Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 573:

Chương 573:Chương 573:
Chương 573:
Đúng lúc đó, cô gái nghiêng mặt quay sang một bên, để lộ ra nửa khuôn mặt.
Hóa ra là Đỗ Thư Tĩnh!
Cố Bắc Từ lập tức mở to cả hai mắt, làm sao có thể là Đỗ Thư Tĩnh chứ?
Chỉ thấy cô ta đầy ý cười nhìn Hoắc Tư Triệt mở miệng.
'A Triệt, khi nào anh đem theo Ngôi sao châu Phi tới câu hôn em, em sẽ gả cho anh, có được không?"
Khoảnh khắc đó, chàng trai cũng nghiêng mặt qua một bên, không chút biểu cảm nhàn nhạt mở miệng.
"Được.
"Vẫn biết anh luôn đối xử với em tốt nhất mài"
Trong trí nhớ, Đỗ Thư Tĩnh lập tức mừng rỡ mỉm cười, lại ngượng ngùng tiến đến gân Hoắc Tư Triệt, khoảng cách gần như vậy, ngược chiều ánh sáng buổi hoàng hôn, nhìn qua giống như hai người đang hôn nhau...
Hình ảnh vừa đến đây, thái dương Cố Bắc Từ càng đau nhói!
"AIH"
Sao có thể như thế được? Sao có thể như thế được?
Cố Bắc Từ liên ôm đầu thật chặt, hai mắt mở to, hổn hển hít thở.
Nhưng trái tim lại giống như bị người khác dùng lưỡi dao sắc nhọn đột ngột tàn độc đâm xuống một nhát, nước mắt tuôn rơi lã chãt
Hóa ra, Đại Ma Vương trước kia yêu đương với Đỗ Thư Tĩnh! Thì ra hai người họ lại là mối tình đầu!
"Hoắc Tư Triệt! Làm sao anh có thể lấy Ngôi sao châu Phi làm quà tặng cho em chứ? Anh còn có trái tim hay không?” Cố Bắc Từ đau đớn ôm chặt lấy mình, có lẽ cô thật sự không có tư cách làm vai chính Quỳnh Dao, cô đau lòng khóc lóc một lúc, trong lòng tê dại ghê tởm như vừa ăn phải mười nghìn con ruồi, bây giờ đây, thay vì khổ sở buồn bã, trong lòng cô giống như càng lúc càng tức giận đến sắp nổ tung!
Cô đây là đang bị Đại Ma Vương đối xử tệ bạc sao? Nói gì mà yêu thương cả đời chứ?
Hóa ra ban đầu anh cũng không thích em đến vậy! Vậy anh còn kết hôn với em làm gì chứ! Vì trách nhiệm sao?
Nỗi căm phẫn trào dâng tới mức cao nhất, Cố Bắc Từ ở dưới đất đứng lên, tức giận đùng đùng chạy ra bên ngoài, ngay cả khi vô tình giãm phải Ngôi sao châu Phi, cô cũng không quan tâm.
Cứ như vậy đằng đằng sát khí một đường xông thẳng đến trụ sở chính của tập đoàn Hoắc Thị. Còn nói mối tình đầu là mình ư?
Cô nhất định phải tìm anh hỏi cho rõ ràng!
Cô sống hai kiếp, ghét nhất bị người khác đối xử tệ bạc!
"Âm" một tiếng, Cố Bắc Từ tức giận đùng đùng trực tiếp dùng chân đạp mở cánh cửa văn phòng chủ tịch, chẳng qua không tìm thấy Đại Ma Vương đâu, ngược lại thấy Diệp Khản đang ôm thú bông của cô, nằm trên chiếc sofa màu hông chơi game.
"Cố Bắc Từ, cô vừa ăn phải thuốc nổ đấy à? Dọa tôi sợ chết khiếp biết không hả?"
Diệp Khản bị cô làm cho hoảng sợ, như lò xo từ trên ghế sô pha ngồi bật dậy, nhìn thấy rõ ràng người mới đến là Cố Bắc Từ, anh ta lập tức chột dạ đứng dậy ồn ào nói, chưa bị đánh đã vội giật mình.
"Buông thú bông của tôi ra, ngồi xuống sofa đi."
Cố Bắc Từ u ám mở miệng, lúc này dường như sát khí tỏa ra khắp người cô đều đã hiện ra thành hình, giống như vô số mũi dao sáng rực lượn qua lượn lại trên đầu Diệp Khản.
Diệp Khản giật mình một cái, kẻ thức thời giả trang tuấn kiệt, nhích sang chiếc sofa bình thường ở bên cạnh nhường chỗ cho Cố Bắc Từ.
"Có điều gì thì cứ từ từ nói, được không?”
"Tôi hỏi anh, Hoắc Tư Triệt đâu?"
"À... Lão đại đi kiểm tra văn phòng chi nhánh rồi."
Diệp Khản nói xong thì ngơ ngẩn cả người, quái lạ, tại sao mình phải ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của Cố Bắc Từ?
"Vậy khi nào anh ấy mới quay lại?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận