Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 301:

Chương 301:Chương 301:
Chương 301:
Cố Bắc Từ quơ quơ tờ rơi trên tay, hôm nay đúng là thiên thời địa lợi nhân hòa, thì ra vào giữa mùa hè mỗi năm, người dân sống quanh đây đều tổ chức các cuộc tụ tập cầu mưa ở công viên này.
Cư dân xung quanh và học sinh trường học địa phương sẽ dựng nhiều quây hàng bán các loại đồ hiếm có mới lạ dọc đường đi trong công viên, để mọi người vui chơi. Qua thời gian, cũng đã thu hút rất nhiêu du khách xa gần.
"Ừ"
Hoắc Tư Triệt nhàn nhạt cất tiếng đáp lại, cùng Cố Bắc Từ sóng vai đi vào trong công viên.
Cố Bắc Từ thận trọng lướt qua đám đông tấp nập, theo bản năng siết chặt chiếc khẩu trang che trên mặt. Bây giờ dù sao cô cũng là người của công chúng, nếu bị người khác nhận ra, cũng sẽ có chút bất tiện.
Cô và Đại Ma Vương giữ khoảng cách nửa người, hai tay cũng đung đưa tự nhiên, nhưng không nắm lấy nhau.
Cố Bắc Từ thỉnh thoảng hơi để ý nhìn thoáng qua khoảng cách giữa hai người, cũng không biết mở miệng thế nào, nếu cô chủ động nắm tay Đại Ma Vương, có phải sẽ giống như bản thân quá dễ dãi hay không?
"À, em thấy trên tờ rơi còn có một gian hàng câu cá, hình như là ở lưng chừng núi, chúng ta cùng đi chơi nhé?”
"Được.
Cố Bắc Từ xoắn xuýt cố tìm ra chủ đề gì đó để nói. Đường lên núi càng ngày càng hẹp, đoàn người cũng càng lúc càng đông. Trong lòng cô bắt đầu băn khoăn rối rít, không biết có nên mượn cớ đông người quá sợ lạc đường, dứt khoát nắm lấy tay anh hay không. Nghĩ đến đây, Cố Bắc Từ nhất trí với mình, ngay lập tức đưa ra quyết định, ngón tay liên hướng về phía Đại Ma Vương, dù vậy bàn tay cô vừa mới giơ lên, đã bị một bàn tay to rộng và ấm áp nắm lấy, sau đó dùng một lực nhẹ, kéo cô về phía anh, bả vai cùng cánh tay họ đột nhiên dựa sát vào nhau.
Ngay sau đó, giọng nói trầm thấp như hơi rượu của người đàn ông vang lên trên đỉnh đầu.
"Cẩn thận đông người."
Một dòng nước ấm áp giống như luông điện giật, từ những kẽ tay truyền tới khắp toàn thân, Cố Bắc Từ lập tức ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt trong veo không chút pha tạp của người đàn ông, trái tim bất chợt run lên, hai người bỗng nhiên cũng lúc ăn ý mỉm cười.
Hai người họ thực đúng là trời sinh một cặp, ngay cả mượn tạm một cái cớ cũng giống nhau như đúc. Cố Bắc Từ ngơ ngẩn nhìn chằm chằm Hoắc Tư Triệt, người đàn ông chỉ nhếch khóe môi rất nhẹ, sau lưng là tảng đá lớn cùng một cây hoa đại thụ, vừa lúc gió thổi qua, làm tung bay những sợi tóc lòa xòa trước trán anh, từ bây giờ cô đã tin rằng tất cả nam chính trong các bộ phim thần tượng, đều có nguyên mẫu chân thực ngoài đời.
Cô không nhịn được đưa ra một ngón tay nữa, chọc chọc lên khóe miệng Đại Ma Vương.
"Sau này phải cười nhiều hơn, dáng vẻ anh lúc mỉm cười, thực sự đẹp lắm đấy.
Lúc này, cô mới chú ý đến tiếng hít vào thật sâu của những người phụ nữ xung quanh, nét mặt lập tức thay đổi, cảnh cáo.
"Nhưng mà chỉ được cười với em thôi, nhớ chưa hả?!"
"Được rồi." Cố Bắc Từ hài lòng cho Đại Ma Vương mười điểm tuyệt đối trong lòng, bàn tay hai người chẳng biết từ khi nào đã trở thành mười ngón đan xen vào nhau, dọc theo con đường núi, Cố Bắc Từ đi dạo khắp các gian hàng nhỏ.
Mỗi khi thấy món gì ngon, cô đều muốn mua, sau đó Đại Ma Vương cũng chỉ phải làm một việc duy nhất, bỏ tiền ra mua.
Chỉ trong chốc lát, trên hai tay cô đều đã cầm rất nhiều đồ ăn ngon lành, nhưng nghĩ đến việc quay phim, mỗi món cô chỉ cắn thử một miếng. Cuối cùng Đại Ma Vương vẫn thu dọn cho cô.
"Không thành vấn đề, Chiến Anh còn chưa ăn cơm tối."
Hoắc Tư Triệt tỏ vẻ nghiêm túc nói bậy nói bạ, Chiến Anh đang ngôi trong nhà hàng ăn uống no nê, thình lình hắt hơi một cái, tự nhiên cảm thấy hơi ớn lạnh đằng sau lưng. "Vậy thì em vẫn còn muốn ăn thêm một cái bánh cá nhân đậu đỏ nữa, anh mua cho em được không?”
Nghe Đại Ma Vương nói vậy, Cố Bắc Từ lòng dạ vô ưu vô lo giơ một ngón tay chỉ vê phía anh, giọng điệu nhẹ nhàng nũng nịu nói.
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào khuôn miệng anh đào nhỏ nhắn dường như đang phát sáng lấp lánh của cô, yết hâu bất giác hơi động đậy đôi chút, rồi chiêu chuộng vô bờ bến đáp.
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận