Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 283:

Chương 283:Chương 283:
Chương 283:
"Thây Đăng Quang, thây ăn sáng chưa? Đây là một ít đồ ăn vặt em mang từ nhà đến, rất ngon ạ! Thây Nhiếp Tượng thầy có muốn thử một ít không ạ?
Lúc này, Hứa Vận Nhi xách một túi lớn, đang niềm nở phát đồ ăn cho các nhân viên ở đây.
"Chao ôi, cảm ơn em. Đúng là người mới này hào phóng quát”
"Em là Vận Nhi đúng không, một lát tôi sẽ chụp cho em đẹp một chút!"
"Cảm ơn thây Nhiếp Tượng."
Nhận được lời khen của nhân viên này, nụ cười trên mặt Hứa Vận Nhi càng tươi.
A Thiểu nhìn Hứa Vận Nhi đang lấy lòng nhân viên xung quanh, nhỏ tiếng trưng cầu ý kiến với Cố Bắc Từ. "Bắc Từ, chúng ta có cần mua một ít đồ ăn, tạo mối quan hệ với tổ sản xuất không?”
Cố Bắc Từ theo lời nói của A Thiểu ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy Hứa Vận Nhi dường như đã nhanh chóng trở thành một phần trong tổ sản xuất, một cảnh tượng hết sức hòa hợp. Cô bĩnh tĩnh lắc lắc đầu.
"Không cần đâu, đừng nói bây giờ làm chuyện này là quá muộn, có sớm hơn thì chúng ta cũng không cần làm. Chị cũng không phải là đông nhân dân tệ, không cần phải khiến mọi người đều thích mình."
"Vậy được thôi...
A Thiểu vỗ vỗ miệng mình, mặc dù có chút lo lắng, nhưng cũng không tiếp tục nói.
Hứa Vận Nhi phát phần đồ ăn cuối cùng, chỉ nghe thấy vài lời chỉ trích.
"Hứa Vận Nhi em đúng là hào phóng, không giống như em họ Cố Bắc Từ của em, đến cả Đỗ Phương Hoa cũng biết mua cho mọi người nước uống, cô ta một chút thành ý cũng không có.'
Trong lòng Hứa Vận Nhi âm thầm cười lạnh, thứ cô muốn chính là kết quả như thế này, đến đoàn sản xuất ngày đầu tiên, tốt nhất là tất cả các nhân viên ở đây cô lập Cố Bắc Từ.
Không có sự giúp đỡ, tôi xem cô làm sao sống tốt ở đoàn sản xuất này.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
"Bắc Từ chỉ là không có sở trường giao tiếp, chắc là do chúng tôi chiều quá nên là tính cách có phần kiêu ngạo, mong mọi người chăm sóc nhiều hơn."
Hứa Vận Nhi cười ngọt ngào, trên biểu hiện giống như là nói giúp cho Cố Bắc Từ, nhưng trên thực tế sớm đã gắn mác cho Cố Bắc Từ là hướng nội và bộ mặt kiêu ngạo. Quả nhiên người nhân viên nghe được lời này, liên cau mày thở dài, ánh mắt nhìn qua Cố Bắc Từ đã có phần không thích.
A Thiểu vừa từ bên cạnh những người này đi qua, thính giác vốn trời sinh đã tốt hơn người thường, liền nghe được bàn tán của những người này, tức giận chạy đến trước mặt Cố Bắc Từ tố cáo.
"Bắc Từ, xem ra chị họ của chị đúng là người biết nắm bắt thời cơ, chúng ta có nên áp dụng một số biện pháp chống trải"
A Thiểu nắm chặt bàn tay, trong mắt cháy lên ngọn lửa hừng hựng, cảnh tượng như chuẩn bị đi báo thù.
Cố Bắc Từ cười cười đưa tay ra ấn một cái vào ấn đường (chỗ giữa hai đầu chân mày) của A Thiểu.
"Em xem phim cung đấu nhiều quá rồi phải không, miệng của người ta, mặc kệ cho người ta thích nói gì nói.'
Cô không phải là không có cách phản kích lại, chỉ có điều là cái mánh khóe nhỏ này của Hứa Vận Nhi cô đã miễn dịch từ lâu rồi, cũng không hại được cô, nên cô cũng lười ra tay, còn làm gián đoạn việc cô nghiên cứu kịch bản nữa.
"Được thôi.”
A Thiểu thấy Cố Bắc Từ vẫn không một chút cảm động, trong lòng càng thêm lo lắng và than thở, không ngờ nghệ sĩ mà cô hâm mộ đột nhiên lại như con tôm bấy, mặc cho người khác ức hiếp vẫn không sao.
Lúc này, đạo diễn và biên kịch đợi mọi người đều đến đông đủ rồi, nghi lễ khai máy chính thức bắt đầu, mọi người xếp thành một hàng, nam chính nữ chính trùm một cái khen đỏ trên đầu, rồi mọi người lần lượt dâng hương.
"Được rồi, mọi người cùng nhau chụp một bức ảnh tập thể nào!"
Lý Lạc An hét lớn, mọi người nhộn nhịp chen chúc đứng trước máy ảnh, Cố Bắc Từ không quen với việc chen chúc cùng với mọi người, nên đứng qua một bên. Kết quả ảnh được chụp xong, mới phát hiện trong cuộn phim đều không có ảnh nào hoàn toàn dính nguyên người cô, chỉ chụp dính được một nửa người cô, nếu không phải nhan sắc của cô đặc biệt thì lân đầu nhìn vào ảnh sẽ khiến người ta không chú ý đến.
"Đây cũng ức hiếp người quá rồi!"
A Thiểu liền phát cáu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận