Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1083:

Chương 1083:Chương 1083:
Chương 1083:
"Hừ! Đám khốn nạn này lúc ông đây huy hoàng thì từng người từng người nâng đến tận trời, ông đây sa cơ thì tất cả hận không thể giậu đổ bìm leo!"
Tưởng Ngọc Đường tức giận đá chân vào bàn làm việc, nhưng mà cái bàn làm việc này là ban đầu anh ta đặc biệt sai người dùng cẩm thạch định chế mà thành, bây giờ đá vào liên giống như sút phải đá, đau tới mức làm anh ta lập tức không màng hình tượng mà ôm lấy chân mình.
Nữ trợ lý cúi thấp đầu, trong lòng thâm phỉ nhổ.
Còn không phải là vì bản thân anh lúc đầu không giống người sao, bằng không sao có thể trêu ghẹo ra nhiêu kẻ thù như thết
"Tổng giám đốc, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Những công ty vật liệu tới đòi nợ kia đã chiếm đầy hết cả tầng dưới rồi. Bây giờ cảnh sát cũng tìm đến cửa rồi, nếu như chúng ta vẫn không đưa ra câu trả lời thì giá cổ phiếu vẫn phải rơi xuống không ngừng, tòa án sẽ để ý đến chúng ta đó!"
Trợ lý Tiểu Trương sốt ruột mở miệng.
"Đây không phải là vẫn còn có ngân hàng sao! Dương thị chúng ta tốt xấu gì cũng là công ty bất động sản, thế chấp một vài bất động sản, ngân hàng sẽ không không thu mua đâu."
Tưởng Ngọc Đường rất có lòng tin mở miệng nói.
Mặc dù sự việc lần này khá khó giải quyết, nhưng cũng không tính là cùng đường bí lối, vẫn có cách thôi.
Đợi cho việc khai quật cổ mộ kết thúc, hạng mục liên có thể mở lại, đến lúc đó, giá trị của hạng mục còn sẽ tăng caol "Nhưng mà, tên giám đốc tài vụ họ Dương đến ngân hàng lâu như thế rồi, tại sao tới tận bây giờ vẫn còn chưa quay về? Có phải là không làm việc hẳn hoi cho tôi không? Phó tổng giám đốc đâu?"
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tưởng Ngọc Đường lập tức lạnh xuống, dì Dương vẫn luôn không động được, chỉ có thể bổ nhiệm vào vị trí phó tổng giám tài vụ xem như người của mình.
Nhưng mà người này cũng là họ hàng của nhà họ Tưởng, ngoài việc thi được một cái bằng kế toán thì căn bản chẳng có tài năng gì.
Lời của Tưởng Ngọc Đường vừa dứt, phó tổng giám đốc liền xông vào.
"Anh họ, lần này chúng ta gặp rắc rối lớn rồi!"
"Nói chuyện cho có đầu có đuôi, cái gì gọi là rắc rối lớn rồi? Khoản tiền của ngân hàng lúc nào mới phóng ra?” Tưởng Ngọc Đường chán ghét liếc em họ của mình một cái, giương giọng lên nói.
"Ngân hàng căn bản không đồng ý cho chúng ta vay tiền, em cùng tổng giám Dương chạy khắp một lượt ngân hàng ở cả cái Đế Kinh này, toàn bộ đều cự tuyệt chúng ta rồi!"
"Cái gì? Đây là xảy ra chuyện gì? Có phải là kẻ họ Dương nào làm việc không nghiêm túc, cố ý hại tôi?”
Tưởng Ngọc Đường lập tức giận tới sắc mặt tái mét, túm lấy cổ áo của em họ nhấc lên chất vấn hỏi.
'Sờ vào lương tâm mà nói, Dương tổng đã cố gắng hết sức rồi. Thật sự không phải là em hướng khuỷu tay ra bên ngoài đâu..."
Em họ ngập ngừng ấp úng mở miệng, lúc này dì Dương mang theo một phân văn kiện, sải bước lớn tiến vào phòng làm việc, lạnh mặt ném văn kiện lên trên bàn.
"Tưởng tổng không bằng tự nghĩ lại bản thân chút đi! Dương Vận tố cáo cậu rồi, tất cả các ngân hàng đều nhận được tin tức bắt đầu điều tra kỹ lưỡng tín dụng qua lại của bất động sản Dương thị, cậu biết ngân hàng cho tôi câu trả lời gì không?”
"Câu trả lời gì?"
Giọng Tưởng Ngọc Đường nói chuyện có phần chột dạ, không nghĩ tới tên khốn Dương Vận lúc này đây còn đến trị anh ta một phát.
"Ngân hàng tra được lịch sử CEO Cố Khiêm tồn tại tiền án dùng tiền công vào việc khác, đồng thời Dương thị tố cáo khiếu cáo CEO đương nhiệm Tưởng Ngọc Đường làm giả sổ sách, tình trạng điều tra tín dụng vô cùng tồi tệ, vay lượng tiên lớn, không trong nghiệp vụ giải quyết!"
"Bà nói cái gì?' Tưởng Ngọc Đường trừng to mắt nhìn, lập tức cảm thấy khó chịu giống như ăn phải phân.
Giám đốc ngân hàng Mễ Hàng đã liên hệ với tôi, ông ta nói thẳng, án của Cố Khiêm ảnh hưởng rất lớn, cho dù chúng ta chứng minh được bản thân không làm giả sổ sách, chỉ dựa vào chuyện Cố Khiêm dùng một tỷ tiền công quỹ thì việc vay vốn ngân hàng này nghĩ cũng đừng nghĩ nữa!"
Dì Dương mặt không cảm xúc bổ sung thêm một câu.
"Đánh rắm! Ông đây thế chấp nhiều bất động sản như thế chẳng lẽ còn không đủ sao?"
Tưởng Ngọc Đường phẫn nộ gắt gỏng mắng chửi.
"Không đủ, giám đốc ngân hàng Mễ Hàng nói rồi, ước lượng giá trị tài sản của những vật thế chấp này còn chưa bằng một nửa khoản tiền cho vay, mối làm ăn này bọn họ sẽ không làm đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận