Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 249:

Chương 249:Chương 249:
Chương 249:
Cố Bắc Từ dứt khoát vê hai miếng giấy lại thành hình tròn trực tiếp nhét vào lỗ tai, yên lặng nhìn người ta diễn trò.
Cái tình cảnh này quá quen thuộc rồi, lúc trước cô không ngày nào là không bị hết người này đến người khác gọi đến phòng hiệu trưởng, sau đó ba Cố sắc mặt u ám mắng cho cô một trận, rồi lại lôi cô về nhà nhốt lại.
Bây giờ tái hiện lại cảnh ngày hôm qua, chỉ có điều vai diễn chính đã đổi thành Hứa Vận Nhi, Cố Bắc Từ bắt đầu chờ đợi biểu hiện của ba Cố.
Tô Phù Dung khóc một hồi, lập tức réo rắt thảm thiết quay người lại nhìn ba Cố.
"Anh rể, Vận Nhi bị cái người đàn bà xấu xa này đánh thành như thế này, anh phải nhất định đứng ra làm chủ cho Vận Nhi của chúng ta mới được!"
Tô Phù Dung khóc như hoa lê ướt mưa, mặc dù giờ đã là người đẹp hết thời, nhưng vẫn khá là phong tình như cũ. Người đàn ông trung niên nào nhìn thấy mà không mềm lòng xuống chứ.
'Dừng dừng! Đúng là mẹ nào con nấy, xem ra tiểu tiện nhân này bản tính quen tay câu dẫn đàn ông là học theo mẹ của nó àiI"
Mẹ của Vu Cố ngữ khí đầy châm biếm mở miệng bắt đầu chửi, Cố Bắc Từ xém chút nữa không nhịn được mà cười ra thành tiếng.
"Bà nói cái gì!
Lần đầu mặt của Tô Phù Dung tức giận đến mức xanh hết cả lên, trợn mắt nhìn mẹ Vu Cố.
"Tôi nói cái gì ư? Tôi nói là con gái của bà không lo học hành, chỉ có bổn sự câu dẫn nam sinh trong trường thôi! Biết câu dẫn như vậy sao không đi thi hoa hậu đi! Nói không chừng còn có thể đạt được vương miện nữa đó!"
Mẹ Vu Cố lần nữa hoạt động kỹ năng cái miệng đại bác của mình. Loại vò đã mẻ lại sứt này chỉ có thủ đoạn dứt khoát của người đàn bà chua ngoa này, mới có thể khắc chế được bạch hoa liên trà xanh như Tô Phù Dung được.
Sắc mặt của Tô Phù Dung nhất thời trắng xanh lẫn lộn, nhanh chóng sắp biến thành năm màu sáu sắc rồi.
Bà ta tức giận chỉ có thể giậm chân mạnh xuống, rồi tỏ ra đáng thương nhìn ba Cố: "Anh rể! Anh nói câu gì đi! Cố gia chúng ta tốt xấu gì cũng là thế gia của Đế Kinh này, sao có thể bị cái bọn nhà giàu mới nổi này ức hiếp được chứt"
Sắc mặt ba Cố vốn dĩ đã xanh xám giờ càng thêm vài phần u ám.
"Cố gia của các người? Bà họ Tô, con gái bà họ Hứa, bà có cửa nào là Cố Gia? Lẽ nào con gái bà là con ngoài dã thú của Cố Gia? Quả nhiên là thượng bất chính, hạ tắc loạn!"
Mặt của mẹ Vu Cố đầy vẻ khinh thường chửi rủa.
Nếu không phải Vu gia cũng không phải là thứ tốt đẹp gì, thì Cố Bắc Từ hận không thể cho bà ta một like rồi, quả là đã nói hộ tiếng lòng của côi
"Đủ rồi!"
Ba Cố đột nhiên quát lên một tiếng, khí thế oai phong khiến cho tất cả mọi người đều sững người.
"Ồn ào cái gì nữa? Còn chê con gái của bà chưa đủ mất mặt sao?"
Ông lạnh lùng nhìn Tô Phù Dung, hết sức nhấn mạnh bốn chữ [Con gái của bà], rõ ràng là muốn phân biệt mối quan hệ với bọn họ.
Tô Phù Dung nghe đến câu này, trong lòng nhất thời chìm xuống, Hứa Vận Nhi cũng lập tức bất an, liên giải thích nói. "Dượng, con....
"Con không cần phải giải thích nữa! Tin tức đưa tin sôi sùng sục ngoài kia, con tưởng ta mù sao!"
Mặt ba Cố đầy vẻ thất vọng nhìn Hứa Vận Nhi.
"Ta cứ luôn nghĩ rằng con là một đứa con ngoan, không ngờ rằng con lại...
Trong lòng Hứa Vận Nhi hoảng loạn, cô ta và mẹ mình mất thời gian ba năm mới có thể tạo được thiện cảm ở chỗ ba Cố, xây dựng được hình ảnh hoàn mỹ, tuyệt đối không thể vì sự việc ngày hôm nay mà hủy hoại hết được!
Cố Bắc Từ không nói lời nào, yên lặng nhìn ba Cố.
Lần này, ông có thể nhìn rõ được bản chất của hai mẹ con bọn họ không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận