Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 468:

Chương 468:Chương 468:
Chương 468:
"Tôi không nhìn nhâm chứ? Là Đỗ Phương Hoa à?”
Bộc Cảnh Chi sững sờ giơ tay dụi dụi mắt mình, phát hiện tâm mắt càng trở nên mơ hồ mới chú ý tới bản thân căn bản không có đeo kính.
Từ sau khi [Thời gian đẹp nhất] phát sóng, Đỗ Phương Hoa lại càng được nâng cao hơn một bậc, trở thành đỉnh cao trong lứa tiểu hoa đán 90 rồi, là khách quen ở vị trí No. 1 trên các bảng nhiệt độ khu vực xã hội. Lúc [Thanh Vân ký] công bố với bên ngoài chính là dùng Đỗ Phương Hoa tạo mánh khoé, nói rằng có khả năng rất cao cô sẽ tham gia.
Đường Dục và những người khác có mặt ở hiện trường cũng không lường trước được, Đỗ Phương Hoa vậy mà lại từ bỏ [Thanh Vân ký] để đến với bộ [Lang Gia truyện] không được coi trọng của bọn họ.
"Còn có tôi nữa, A Từ, chỗ này của cô còn vai diễn nào phù hợp với tôi không?”
Niêm vui mà Đỗ Phương Hoa mang đến cho tất cả mọi người còn chưa kết thúc, Phí Minh cư nhiên cũng từ ngoài cửa tiến vào, ba người trai xinh gái đẹp đứng cùng nhau cực kỳ bổ mắt, lập tức khiến cả phòng họp đều lộng lẫy hẳn lên.
"Phí Minhi"
"Nam nữ chính của [Thời gian đẹp nhất] đều đến cả rồi!"
Đồng Vũ kinh ngạc kêu to một tiếng, tất cả mọi người cùng quét mắt về phía Cố Bắc Từ, bởi vì chỉ có một mình cô không cảm thấy bất ngờ.
"A Từ, thể diện của cô quá to rồi!"
Bộc Cảnh Chi có chút kích động nói, thời điểm trước khi mở họp, anh ta từng đưa Đỗ Phương Hoa và Phí Minh vào trong danh sách, hơn nữa anh ta cũng khá coi trọng từng người bọn họ, nhưng anh ta căn bản không ôm bất cứ hy vọng gì chỉ là muốn đưa bọn họ vào làm tham khảo tốt nhất mà thôi. Thật không ngờ, Cố Bắc Từ lại có thể mời bọn họ đến.
"Những lưu lượng đỉnh cấp và người đóng phim lâu năm mà tôi từng nhắc đến, trong đoàn phim này của chúng ta đều sẽ không thiếu đâu, bây giờ, tôi không có nuốt lời nhỉ?"
Cố Bắc Từ nhìn Bộc Cảnh Chi nháy mắt, nhiệt tình đi đến bên cạnh Đỗ Phương Hoa, làm ra vẻ đau lòng che ở ngực: "Tôi đợi cô lâu quá rồi."
Thực ra cô nắm chắc nhất chính là Đỗ Phương Hoa, bởi vì kiếp trước Đỗ Phương Hoa là nữ chính của [Lang Gia truyện]. Lúc vừa nhận được kịch bản mấy tập đầu với tiểu truyện của nữ chính cô liền gửi cho Đỗ Phương Hoa.
"Thật ngại quá, tôi còn đang phân vân, bây giờ tôi đã quyết định xong rồi."
Đỗ Phương Hoa mang theo chút áy náy trả lời. Thực ra kịch bản này sớm đã làm lay động cô ta rồi nhưng lúc ấy người quản lý một mực khuyên cô ta gia nhập [Thanh Vân ký], trải qua chuyện tối ngày hôm qua, trong lòng cô ta đã có đáp án chính xác. Quả nhiên cô ta... vẫn là thích kết bạn với kiểu con gái như Cố Bắc Từi
Cho dù bộ phim này có trượt dốc, cô ta cũng muốn kéo Cố Bắc Từ theo.
"Này, còn có tôi nữa cơ mà, cậu nhìn mà không thấy à?"
Lục Tinh Di mặt đầy oán hận lâu bầu.
“Đâu có đâu, cháu ngoại trai lớn như thế này sao mợ có thể không nhìn thấy được chứt"
Cố Bắc Từ nhướng mày mỉm cười, đem theo yêu thương của bề trên vỗ vỗ bả vai Lục Tinh Di. Thực ra lúc lấy được tiểu thuyết, cô liên cảm thấy Lục Tinh Di vô cùng phù hợp đóng vai người em trai có tính cách hướng ngoại, hoạt bát của nam chính.
Cho nên cô trực tiếp đánh tiếng với đại ma vương, tin rằng dưới "sự cảm hoá của tình yêu" của đại ma vương, Lục Tinh Di sẽ tới thử vai thôi.
Còn về phía Phí Minh...
Cố Bắc Từ vẫn là có hơi ngạc nhiên, anh ta vậy mà lại đến...
"Thật không ngờ anh đẹp trai Phí Minh của chúng ta sẽ đến, đúng là làm cho nhà tranh thêm sáng!"
"Cái này của cô mà gọi là nhà tranh gì chứ. Không nghĩ tới cô vậy mà lại tự mở một cái công ty lớn như thế này, tôi xem nhẹ cô quá rồi."
Phí Minh một mặt vui mừng, may mà khi đó đối với Cố Bắc Từ vô cùng hoà nhã, hoá ra người ta chẳng phải diễn viên nhỏ tuyến mười tám gì, mà là bà chủ của một công ty giải trí đấy. "Nhưng mà chúng tôi vẫn phải thử vai, nói cho cùng chọn vai vẫn là đạo diễn của chúng ta nói mới tính mà."
Sau khi chào hỏi xong, Cố Bắc Từ nhanh chóng đi vào chủ đề chính.
"Vậy tôi tới trước đi."
Đỗ Phương Hoa chẳng có chút vẻ kiêu căng nào, chủ động lên trước, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía đạo diễn.
"Thử đoạn Triều Hoa phát hiện Lâm Du chính là A Toàn, thế nào?”
"Tôi cảm thấy không tôi, đoạn này thử thách rất sâu sắc đối với cảnh diễn nội tâm của diễn viên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận