Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 849:

Chương 849:Chương 849:
Chương 849:
"Nếu cậu đã sớm chuẩn bị xong rồi, thế sao lại không câu hôn với em gái tôi? Ngược lại để em gái tôi cầu hôn với cậu?"
Anh hai Cố Thất Giác vẫn là có chút khó chịu chất vấn Hoắc Tư Triệt, anh ấy nói xong, sắc mặt đại ma vương lập tức hơi trâm xuống, Cố Bắc Từ chỉ có thể ngượng ngùng giải thích.
"Bởi vì bị em giành trước, hì hì...'
Cố Thất Giác: "..."
"Được rồi được rồi, nếu người trẻ các con đều quyết định xong rồi thì những trưởng bối như chúng ta cũng chỉ có thể phối hợp với các con thôi."
Ông Cố thở dài, xua xua tay.
Trước kia ông luôn hy vọng sớm chút gả Cố Bắc Từ ra ngoài, nhưng bây giờ con gái thật sự sắp phải gả đi rồi, trong lòng lại vô cùng khó chịu. "Lão Cố, ông yên tâm, A Từ đến nhà chúng tôi, lão Hoắc nhà chúng tôi nhất định đối xử với con bé như chính con gái ruột của mình!"
Mẹ Hoắc - Phương Ngải Giai an ủi lão Cố. Thật ra cái cọc hôn nhân từ bé này không chỉ là chủ ý của ông nội Hoắc, lúc còn trẻ, mẹ Hoắc vẫn luôn hy vọng có thể sinh được một đứa con gái, kết quả sau khi sinh Hoắc Tư Triệt xong cơ thể bị thương tổn, ba Hoắc sống chết không cho bà sinh lần nữa.
Bây giờ A Từ vào cửa, cũng xem như toàn vẹn cho tiếc nuối của bà, trải qua những ngày sống chung này, bà phát hiện mình và A Từ có sở thích giống nhau, đều là người có chỉ số thông minh cao, là cùng một loại người.
Vẻ mặt mẹ Hoắc trịnh trọng lấy ra một cái hộp gỗ đàn hương, ngay cả ông nội Hoắc nhìn thấy cái hộp này vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc. Cố Bắc Từ đoán cũng có thể đoán được đây chắc là vật gia truyền của Hoắc thị, mỗi một thế hệ đều truyền cho con dâu của nhà họ Hoắc.
'A Từ, con qua đây.'
"Vâng.
Cố Bắc Từ nhìn đại ma vương một cái, ánh mắt người đàn ông dịu dàng cổ vũ cô, nhìn theo cô đứng lên, đi tới trước mặt mẹ Hoắc.
Vẻ mặt mẹ Hoắc nghiêm túc mở cái hộp gỗ đàn hương kia ra, bên trong là một chiếc vòng ngọc óng ánh trơn bóng, nhìn độ tinh khiết ít nhất cũng phải trăm năm rồi.
"Đây là vật gia truyền của nhà họ Hoắc chúng ta, bắt đầu từ hôm nay, nó chính là của con rồi."
Mẹ Hoắc vừa giới thiệu vừa nhẹ nhàng đeo lên cho Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ khẩn trương nhấp nhấp môi, ông nội Hoắc ở bên cạnh lại cười tít mắt nói. "Đừng căng thẳng như thế, cho cháu vật gia truyên này không phải để cháu gánh vác trách nhiệm gì cả, mà là nói với cháu cháu chính là người quý trọng nhất của nhà họ Hoáắc. Nơi đây chính là ngôi nhà thứ hai của cháu, tất cả chúng †a đều sẽ bảo vệ cháu."
Cố Bắc Từ đột nhiên ngẩng đầu lên, trước giờ cô còn chưa từng nghe nói qua vật gia truyền của đại gia tộc nào lại được giải thích ý nghĩa như thế, cô vô thức nhìn về phía mẹ Hoắc và ba Hoắc.
Vẻ mặt hai vị hiên hậu gật gật đầu, đồng ý lời của ông nội Hoắc. Cô lại quay người nhìn đại ma vương, đôi mắt người đàn ông sâu xa, dịu dàng như đại dương.
"Ông nội nói đúng, em quý giá nhất."
"Cảm ơn."
Cố Bắc Từ không nhịn được đỏ vành mắt, em làm thực sự quá ít mà thứ mọi người cho em lại thật sự rất nhiều!
Nhìn một màn này, ba người đàn ông nhà họ Cố nói chung cũng yên lòng rồi. Mặc dù anh hai Cố Thất Giác nhìn Hoắc Tư Triệt vẫn không thuận mắt như thế nhưng anh cũng không thể không thừa nhận, A Từ gả tới nhà họ Hoắc, trừ anh ra, đã xem là trọn được người đàn ông thương yêu cô nhất thế gian rồi.
Sau khi ngày cưới được định, hai bên lại giống như những gia đình bình thường bắt đầu bàn bạc chuyện sính lễ. Cuối cùng không khí suốt buổi tiệc tối càng lúc càng vui vẻ, ba Hoắc cùng lão Cố sau đó còn uống nhiều, lúc đi, anh cả đỡ anh hai, vui vẻ như cùng một thể.
"Lão Cố à, tôi nói với ông, Vân Triều ở trên trời... vậy cũng nhất định rất vui!"
"Bà ấy không vui, tôi đã phạm rất nhiều sai lâm..."
-Hai người chậm chút!
Cố Bắc Từ khoác tay đại ma vương, nhìn mấy vị trưởng bối giống như học sinh tiểu học, mà mẹ Hoắc lo lắng đi theo hai người.
Lúc này, điện thoại của Cố Bắc Từ đột nhiên kêu lên, hiển thị cuộc gọi là bác sĩ Ngải Luân!
Cô đang do dự có nên tìm một chỗ để nhận điện thoại hay không, chỉ thấy Hạng Hằng và Diệp Khản xông qua đây, vẻ mặt ngưng trọng muốn nói chuyện với đại ma vương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận