Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1005:

Chương 1005:Chương 1005:
Chương 1005:
Văn phòng làm việc của Đỗ Thư Tĩnh ở Hoắc thị.
Bị Tưởng Ngọc Đường cúp rụp điện thoại, Đỗ Thư Tĩnh giận dữ tới mức hai mắt đỏ ngầu, vung tay ra khua hết đồ đạc trên bàn xuống dưới đất, trợ lý nghe thấy tiếng động lập tức chạy vào.
"Đỗ tổng, cô không sao chứ?"
Đỗ Thư Tĩnh lắc đầu không nói năng gì.
Người trợ lý sớm đã quen với việc này, nhặt hết những đồ ở dưới đất lên và đặt chúng trở lại vị trí cũ.
"Đỗ tổng, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho cô lại giận dữ như vậy?”
Đối với người ngoài, Đỗ Thư Tĩnh dường như chưa bao giờ tức giận, nhưng người trợ lý này thì đã thấy qua hết những trạng thái cảm xúc của cô ta. "Tưởng Ngọc Đường không nghe lời, hợp tác với Lý thị nhưng lại không thông báo cho Dương Vận biết, lại còn đổ tội lên đầu cho tôi gánh!"
Đỗ Thư Tĩnh tức giận đập tay xuống bàn làm việc, vẻ mặt của người trợ lý lập tức sâm xuống.
"Vậy có cần cho Tưởng Ngọc Đường một bài học không? Để cho bọn họ biết rằng, ban đầu nếu không phải là cô bàn mưu tính kế cho bọn họ thì không biết bọn họ như thế nào nữa!"
"Bây giờ thời cơ vẫn chưa chín muồi"
Đỗ Thư Tĩnh lắc đầu, xua tay.
"Công ty dược phẩm của tôi vẫn chưa ra thị trường, trước mắt vẫn còn có lúc dùng tới hai người bọn họ, đợi tới khi công ty của tôi đưa ra thị trường rồi..."
Đỗ Thư Tĩnh nói đến đây, một tia sáng lạnh lẽo lóe lên qua mắt cô ta.
"Nhưng điều bây giờ tôi lo là tất cả những việc này có khi nào là âm mưu của Cố Bắc Từ không, kể từ sau khi cô ta khôi phục trí nhớ, càng ngày càng trở nên khó khống chế rồi."
Nghe thấy những lời này, người trợ lý lại nói bằng giọng xem thường.
"Cô ta chỉ là khôi phục trí nhớ mà thôi, phế vật thì vẫn mãi là phế vật. Sau đợt điều tra của tôi mấy ngày nay, tổng kết lại thì Cố Bắc Từ không thể làm nên trò trống gì được."
“Nói ra xem.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Đỗ Thư Tĩnh ngẩng đầu nhìn trợ lý.
"Ngay từ cái hôm mà Cố Bắc Từ tìm một đám côn đồ xã hội đến làm loạn buổi lễ đính hôn là đủ biết rằng cô ta làm việc bốc đồng không suy nghĩ, chẳng qua là bên cạnh cô ta có người phụ nữ tên Tư Thần bày mưu tính kế cho cô ta mà thôi. Sau đó Cố Bắc Từ lại đến nhà tù để thăm Cố Khiêm, sau khi ra khỏi nhà tù, cô ta tới ngân hàng lấy di sản ba mẹ để lại nên mới tìm được Lý Phi Hồng. Từ những việc này có thể nhìn ra được một chuyện.
Đó chính là Cố Bắc Từ có thể làm được những việc này đều là nhờ vào có cao nhân chỉ điểm, không có sự chỉ điểm của những người kia thì cô ta chỉ là một kẻ vô năng, ngu xuẩn. Nếu không, cô ta đã không làm cái việc đánh cược với Tưởng Ngọc Đường tại đại hội đồng cổ đông, đem con bài tốt trong tay mình trở thành một ván bài dở tệ.
Đáng tiếc là con đường mà anh cả và bố mẹ cô ta trải sẵn nếu đổi lại là Đỗ tổng thì sớm đã lấy lại Tưởng thị về tay rồi nhưng cô ta thì lại chẳng có gì tiến bột
Anh nói như vậy nghe cũng có lý.
Đỗ Thư Tĩnh hơi nheo mắt lại, bị thuyết phục bởi những lời nói của trợ lý. Dù sao thì với lợi thế như vậy, người bình thường hẳn là đuổi được Tưởng Ngọc Đường ra khỏi công ty, nhưng Cố Bắc Từ lại lãng phí một cơ hội tốt.
"Chỉ có điều, hiện tại ở Hoắc thị, Cố Bắc Từ được Hoắc tổng che chở, mọi người cũng đều cảm kích cô ta vì việc hợp tác với Lý thị. Đỗ tổng, tôi lại nghĩ chi bằng để cô ta tham gia vào dự án để mọi người thấy rằng cô ta thực sự là một phế vật. Tới khi đó danh chính ngôn thuận đuổi cô ta ra khỏi Hoắc thị, như vậy thì cô ta cũng không thể làm ảnh hưởng được tới tình cảm giữa cô và Hoắc tổng trước đây nữa."
Tên trợ lý cười nham hiểm nói.
"Nước cờ này thì có thể thử xem, nhưng mà đuổi cô ta ra khỏi Hoắc thị vẫn chưa đủ, tôi còn muốn cô ta hết hy vọng với Hoắc Minh Triệt nữa!"
Đỗ Thư Tĩnh xoay cây bút máy trong lòng bàn tay, khi nói tới câu cuối cùng, mắt cô ta lạnh lùng sắc nhọn. Văn phòng của Cố Bắc Từ.
Cô vừa từ văn phòng của Đại Ma Vương trở về, mới biết hôm nay anh đến bệnh viện để phục hồi chức năng, không tới công ty.
“Đúng là một ngày nhàm chán...'
Cô đang định lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn WeChat cho Đại Ma Vương, thì điện thoại nội bộ đột nhiên vang lên.
'A lô, ai vậy ạ?”
"Là tôi."
Nghe thấy giọng nói của Đỗ Thư Tĩnh, khuôn mặt của Cố Bắc Từ lập tức trâm xuống, thậm chí cô còn không thèm nở một nụ cười nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận