Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1163:

Chương 1163:Chương 1163:
Chương 1163:
"Tớ bí hiểm chỗ nào chứ, hai người nói linh tỉnh.
Tư Thần thê thốt phủ nhận, nhưng dáng vẻ căng thẳng của cô ấy, điệu nói cà lăm, còn có vô thức dựng thẳng người lên, toàn bộ đều đã bán đứng cô ấy.
Cố Bắc Từ và A Kiều quay qua bốn mắt nhìn nhau, lửa đạn tập hợp chuyển dời lên trên người Tư Thần.
"Chống lại thì nghiêm trị!”
"Thật thà thì khoan hông!"
Hai người vòng qua bàn, nắm lấy cánh tay bên trái bên phải của Tư Thần, sau đó chọc vào nách của cô, Tư Thần một bên trốn tránh một bên xin tha.
"Tớ sai rồi tớ sai rồi!"
Trong hoa viên vang lên tiếng cười giòn tan của ba người con gái, như dáng vẻ xinh đẹp của chiều tà ngày thu này.
Không lâu sau, bên ngoài vườn vang lên một trận tiếng ngựa hí, Cố Bắc Từ dừng động tác của mình lại nhìn ra hướng bên ngoài, thì ra là mấy người con trai đi cưỡi ngựa bọn họ quay về.
Đại ma vương cưỡi một con ngựa màu đỏ thẫm toàn thân bóng láng rực rỡ, đi theo phía sau là một con ngựa trắng như tuyết, nhìn xa giống như hoàng tử trong truyện cổ tích, oai phong mà phóng đãng.
"Cưỡi ngựa như này thực sự là không ý nghĩ gì cả, năm đó lúc tôi ở trên thảo nguyên phía Tây nước Mỹ cưỡi ngựa, đó mới gọi là cưỡi ngựa thật sự, mới gọi là thật sự sảng khoái, như bây giờ quả thật chỉ như là tản bộ.”
Vincent vừa câm mũ quạt mát, vừa dùng tiếng phổ thông không được chuẩn chế giễu, cuối cùng còn thêm một câu uốn lưỡi của giọng Đế Kinh. "Dưới chân cố đô tất nhiên không bằng vùng đất hoang vu quá tự do rồi!"
Anh hai nói đùa châm biếm anh ta một câu, hai người nhìn qua lửa đạn xung quanh, ý chính là muốn thách thức học hỏi lẫn nhau.
Cố Bắc Từ lười quan tâm đến bọn họ, đứng dậy đi ra ngoài vườn đến bên cạnh đại ma vương.
"Sao mà đưa Liệt Liệt qua đây thế này?"
Cố Bắc Từ sau khi hồi phục lại ký ức, mới dần dần nhớ lại, thì ra lúc nhỏ cô và đại ma vương từng cùng nhau đi đến thảo nguyên của Tắc Bắc, còn cùng nhau thuần phục một chú ngựa con vô cùng khốc liệt.
Sau này chú ngựa con lớn trở thành một chú ngựa màu đỏ thẫm, Cố Bắc Từ đặt tên cho nó là Liệt Liệt, được đại ma vương nuôi ở ngoại ô phía Tây.
Bọn họ chuyển đến đây ngày thứ hai, Cố Bắc Từ liên dẫn Hoắc Tư Triệt đi thăm Liệt Liệt, Liệt Liệt vẫn là thân mật như thế với đại ma vương, chỉ là phản ứng của đại ma vương và cô ấy lúc đầu giống y nhau...
Lúc cô đi lại Hoắc Tư Triệt liền nghiêng người xuống ngựa, nhẹ nhàng ôm lấy eo của cô, bế cô lên phía sau lưng ngựa. Sau đó tay cầm lấy dây cương, vững vàng bảo vệ cô.
"Có thể là Liệt Liệt nhớ em rồi."
Người nam nhân mấp mé môi, tùy tiện tìm một lý do, thực ra là vì gân đây Cố Bắc Từ không thể vận động mạnh, nhưng anh lại sợ cô cảm thấy buồn chán.
Cho dù là đi hai vòng cũng không sao, để cho tiểu Bắc của anh mãn nguyện.
"Sao còn dẫn thêm một con bạch mã vê nữa?"
Cố Bắc Từ nhìn về phía sau thấy một con bạch mã tính tình ngoan ngoãn, vô thức hỏi.
"Liệt Liệt yêu đương rồi."
Hoắc Tư Triệt trâm mặc một giây, sau đó ý vị sâu xa nói.
"Bạch mã có thai rồi."
Cố Bắc Từ trợn tròn chớp chớp đôi mắt to, biểu cảm nhất thời cũng có chút phức tạp, mà sau đó cúi đầu nhẹ nhàng xoa xoa bờm của ngựa, ngữ khí ngờ vực nói.
"Liệt Liệt con thật là tiến bộ, đến em bé cũng đã có rồi!"
"Đây quả thật không có công lý mà, đến ngựa cũng có bạn gái rôi! Tôi vậy mà vẫn chỉ là cẩu độc thân!"
Vincent tỏ vẻ đau khổ than khóc lên một tiếng, sau đó kéo cái ghế bên cạnh Tư Thần, khiến cho cô ấy ngồi luôn xuống đất.
"Không, là ngựa đã có con rồi, anh vẫn là một tên cẩu độc thân tội nghiệp. Thận trọng nhé ông chú."
A Kiều ngồi bên cạnh cố ý đâm một nhát vào tim Vincent.
"Tiểu nha đầu, cô thật là một chút đáng yêu cũng không có! Đáng đời cô không tán được người nào đó!"
Vincent cũng là người ngay thẳng, lập tức không chịu thua mắng lại một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận