Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1001:

Chương 1001:Chương 1001:
Chương 1001:
"Phù...
Sau khi cúp điện thoại với chị Hồng, Cố Bắc Từ thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô đứng dậy vận động gân cốt và nhân tiện bật tivi lên.
Bữa tiệc tối nay náo nhiệt như vậy, mấy kênh thông tin kinh tế tài chính không thể không có tin tức giật gân nào được.
Quả nhiên, vừa bật tivi lên các tin trang nhất đều đăng tải tin tức vê bữa tiệc tối của Lý thị.
Thật trùng hợp khi thông tin đăng tải Đỗ Thư Tĩnh và Đại Ma Vương có trục trặc vê chuyện tình cảm, lại dùng chính bức ảnh mà cô tiện tay chụp chơi đó.
Cố Bắc Từ vốn chỉ định liếc mắt một cái, nhưng bây giờ thì vớ đại lấy một túi khoai tây chiên ra, ngồi trên sô pha xem những tin tức tâm phào một cách say sưa, chỉ là không ngờ rằng đến cuối cùng lại gậy ông đập lưng ông như vậy.
Cũng không biết tay phóng viên nào mà siêu như vậy, chụp được cả hình ảnh người đàn ông say rượu trên sân thượng đó.
"Đây hẳn là lần đầu tiên Hoắc tổng đích thân dạy dỗ người khác nơi công cộng, xung quan nhất nộ' vì vợ cũ của mình. Thật khiến người ta không khỏi thắc mắc, lẽ nào cặp đôi oan gia từng gây chấn động toàn thành phố này lại có ngày gương vỡ lại lành sao?”
"Phi phi phi! Cái gì mà cặp đôi oan gia chứ, chúng tôi rõ ràng là trời sinh một cặp mài"
Cố Bắc Từ tức giận tắt phụp tivi, mới nhớ ra rằng khi đó còn chưa kịp nói một câu cảm ơn với Đại Ma Vương nữa thì đã bị Đỗ Thư Tĩnh tới quấy rối rồi.
Nghĩ đến đây, cô lại cầm điện thoại trên bàn lên, tìm Wechat của Đại Ma Vương, mặc dù bây giờ đã mười một giờ khuya rồi.
(A Từ: Triệt ca ca, sự việc hôm nay ở buổi tiệc, thật sự cảm ơn anh rất nhiều, nếu không lúc đó chắc chắn em bị bẽ mặt rồi. )
Cố Bắc Từ bấm rồi soạn câu một hồi lâu nhưng cuối cùng lại gửi đi một câu hết sức đơn giản.
Hiện thực vẫn là hiện thực, cô không thể tùy ý tự do như trong giấc mơ được.
"Haizz, con đường theo đuổi chồng phải từ từ thôi!"
Cố Bắc Từ thở dài và ném điện thoại sang một bên, nghĩ rằng muộn thế này chắc Đại Ma Vương đã đi ngủ rồi, không thể nào trả lời tin nhắn của cô nữa.
Không ngờ, điện thoại lập tức sáng lên, tin nhắn của Đại Ma Vương hiện lên.
(Đại Ma Vương: Chỉ cảm ơn suông thôi sao?)
Cho dù là trên màn hình điện thoại thì Cố Bắc Từ vẫn hình dung ra được cái vẻ bá đạo của Đại Ma Vương lúc gõ dòng chữ này, cô rụt cổ lại theo quán tính, rồi nhanh chóng trả lời một câu.
(A Từ: Vậy hay là em mời anh ăn cơm để tỏ lòng cảm ơn?)
Dường như chỉ một giây sau khi cô gửi câu này đi thì Đại Ma Vương đã ngay lập tức trả lời tin nhắn của cô.
(Đại Ma Vương: Được. )
"Hử?"
Hai bàn tay Cố Bắc Từ nắm chặt lấy điện thoại, nhìn chằm chằm vào màn hình với những dấu chấm hỏi trên khuôn mặt.
"Sao lại đồng ý một cách thẳng thừng như vậy chứ? Sao mình lại có cảm giác như là bị tính kế trước vậy nhỉ? Thôi bỏ đi, sao có thể nói xấu Triệt ca ca nhà mình được chứt" Cố Bắc Từ lật người nằm bò trên ghế sô pha, gửi sticker hình con thỏ xinh xắn "Chúc ngủ ngon" cho Đại Ma Vương một cách ngoan ngoấn.
Hoắc gia, phòng ngủ của Hoắc Tư Triệt.
Người đàn ông mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa màu đen, nửa nằm nửa ngôi trên giường, ánh trăng sáng làm hiện lên đường nét tuấn tú, khôi ngô của anh, giống như một bức tranh tĩnh vật.
Điện thoại lại sáng lên báo tin nhắn mà Cố Bắc Từ gửi tới, người đàn ông khe khẽ nhìn xuống, nhìn thấy hình con thỏ xinh xắn, đáng yêu đó bỗng trước mặt anh hiện ra khuôn mặt tinh ranh lém lỉnh của người phụ nữ, khóe miệng anh bất giác nhếch lên.
Ánh trăng thật đẹp, và nụ cười của anh lại càng đẹp hơn.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận