Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 969:

Chương 969:Chương 969:
Chương 9609:
Đỗ Thư Tĩnh đứng ở một bên, trên mặt liền hiện lên vẻ lo lắng, thật ra trong lòng cô ta cực kỳ yêu thích trường hợp này.
Ở trong mắt ba mẹ Hoắc, Cố Bắc Từ đã hại Hoắc Tư Triệt thành như vậy, gân như là kẻ thù gặp nhau, Cố Bắc Từ hẳn là sẽ bị mắng tới thể thảm đi!
Không nghĩ tới... ba mẹ Hoắc lại liếc mắt nhìn nhau một cái, biểu cảm của hai người lại lộ ra vẻ đáng tiếc.
"Được rồi, cô cũng đã rơi vào tình cảnh nhà tan cửa nát, phải rơi vào cái loại tình huống này cũng coi như là ông trời thay chúng tôi trừng phạt côI Từ nay về sau cô hãy thu liễm lại đi, sống cho thật tốt, sẽ không có ai chăm sóc cô tốt như A Triệt nữa đâu!
Mà A Triệt, cũng sẽ không tiếp tục yêu côi" Mẹ Hoắc nói xong những lời cuối vẫn còn nói thêm một câu đây oán khí, nhưng mà sự phẫn nộ của bà cũng chỉ tới mức này mà thôi.
"Con đã biết, con đã phạm sai lầm, con phải tự mình trả giá."
Cố Bắc Từ cúi đầu, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót.
Ba Hoắc trông thấy Cố Bắc Từ chỉ sau một đêm đã trưởng thành tới như vậy, nhịn không được trộm chọc chọc cánh tay mẹ Hoắc.
Trước đây bất cứ thời điểm nào Cố Bắc Từ cũng chọc họ tức tới dậm chân, mà trên mặt con nhóc này vẫn cứ rất phấn chấn, nhưng mà bây giờ trên mặt đứa bé này lại mang vẻ cực khổ sau sương gió.
Vốn dĩ không nên như vậy.
Từ trước tới nay hai vợ chồng họ đều là người dễ mềm lòng, lại ngại việc dạy dỗ cô, liên nhẹ nhàng xua xua tay. "Cô cũng không cần phải ủ rũ cụp đuôi như vậy, nghe nói lần hợp tác này với Lý thị là nhờ có cô đứng ra thì chúng ta mới có thể thuận lợi như vậy, điều này chứng tỏ cô vẫn kế thừa khí khái của ba cô, có một ít năng lực.
Chỉ cân cô nỗ lực thật tốt, Cố thị vẫn có thể lấy lại được, tuy rằng hai nhà chúng ta không có cơ hội thân thiết nữa, nhưng tốt xấu gì cũng có nhiều năm giao tình, nếu như cần giúp đỡ gì thì tôi sẽ để A Triệt giúp cô."
Cố Bắc Từ cảm thấy ngoài ý muốn ngẩng đầu lên, cô nghĩ tiếp sẽ phải nghe một vạn lời trào phúng và trách mắng của ba Hoắc và mẹ Hoắc, lại không nghĩ tới bọn họ lại nói nhẹ nhàng như vậy, thậm chí còn lo lắng cho tương lai của cô.
Mà sự quan tâm như vậy ngược lại càng khiến cô cảm thấy áy náy, hoá ra cô đã từng phụ lòng nhiêu người như vậy, bỏ lỡ nhiêu người thiện lương như thế, mà hiện giờ cô phải lần lượt nuốt những quả đắng này.
Đỗ Thư Tĩnh đứng ở gân đó, trong mắt cô ta nhanh chóng hiện lên vẻ bất định.
Chỉ như này?
Trong lòng cô ta tràn đầy chờ đợi một hồi cuồng phong bão tố, kết quả cũng chỉ có hai ba câu nói như vậy?
"Được rồi, nghe nói ông nội hẹn cô tới chơi cờ, ba thích cô nhất, nhanh chóng đi lên đi."
Ba Hoắc vẫy vẫy tay, bộ dạng như không muốn nói thêm nữa.
"Con đã biết."
Cố Bắc Từ gật gật đầu, tự mình đi lên lâu 3, để lại Đỗ Thư Tĩnh và ba Hoắc và mẹ Hoắc ở đầu cầu thang.
Trong mắt Đỗ Thư Tĩnh hiện lên một chút tiếc nuối, rồi sau đó tươi cười nhìn ba Hoắc và mẹ Hoắc nói. "Ba mẹ, hiện giờ A Từ đã thay đổi rất nhiêu, hơn nữa có con ở công ty nhìn chằm chăm, sẽ không có việc gì đâu, hai người đi nghỉ sớm chút đi."
Nếu như trước đây cô ta nói vậy, ba Hoắc và mẹ Hoắc nhất định sẽ khen cô ta đáng tin cậy hiểu chuyện, nhưng mà hôm nay...
Ba Hoắc liếc mắt nhìn tài liệu bậc một trong tay Đỗ Thư Tĩnh, hơi nhíu mày.
"Nghe nói hôm nay là ngày giỗ của ba con, đống tài liệu này xứ giao cho ba là được, con vẫn nên trở về sớm một chút đi, sao con lại cứ luôn làm việc như thế chứ, ba sợ ông Đỗ ở trên trời dùng sét đánh ba mất."
Nghe thấy ba Hoắc nói những lời này, khóe miệng Đỗ Thư Tĩnh lập tức cứng đờ.
Chẳng qua cô ta rất nhanh liền điều chỉnh lại cảm xúc, đem tập tài liệu trong tay đưa cho ba Hoắc, hơn nữa còn có chút nước mắt, cảm kích mở miệng nói.
"Cảm ơn ba, vậy con đây lên lầu thu dọn đồ đạc trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận