Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1055:

Chương 1055:Chương 1055:
Chương 1055:
Tưởng Ngọc Đường tự mình nói ra rồi thậm chí còn bật cười lớn ha ha, trợ lý tiểu Trương chấm đen trên đầu, phối hợp với anh ta giả tạo cười "Haha'.
"Nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy có cách thức gì đó ở trong đây, dù sao thì...
Dù sao thì ông chủ của cậu ta cũng đã từng bị Cố Bắc Từ tính kế một lần rồi.
'Sẽ không đâu, lẽ nào cậu không nhìn thấy người ở bộ phận tài chính họ Dương kia, hai ngày nay vẫn luôn mày chau mặt ủ sao? Cô ta là người của Cố Bắc Từ, chỉ cần cô ta không vui, thì tôi sẽ rất vui, cậu đã hiểu chưa?"
"Tôi hiểu rồi, Cố Bắc Từ muốn lấy công ty về, việc mà anh làm càng khiến cho cô ta bất lợi, người trong tay cô ta tự nhiên sẽ không vuil" Trợ lý Tiểu Trương kêu lên một tiếng, rồi bỗng nhiên tỉnh ngộ.
"Bà già kia đã đứng ở vị trí tài chính đủ lâu rồi, lân này chính là lúc phải khiến cho bà già kia xéo đi!"
Lúc này, ngoài cửa truyền tiếng tiếng gõ cửa dữ dội, sau đó liền bị người ta dùng sức thô bạo đập vào từ bên ngoài, Tưởng Ngọc Đường cau mày, lập tức nhìn ra phía cửa.
"Tưởng Ngọc Đường! Cái tên khốn nạn này!"
Dương Vận xông vào với vẻ mặt xanh đen, trợ lý Tiểu Trương định xông lên ngăn cản người lại nhưng lại bị Dương Vận đạp ngã xuống đất.
Tưởng Ngọc Đường nhìn thấy người đến là Dương Vận, ngược lại cũng không hề hoang mang, thậm chí còn nhàn nhã chỉnh lại âu phục, nhàn nhạt liếc cậu ta.
"Là cậu sao, tìm tôi có chuyện gì?" "Tưởng Ngọc Đường, anh vẫn không biết xấu hổ mà nói sao? Tôi hỏi anh, hai hạng mục Định Bắc kia, hiện tại chính là lúc tiên vốn eo hẹp, tại sao anh còn muốn thu vốn?”
"Hai hạng mục đó làm ra tiên như vậy, tôi thu vốn cho một mình cậu à, không phải càng tốt sao?"
Tưởng Ngọc Đường nhướng mày, nói những lời quang minh chính đại.
"Cái rắm nhà anh ấy, sao anh không nói lời này ngay từ lúc bắt đầu? Còn đợi đến lúc sắp kết thúc việc rồi mới nói? Anh biết rõ hiện tại tiền vốn của tôi eo hẹp, mà anh còn kéo tôi vào cái hạng mục này!"
Dương Vận tức giận đến mức mắt đỏ hoe, khi đó hai người bằng lòng hợp tác, là vì công trình này quá lớn, một nhà thì không đủ khả năng, thậm chí có thể vì vậy mà dẫn đến tiên vốn của dự án khác eo hẹp đi, không đợi đến lúc hạng mục kết thúc, khả năng hạng mục khác đã kéo toàn bộ công ty xuống rồi.
"Sao tôi có thể biết rõ ư, tôi là tổng giám đốc của Tưởng thị, lại không phải là tổng giám đốc của Dương Thị các người!"
Tưởng Ngọc Đường đảo mắt trắng, thái độ của anh ta càng khiến cho Dương Vận Trở nên tức giận hơn, thẳng tay trực tiếp đấm vào mắt anh ta.
"Mẹ nó! Cái tên tiểu nhân này!"
Tưởng Ngọc Đường không ngờ rằng Dương Vận vậy mà lại thực sự đánh người, anh ta ngã xuống đất theo quán tính, ôm mắt của mình thở hổn hển vì đau.
"Hừ! Tôi tiểu nhân, vốn dĩ ông đây còn lưu lại cho cậu chút tình cảm, nếu như tối hôm đó cậu không đến chen ngang vào việc của tôi, suýt nữa làm hỏng chuyện của ông đây! Dương Vân, những việc này đều là do cậu tự tìm đến!" Tưởng Ngọc Đường chậm rãi đứng dậy, không chút khách khí cho Dương Vận một cú đấm, ánh mắt anh ta nhìn Dương Vận mang theo tia lạnh lẽo.
Mẹ nó, đứa cháu trai này anh ta sớm đã nhìn không vừa mắt rồi!
Lúc này, trợ lý Tiểu Trương mang theo bảo vệ xông vào, cưỡng chế lôi Dương Vận ra ngoài.
"Dương tổng, mong anh đừng gây chuyện ở đây nữa, bằng không chúng tôi chỉ có thể báo cảnh sát để xử lý!"
Tiểu Trương đạo mạo trang nghiêm nói.
Sắc mắt Dương Vận lạnh lùng, ánh mắt nhìn Tưởng Ngọc Đường như ác quỷ đến từ địa ngục.
"Tưởng Ngọc Đường, anh hãy đợi đó cho ông đây, tôi cảm thấy sẽ không tha cho anh đâu!
"Rầm!" Tiếng mắng chửi của Dương Vận, cuối cùng cũng bị cắt đứt ở cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận