Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 134:

Chương 134:Chương 134:
Chương 134:
Hoắc Tư Triệt lấy điện thoại ra nhìn tên người gọi đến, cũng không có tránh mặt Cố Bắc Từ, ở trước mặt cô mà nghe điện thoại.
Cố Bắc Từ tiến tới ngồi gân cạnh đại ma vương, hơn nữa còn đưa dài cổ, dựng lỗ tai lên, một chút là có thể nghe thấy người gọi điện tới là ai.
"Tư Triệt à, cuối tuân này về nhà cũ một chuyến đi. Lần trước tiệc đính hôn của con và A Từ... có chút vội vàng. Bạn bè thân thích trong gia tộc, cũng đến có ít người cũng không có đến đông đủ, cuối tuần này vừa vặn mọi người cùng nhau gặp mặt.'
Trong điện thoại vang lên tiếng mẹ Hoắc, cũng gợi cho Cố Bắc Từ nhớ lại những chuyện trước kia.
Kiếp trước, mẹ Hoắc cùng ba Hoắc đều kịch liệt phản đối cuộc hôn nhân này, dẫu sao có ai nguyện ý để con trai ưu tú của mình lấy một người quần là áo lượt vô dụng về làm vợ chứ?
Nhưng không thể ngăn được Hoắc lão gia tử cùng đại ma vương khăng khăng giữ ý kiến bản thân, tiệc đính hôn đúng thời gian được tổ chức. Chẳng qua là do số lượng khách mời, mẹ Hoắc lo lắng mất mặt, cũng không mời quá nhiều bạn bè, thậm chí ngay cả họ hàng thân thích hai bên bà cũng không mời tới mấy người.
Bây giờ mẹ Hoắc lại đội nhiên gọi điện thoại tới bảo cô cùng Hoắc Tư Triệt vê nhà, xem ra đối với cô có chút thay đổi cái nhìn, nguyện ý để cho con dâu xấu xí gặp bạn bè thân thích trong nhà.
Cố Bắc Từ nghĩ tới nghĩ lui, trong này rất có thể có một phần công lao của dì Minh.
“Mẹ chờ một chút.' Hoác Tư Triệt không có trực tiếp đáp ứng, mà nghiêng đầu nhìn về phía Cố Bắc Từ.
"Nếu như en không muốn đi, anh có thể từ chối."
"Đi! Đương nhiên phải đi!"
Cố Bắc Từ lập tức kịp phản ứng, luôn miệng trả lời.
"Mẹ Hoắc đã nói như vậy, tại sao phải từ chối?"
"Em chắc chắn?"
Trong mắt người đàn ông thoáng qua vẻ kinh ngạc, sau đó hai con mắt đen nhánh hơi nheo lại đánh giá Cố Bắc Từ. Trước đây, không phải cô rất ghét ba mẹ anh sao, thậm chí còn chưa bao giờ bước chân vào nhà cũ.
"Chắc chắn. Nếu hai chúng ta đã đính hôn, thì chính là người một nhà, phải gặp gỡ làm quen với bạn bè thân thích một chút." Thậm chí Cố Bắc Từ còn đưa tay đoạt lấy điện thoại di động trong tay đại ma vương, người đàn ông theo bản năng buông tay, để cho cô lấy đi.
"A lô? Mẹ Hoắc, cuối tuần này bọn con nhất định sẽ tới, mẹ yên tâm đi."
Đầu bên kia điện thoại, mẹ Hoắc không ngờ rằng Cố Bắc Từ đang ở cạnh con tranh mình, bất thình lình nghe được giọng cô, còn chưa kịp phản ứng.
Cách một lúc lâu, bà mới dùng ngữ khí lãnh đạm dặn dò.
"Vậy thì tốt, mười một giờ trưa thứ bảy, con nhất định không được tới trễ."
Mặc dù gần đây dì Minh bên kia truyền tới tin tức, nói con bé này tính nết thay đổi rất nhiêu, nhưng trong lòng bà đối với con bé này vẫn còn rất nhiều lo lắng cùng không tín nhiệm.
"Được! Con đã biết! Đến lúc đó con và Triệt ca ca nhất định đến đúng giờ."
Cố Bắc Từ không đem lời mẹ Hoắc để ở trong lòng, cười híp mắt trả lời, sau đó trả lại điện thoại di động cho đại ma Vương.
Đại ma vương nhận lấy điện thoại cùng mẹ đơn giản nói hai câu, sau đó cúp điện thoại, tâm mắt anh một mực rơi vào trên mặt Cố Bắc Từ, giống như nhất định phải tìm ra được sơ hở của cô.
"Em không phải là không thích nhà anh sao?"
"Lúc trước là vì muốn để cho người nhà anh ghét em, sau đó cùng nhau ngăn cản chúng ta kết hôn, cũng không phải thật sự ghét người nhà anh."
Cố Bắc Từ một bên cầm lên chén cơm, một bên giải thích nguyên nhân, cô vừa mới nói xong câu này, lập tức cảm giác được trên người đại ma vương đang tản ra không khí lạnh lão, liên nhanh chóng nói tiếp.
"Nhưng bây giờ không giống nhau, em đã quyết định cùng anh chung sống tốt qua ngày, dĩ nhiên cũng phải làm tốt các công việc của con dâu Hoắc gia, cùng người nhà anh chung sống thật tốt nha!"
Nghe được những lời này của cô, Hoắc Tư Triệt đang biểu cảm lạnh lùng cũng nhu hòa đi mấy phần, nhưng thấy tiên án mà cô tích lũy, nên cũng không có hoàn toàn đem lời cô nói coi là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận