Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 228:

Chương 228:Chương 228:
Chương 228:
Hoắc Tư Triệt hơi tháo tai nghe ra, các giám đốc điều hành đang họp trực tuyến ở phía đối diện liền nghe thấy tiếng âm thanh hỗn tạp, sau đó một giọng nói mềm mại mà trong trẻo của một cô gái nhẹ nhàng vang lên.
"Em cần lấy cục tẩy."
Nghe thấy âm thanh này, các giám đốc điều hành đều sửng sốt, vốn dĩ lúc Hoáắc tổng đang làm việc, có yêu cầu cực kỳ khắt khe vê không gian xung quanh, không ai dám xông vào phòng làm phiền anh.
Mà bây giờ nơi ở riêng tư của Hoắc thiếu gia lại vang lên giọng một cô gái! Người đàn ông cao ngạo như vua chúa đó, không phải nhất quyết không đến gần phụ nữ sao?!!
Cục tẩy ư? Cô gái này chẳng lẽ còn đang đi học? Không phải là trẻ vị thành niên?!
Nhóm giám đốc điều hành này là giám đốc điều hành của chi nhánh mới thành lập, cơ bản là không hiểu tình hình dạo gân đây của sếp lớn, không giống như các giám đốc điều hành tại trụ sở chính đều đã thuận tai quen mắt.
Ở bên kia màn hình, Chiến Anh đau lòng giơ tay che mắt, xong rôi! Hình tượng hoàn hảo của ông chủ trong lòng mọi người đều đã sụp đổi
Trong căn hộ cao cấp phía bên kia thành phố, Diệp Khản vừa họp vừa lên kế hoạch mở rộng thị trường châu Phị, nghe thấy giọng nói này, đột nhiên tức giận bẻ gãy cây bút trên tay.
Ông chủ lại dừng lại đưa cục tẩy cho đồ ngốc Cố Bắc TừI!!
Lúc này video lại truyên tới giọng nói của cô gái.
"Chẳng phải anh... không thích người khác xâm phạm lãnh thổ của mình sao? Sao vừa rồi không tức giận?"
Khi mấy giám đốc điều hành đều đang chuẩn bị tắt loa giả chết, đột nhiên một giọng đàn ông nhàn nhạt vang lên.
"Em không phải người khác, em là của anh”
Diệp Khản vừa lấy ra một cây bút mới, và nó đã được loại bỏ một cách hùng hồn trong vòng chưa đầy một giây.
Mẹ nói Anh ta muốn từ chức! Anh ta không sống nổi nữa!
Phượng Hoàng,
Khuôn mặt Cố Bắc Từ thoáng cái đỏ bừng.
"Cái đó... em đi vệ sinh đây."
Cô tìm bừa một cái cớ đứng dậy lao ra khỏi phòng làm việc, chạy thẳng vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ, tự tạt nước lạnh vào mặt. Dòng nước lạnh như băng không làm nhiệt độ trong lòng cô giảm xuống chút nào, cô nhìn chằm chằm chính mình trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tiếng tim đập càng ngày càng lớn.
"Cố Bắc Từ! Mày bình tĩnh lại xem nào! Cũng không phải chưa từng thấy một anh chàng đẹp trai hay nghe qua mấy lời tỏ tình! Đừng có trồng cây si dễ dàng như vậy!"
Cô hoảng sợ tát lên mặt một cái, cảm giác đau nhói khiến cô hơi bình thường trở lại.
Nhưng giây tiếp theo khuôn mặt đẹp đẽ tinh xảo của Đại Ma Vương đã đột ngột xuất hiện trong tâm trí, đặc biệt là đôi mắt thẳm sâu như cả vũ trụ bao la rộng lớn...
Nửa giây sau, Cố Bắc Từ buồn bực bước ra khỏi phòng tắm, bổ nhào về giường, vùi mình xuống, lẩm bẩm vô cùng không có tiền đồ. “Nhưng mình chưa bao giờ được trai đẹp đệ nhất Đế Kinh tỏ tình kiểu này bao giờ... Tán tỉnh thật giỏi quá đi!"
Sáng sớm hôm sau,
Cố Bắc Từ vừa ngáp không ngừng, vừa bước vào lớp.
Đêm qua nằm ngủ thấy cả mộng xuân, trong mơ Đại Ma Vương đè cô trên giường, nói 'Em không phải người khác, em là của anh cả một đêm, làm cô buổi sáng rời giường liền biến thành gấu trúc bảo vật quốc gia.
"A Từ, chào buổi sáng!"
Lộ Tiểu Tang tươi cười chào cô, tránh sang một bên để nhường đường.
"Chào buổi sáng."
Cố Bắc Từ thờ ơ xua tay một cái, đang định bước vào, vừa ngước mắt lên đã thấy Vu Cố xách đồ ăn sáng đến ngồi đối diện lấy lòng Tư Thần.
Bạn học xung quanh đều nhìn chằm chằm.
"Tư Thần, anh đã cố ý dậy sớm một tiếng, mua bánh sữa trứng ở huyện Vĩnh Phúc cho em, nghe nói trong túi có cả lòng đỏ trứng vịt, em nếm thử một chút xem sao?"
Vu Cố mỉm cười dịu dàng, thật ra mà nói, ngoại hình anh ta đem so với các nam sinh khác trong lớp cũng coi là đẹp nhất nhì, vẫn rất có sức hút với các nữ sinh.
Nhất là Tư Thần vẫn thích anh ta như vậy, nghe những lời này, trên mặt Tư Thần lập tức lộ ra vẻ vừa không đành lòng vừa áy náy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận