Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 803:

Chương 803:Chương 803:
Chương 803:
"Tại sao thế? Lão đại, tốt xấu gì thì anh cũng phải cho em một cái lý do chứ-"
Diệp Khản mặt mày kinh hãi nhìn Hoáắc Tư Triệt, trong nháy mắt lực chú ý rời khỏi người Cố Bắc Từ.
"Tác dụng phụ của loại thuốc này sẽ làm người ta biến thành kẻ ngốc không có tình cảm."
Hoắc Tư Triệt nhàn nhạt mở miệng, lời nói ra lại khiến cả hai người đều khiếp sợ.
Điều Diệp Khản khiếp sợ là sớm đã nghe nói có tác dụng phụ nhưng hoàn toàn không nghĩ tới tác dụng phụ lại nghiêm trọng như thế.
Cố Bắc Từ trừng to mắt, sững sờ nhìn đại ma vương, rất lâu sau cũng không nói nên lời.
Tại sao giọng điệu của đại ma vương giống như trước khi cô điều tra đã biết được tác dụng phụ cụ thể của loại thuốc này rồi thế?
Sau khi kinh hãi rồi bình tĩnh lại, vành mắt cô lại bắt đầu nóng lên.
Vì vậy ở thời điểm đó, rõ ràng biết tác dụng phụ là sẽ trở thành kẻ ngốc, anh vẫn không hề chùn bước mà uống vào. Vì để khống chế cảm xúc không để cô sợ hãi, anh thà rằng dân dần trở thành một kẻ ngốc không có tình cảm.
Giống như đời trước, vì cô mà trở thành một con quái vật...
Cố Bắc Từ nhịn sự chua xót ở mũi, cô không thể lại khóc nữa, cô nhất định phải kiên cường, khóc không có bất kỳ tác dụng gì cả, cô nhất định phải tìm được phương pháp chữa trị cho đại ma vương!
“Nhưng... tại sao trước giờ Thư Tĩnh đều không nói với chúng ta, tác dụng phụ lại nghiêm trọng như vậy?” Diệp Khản lắp bắp mở miệng, còn chưa lấy lại được tinh thần sau trận khiếp sợ vừa rồi.
Mà nét mặt người đàn ông bình tĩnh, đứng dậy, nhẹ nhàng nắm tay Cố Bắc Từ.
"Về nhà."
"Qua mấy ngày nữa, chúng ta lại tới bệnh viện thứ nhất khám xem?”
Cố Bắc Từ thăm dò, hỏi.
"Được.'
Người đàn ông gật đầu đồng ý không chút do dự, dường như chẳng còn giữ lại bất cứ điều gì nữa.
"Chuyên gia của cái bệnh viện Trung Y kia cũng tới khám xem có được không?”
Cố Bắc Từ được một tấc lại tiến một thước mà hỏi.
"Được.'
Đáp lại cô là một chữ vừa ngắn gọn lại đầy cưng chiêu.
"Em còn muốn liên hệ với bác sĩ nước ngoài, lại khám kỹ lưỡng cho anh, Diệp Khản và Hạng Hằng bị sao vậy, Hoắc thị đã phát triển tới bước như hiện tại rồi mà không thể để CEO nghỉ ngơi hẳn hoi à?"
Trên hành lang, Cố Bắc Từ vừa lắc lư đôi tay hai người đang nắm, vừa lảm nhảm phỉ nhổ.
Mà Hoắc Tư Triệt thì rũ mắt yên tĩnh, nhìn bàn tay hai người đan xen vào nhau đung đưa, giương khóe môi, nở một nụ cười kinh diễm.
Một đầu khác của hành lang, Diệp Khản nhìn bóng lưng hai người, trong lòng lại bắt đầu nảy sinh nghi ngờ với Đỗ Thư Tĩnh.
Thư Tĩnh, tại sao cô phải nghiên cứu ra loại thuốc như thế này cho lão đại?
Nhất thời anh ta không nhịn được, dưới sự kích động, trực tiếp gọi điện thoại cho Đỗ Thư Tĩnh.
Điện thoại nhanh chóng được người nhận, đầu bên kia vang lên giọng nói mang theo sự kinh ngạc của Đỗ Thư Tĩnh.
"Diệp Khản? Cậu tìm tôi có việc gì thế?"
“Thư Tĩnh...'
Diệp Khản mấp máy miệng, đột nhiên lại không biết nên hỏi như thế nào.
"Sao vậy?"
Đỗ Thư Tĩnh hơi nhíu mày, nhạy bén phát hiện ra ngữ khí của Diệp Khản rất không đúng.
"Thuốc cô nghiên cứu chế tạo cho lão đại, tại sao lại có tác dụng phụ lớn như thế?"
Cuối cùng Diệp Khản vẫn là không nhịn được, dứt khoát truy hỏi xong xuôi.
Một thoáng ấy, đôi mắt của Đỗ Thư Tĩnh híp lại nguy hiểm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận