Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 867:

Chương 867:Chương 867:
Chương 867:
"Chuyện của hồi trung học là mình xứng đáng, thật xin lỗi! Nếu thật sự giống như cảnh trong mơ, có cơ hội quay lại, mình nhất định sẽ không tái phạm sai lầm như vậy!"
Cố Bắc Từ nói xong những lời này, Tư Thần cũng không có hành động gì, thật ra cô cũng không hy vọng xa vời gì rằng Tư Thần còn có thể tha thứ cho cô, dù sao cảnh trong mơ cô đã làm nhiều chuyện như vậy để hóa giải khúc mắc của Thần Thân, mà hiện thực, cái gì cô cũng không làm được, chỉ có thể nói một câu xin lỗi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua hồi lâu, vào ngay lúc Cố Bắc Từ cho rằng Tư Thần muốn gọn gàng dứt khoát rời đi, cô ấy bỗng nhiên lạnh nhạt mở miệng.
"Cảnh trong mơ, chúng ta đã xảy ra chuyện gì?” Cố Bắc Từ nghe thấy câu nói đó, đôi mắt trong nháy mắt sáng lên, lại lập tức mở miệng nói.
"Trong mộng mình trọng sinh, mình biết rằng mình sai rồi, thế nên mình liền xin lỗi cậu, chúng ta cùng nhau vạch trân âm mưu của Vu Cố, chúng ta còn cùng nhau tham gia cuộc tranh tài Vielra, còn cùng nhau đoạt giải..."
"Đủ rồi!"
Cố Bắc Từ cười nói những chuyện tốt đẹp ở cảnh trong mơ, nhưng mà cô còn chưa có nói xong, đã bị Tư Thần lạnh giọng ngắt lời.
"Quả nhiên những thứ tốt đẹp, đều chỉ là cảnh trong mơ mà thôi. Cố Bắc Từ, hiện thực chúng ta đã sớm hoang phế, đừng nói tới Vielra, ngay cả học sinh tiểu học cũng không bằng được.
Tôi và cậu cũng không thể quay lại bạn đầu, hiện giờ tôi chỉ là đáp ứng lời phó thác của Hoắc Tư Triệt mới chăm sóc cậu, cậu không phải bạn của tôi, cậu không cần nghĩ nhiều như vậy!"
Ánh sáng trong mắt Cố Bắc Từ theo từng lời nói của Tư Thân mà tối dần xuống, cuối cùng giọng điệu cô đơn đáp ứng.
"Mình đã biết..."
Tư Thần đưa lưng vê phía Cố Bắc Từ, nghe thấy giọng điệu cô sa sút như vậy, trong lòng không khỏi hiện lên một tia không đành lòng, cô rất muốn quay đầu lại, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, giọng điệu xa cách nói.
"Hy vọng cậu sống tốt, không cần lại gây thêm phiền toái cho ai nữa, cũng không cần lại đem tới bất hạnh cho bất cứ kẻ nào, sáng mai tôi tới đón cậu đi kiểm tra thân thể, tự mình chăm sóc tốt cho mình đi”
Nói xong, Tư Thần không dừng lại nữa, sải bước đi ra ngoài cửa.
"Râầm!" Tiếng đóng cửa ngoài hành lang váng lên sâm một cái, căn phòng to như vậy chỉ còn có một mình Cố Bắc Từ.
Khẩu khí của cô cũng phai nhạt đi, động tác có chút trì độn mà thong thả đổi hết những chăn ga gối đệm hình bộ xương, sau đó một người ngồi ngây ngốc ở trên giường.
Ba ngày này, thật ra cô không có quá nhiều thời gian tự hỏi, bởi vì cảnh trong mơ Đại Ma Vương xây dựng quá tốt đẹp, tốt đẹp tới mức khiến cô vô cùng quyến luyến.
Mà hiện tại, cô cần thiết phải đối mặt với hiện thực...
Anh cả còn ở trong tù, anh hai bởi vì cô mà giết người, hiện giờ đã...
Tưởng Ngọc Đường kiêu ngạo trở thành đại gia ở Đế Kinh, mà hiện giờ cô không có cái gì hết, Đỗ Thư Tĩnh còn đưa Đại Ma Vương đi, từ từ... Vì sao Đỗ Thư Tĩnh lại có thể đưa Đại Ma Vương đi?
"Chẳng lẽ chuyện đầu tiên Triệt ca ca tỉnh lại không phải là nên tới tìm mình sao?"
Dựa theo quán tính suy nghĩ của Đại Ma Vương, không phải Cố Bắc Từ tự luyến, chuyện đầu tiên sau khi anh tỉnh lại nhất định là xác nhận xem mình còn sống hay không, nhất định sẽ giống cô chạy về phía anh mà xác nhận lại.
Nhưng mà Đại Ma Vương lại không có tới, rốt cuộc đã xảy ra sai sót gì chăng?
Bỗng nhiên, Cố Bắc Từ đột nhiên nhớ tới cảnh trong mơ, mười mấy năm qua Đỗ Thư Tĩnh vẫn luôn nghiên cứu những thứ thuốc đáng sợi
"Chẳng lẽ... những thứ thuốc đó đều thực sự tồn tại?"
Cố Bắc Từ nhíu chặt mày lại, không sai, những thứ thuốc đó khẳng định là thật, nếu không cô sẽ không quên những chuyện hồi nhỏ với Đại Ma Vương lúc năm tuổi.
Cảnh trong mơ, cô phát hiện ra bí mật vê thuốc của ra Đỗ Thư Tĩnh, không để cho Đại Ma Vương uống thuốc, chính là hiện thực thì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận