Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1022:

Chương 1022:Chương 1022:
Chương 1022:
"Hả?"
"Xin lỗi, nhất thời nói sai, con gái chúng tôi luôn rất ngoan, cháu cũng rất tốt."
Chồng của người phụ nữ vừa nói bổ sung, vừa lấy ra một chiếc túi thơm phong vị cổ xưa, trên mặt chiếc túi thơm nhỏ đó thêu một chú tiểu hồ ly màu trắng, bất luận là chất vải hay là kỹ thuật theo đều cao cấp vô cùng.
"Cái này tặng cho cháu, coi như là món quà đáp lễ vợ chồng chúng tôi tặng cháu, cháu nhất định phải nhận lấy, mang theo bên mình, nhớ chưa?"
Trong giọng nói của người đàn ông bọc lấy sự ân cần sâu sắc, ngữ khí căn dặn hoàn toàn giống như ba của Cố Bắc Từ.
"À.. cảm ơn ạ, cháu biết rồi."
Cố Bắc Từ nhận lấy túi thơm đó, cúi đầu nhìn tỉ mỉ luôn cảm thấy hoa văn này còn có tiểu hồ lý bên trên, cô dường như đã thấy qua ở đâu đó.
Cái cảm giác tựa như đã quen đó, hình như mấy trăm năm trước cô đã quen biết tiểu hồ ly này, vẫn không đủ chính xác, chắc là rất lâu vê trước đã hòa quyện vào trong xương máu.
Còn giọng nói của cặp vợ chồng đó nữa, nghe rất giống là lão Cố thời còn trẻ... còn có mẹt
"Tại sao lại có cảm giác như thế này?"
Cố Bắc Từ ngẩng đầu lên, mà cặp vợ chồng đó đã biến mất không thấy đâu, trong lòng cô đột nhiên có một suy nghĩ vô căn cứ, bọn họ không phải là...
"Đợi đất"
Cô vô thức xông vào nhóm người tìm kiếm.
Bên ngoài đại điện mặc dù rộng lớn, nhưng chỗ này lại không tính là quá to, đường xuống núi chỉ có một, cô chỉ là vừa thất thân không đến thời gian một phút, theo lý cặp vợ chông đó chắc là rất dễ tìm được!"
Nhưng chỉ trong chớp mắt, bọn họ giống như bốc hơi trong nhân gian của cô, biến mất trong biển người mênh mông.
"Đừng tìm nữa, bọn họ đã đi rồi."
Cuối cùng, Cố Bắc Từ mù mờ đứng ở con đường xuống núi, đáy lòng vô cùng buồn bã.
Anh rộng lượng đưa tay ra vỗ lên vai của cô, thấp giọng an ủi nói.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
"Triệt caca, vừa rồi... em cảm thấy hình như đã nhìn thấy ba mẹ rồi, là thật đó..."
Cố Bắc Từ ngây người ngẩng đầu lên, ánh mắt mơ hồ nhìn Hoắc Tư Triệt. "Ừm"
Người đàn ông không khống chế được vuốt vuốt tóc của cô, đến tim cũng trả lời theo.
Mặc dù đôi vợ chồng lúc nảy đeo mặt nạ nửa mặt, nhưng bất luận từ hình dạng bên ngoài âm thanh, hay là vóc dáng đều có thể nhìn ra được, tuổi tác của bọn họ cũng đầu ba mươi.
Nhìn như thế nào cũng không thể là ba mẹ của Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ đứng nguyên tại chỗ một lúc, mà cô lại không biết trên tâng cao nhất của đại điện, cặp vợ chồng đeo mặt nạ hồ ly ban nấy giống như đám mây trong suốt phía trên, lặng lẽ nhìn chăm chú Cố Bắc Từ rất lâu, cuối cùng... hóa thành một làn khói xanh ảo mộng, biến mất không thấy nữa.
"Chắc là em quá nhớ bọn họ rồi, vì vậy mới xuất hiện ảo giác thôi."
Cố Bắc Từ đeo cái túi thơm nhỏ đó ở eo, thu lại tâm tình của bản thân, rồi cười với đại ma vương.
"Chúng ta đi thôi."
"Được."
Từ chùa quay về, Cố Bắc Từ kiên định không để đại ma vương đưa về, mà là chọn mình tự lái xe về nhà.
Trên đường những lời cặp vợ chồng đó nói lặp đi lặp lại bên tai cô, lúc sắp đến đến nhà Cố gia, đột nhiên trên kính xe xuất hiện một bóng xe.
Cố Bắc Từ nhìn qua một phát, chiếc xe đó lại không bật đèn, đi theo cô im hơi lặng tiếng.
"Xem ra mấy người thật sự chưa từ bỏ mà!"
Cô nhếch khóe môi lên châm biếm, đột nhiên một chân láu cá tăng thêm tốc độ.
Cùng bản tiểu thư đua xe?
Bạn cần đăng nhập để bình luận