Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 603:

Chương 603:Chương 603:
Chương 603:
"Tiểu Bắc, em thực sự bằng lòng cho anh sao?”
Anh từng nghĩ tới lân đầu tiên đẹp đẽ trong sinh mệnh của anh với cô, nhưng lại không nghĩ tới nó xảy ra vào thời điểm thần trí cô không tỉnh táo.
"Nhanh lên chút, tim em đập nhanh muốn chết!"
Có lẽ là do nguyên nhân rượu xộc lên đầu mà Cố Bắc Từ vội vàng thúc giục nói, Hoắc Tư Triệt lại đột nhiên đứng dậy, nhớ tới báo cáo kiểm tra sức khỏe của cô nhóc liên tỉnh táo ngay lập tức.
"Báo cáo kiểm tra sức khỏe nói dạo này Cố tiểu thư không thể chịu kích thích, tốt nhất là đừng làm vận động kịch liệt, đừng để nhịp tim của cô ấy đập quá nhanh...
Người đàn ông vội vàng cầm khăn tắm trên ghế sofa, nghiêm khắc đem thiếu nữ bọc thành một cái bánh chưng, sít sao ôm chặt ở trong lòng, thở phào một hơi rõ ràng.
Đại khái là rượu hoàn toàn lên não rồi, Cố Bắc Từ vậy mà lại yên tĩnh trở lại, không giống vừa rồi say xỉn nghịch ngợm như thế nữa.
Mặt trăng từ trong mây mù mà bước ra, ánh sáng đổ xuống ngàn dặm, soi sáng tình hình trong căn phòng, vốn dĩ trên giường bày đầy hoa hồng đỏ, trong phòng còn sắp xếp mùi hương hoa cỏ ấm áp, bầu không khí vốn nên lãng mạn đẹp đẽ, đều do cái bóng tối chết tiệt này khiến khung cảnh bắt đầu bằng phim ngôn tình kết thúc lại thành hiện trường phim kinh dị.
Ánh trăng lưu chuyển, dịu dàng chiếu trên khuôn mặt của thiếu nữ.
Cái đầu với mái tóc mềm mại của cô dựa vào bả vai người đàn ông theo bản năng, mặt nhỏ tỉnh tế bởi vì say rượu mà nhiễm một tầng ửng đỏ nhàn nhạt, trong miệng vẫn không yên phận mà lâu bầu.
"Đồ tồi, em có chỗ nào không bằng Đỗ Thư Tĩnh chứ? Sao anh lại phải tốt với cô ta?"
Hoắc Tư Triệt hơi sững sờ, nhất thời cảm thấy có chút buồn cười lại có chút đau lòng, hóa ra hai ngày nay cô khác thường như vậy là do để ý chuyện này.
Anh nhẹ rũ mắt, đặt trên trán thiếu nữ một nụ hôn nhẹ nhàng.
"Xin lỗi, khiến em hiểu lầm rồi."
Nhưng mà thiếu nữ say tới không biết trời đất, căn bản là không nghe thấy, thỉnh thoảng còn thấp giọng phàn nàn.
"Đã nói em mới là tiểu yêu tinh duy nhất cơ mà? Vì sao mối tình đầu lại là Đỗ Thư Tĩnh chứ?"
"Em chính là tiểu yêu tinh duy nhất, vẫn luôn là như vậy." "Đồ tồi, cả đời này chỉ có thể thích eml"
"Được."
"Em trêu ghẹo thế nào cũng không làm anh rung động được! Em không có sức hấp dẫn à?"
"Chỉ có em trêu mới rung động được."
Đêm nay, Hoắc Tư Triệt đại khái đã đem lời âu yếm của nửa đời này đều nói hết một lượt rồi, so với Hoắc tổng của Đế Kinh ngày thường ít nói kiệm lời ngôi tít trên cao quả thật như hai người khác nhau.
Cho dù thiếu nữ chỉ là uống nhiều nên nói lảm nhảm nhưng Hoắc Tư Triệt vẫn kiên nhẫn trả lời mỗi một câu hỏi của cô, anh không muốn để một mình cô lặng lẽ đau lòng khó chịu lần nào nữa, dù cho những hiểu lầm này trước giờ đều là hư ảo không có thật.
Sáng ngày hôm sau, Cố Bắc Từ không thoải mái mở mắt ra, đập vào mắt là mặt hồ rộng lớn, một tia sáng từ dưới đáy chậm rãi nhuộm thành vầng.
Hửm? Buổi tối ngày hôm qua cô đã làm cái gì thế?
Lúc cô đang định cử động thì lại phát hiện bản thân giống như một con sâu róm, bị quấn ở trong khăn tắm, còn cứng đờ dựa vào thân thể người đàn ông.
"Tỉnh rồi?"
Sáng sớm giọng nói của người đàn ông khàn và nhỏ để lộ hoóc môn đậm đặc và mãnh liệt, cảm tính rối tinh rối mù.
Cố Bắc Từ bỗng giật mình, ký ức vụn vặt của buổi tối ngày hôm qua toàn bộ đều chui vào trong não... song cô lập tức ngượng đỏ cả mặt.
Shit! Mình cũng quá mất mặt rồi đi
Cố Bắc Từ bối rối hận không thể lập tức tìm một cái lỗ chui vào, bá vương ngạnh thượng cung không thành công ngược lại còn say xỉn nghịch ngợm cả một tối!
Ông trời ơi! Tại sao cứ để con cầm phải kịch bản ngu ngốc thế chứ!
"Năm đó mặt trời mọc đẹp giống hệt bây giờ."
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô, Cố Bắc Từ hơi sững sờ, nâng mắt nhìn mặt hồ yên ả, gió ở hồ thổi hiu hiu nhẹ nhàng trên mặt cô, còn mang theo mùi thơm thoang thoảng của cỏ tươi.
Cho nên, năm ấy là?
Bạn cần đăng nhập để bình luận