Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 927:

Chương 927:Chương 927:
Chương 927:
Không ngờ là có một ngày yêu câu của cô lại thấp và dễ dàng thỏa mãn đến như vậy.
Khoảnh khắc ấy, Cố Bắc Từ hơi sững lại, nghĩ tới Đại Ma Vương trước kia.
Hóa ra khi đó, anh yêu cả những điều nhỏ bé như vậy ...
'Anh yên tâm, ngày mai em sẽ làm thật tốt, chuyện hợp tác giữa Hoắc thị và Giang Nam Lý gia nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió!"
Cố Bắc Từ nhìn Đại Ma Vương nói một cách vô cùng nghiêm túc, cô đã nợ Hoắc Tư Triệt quá nhiều, chỉ cần trả được phần nào cũng cảm thấy nhẹ nhõm thanh thản.
“Có lòng tin vậy sao?”
Một tia thích thú lóe lên trong đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông. Cố Bắc Từ nhướng mày đắc ý, thâm nghĩ rằng đương nhiên là có lòng tin rồi, dù sao thì đây là ván cờ do cô bày ra mà.
"Đương nhiên! Em dám chắc một trăm phần trăm, tới lúc đó, việc hợp tác này thành công rồi, anh..."
Nói tới đây, Cố Bắc Từ nghiêng người tới gân Hoắc Tư Triệt, ngập ngừng dò hỏi.
"Anh sẽ kết hôn lại với em chứ?"
Cô biết kế hoạch phải thực hiện từng bước một nhưng cô không thể kìm chế được, cô muốn ở bên anh đến mức không muốn đợi thêm một phút, một giây nào nữa.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Nhìn khuôn mặt dễ thương và đôi mắt sáng long lanh đầy tự tin của người phụ nữ, Hoắc Tư Triệt nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác và ngụy trang bằng một biểu cảm lạnh lùng hơn. Anh rõ ràng nghe được trái tim gân như nguội lạnh của mình, lúc này đột nhiên đập mạnh, phút chốc giống như rộn ràng sống lại.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, một giây, hai giây rồi ba giây, khi Cố Bắc Từ nghĩ rằng Đại Ma Vương sẽ không nói nữa thì người đàn ông đột nhiên lên tiếng.
"Để xem cô biểu hiện thế nào đã."
Lúc đó, niềm vui mừng rỡ như một món quà bất ngờ nhận được trong đêm Giáng sinh.
"Thật sao? Là anh nói đó nhé! Em sẽ coi như là anh đồng ý rồi!"
Cố Bắc Từ vui mừng líu lo chân sáo bước ra ngoài, khi gân bước tới cửa, đột nhiên cô nhớ ra chuyện gì đó, quay người lại thì tình cờ bắt gặp ánh mắt của người đàn ông.
"Triệt ca ca, anh không thấy phòng làm việc của mình quá yên lặng và buồn bã sao? Em thấy đặt một ghế sô pha dài màu hồng ở đây là thích hợp nhất đó!"
Cố Bắc Từ tự mình chỉ tay vào vị trí giữa văn phòng, nghĩ đến khu vực nghỉ ngơi mà trong giấc mơ Đại Ma Vương đã đặc biệt thiết kế cho cô. Đột nhiên hoài niệm tới mức cô không chú ý tới sự thay đổi đột ngột trên khuôn mặt của người đàn ông.
"Vừa rồi, cô gọi tôi là gì?"
"Em...
Cố Bắc Từ giật mình, mới nhận ra ban nãy cô đã không kìm lòng được, bất giác lại gọi anh là "Triệt ca ca!"
"Không có gì, em đi rửa ly trài"
Cố Bắc Từ đỏ ửng mặt lên, vội vàng chạy ra ngoài và đóng sập cửa lại.
Đã nửa giờ trôi qua, trái tim của Cố Bắc Từ vẫn còn đập thình thịch.
Lúc này, điện thoại bỗng nhiên vang lên một dòng thông báo WeChat, mới khiến cô hoàn hồn lại, đó là tin nhắn WeChat Tư Thần gửi.
(Thần Thần: Ngày đầu tiên đi làm có quen không? Đỗ Thư Tĩnh và Diệp Khản có ăn hiếp cậu không?)
Cố Bắc Từ mỉm cười, liền trả lời lại.
(A Từ: Bọn họ ăn hiếp mình á? Là mình ăn hiếp bọn họ thì đúng hơn, đặc biệt là cái tên Diệp Khản kia!)
Một lát sau, tin nhắn Wechat của Tư Thần gửi qua.
(Thần Thần: Đỗ Thư Tĩnh tâm cơ khó lường, mình sợ cậu đối phó không nổi cô ta. )
Cố Bắc Từ nhìn vào dòng tin nhắn Wechat, suy nghĩ một hồi rồi mới trả lời.
(Như trong giấc mơ, mình chưa chắc thắng được, nhưng bây giờ thì mình lại có thể chắc thắng. )
Tư Thần nhanh chóng hỏi.
(Thần Thần: Tại sao?)
Bạn cần đăng nhập để bình luận