Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 1017:

Chương 1017:Chương 1017:
Chương 1017:
Khoảnh khắc đó, giọng nói của anh rơi đến tai cô, giống như một luồng điện vô hình, tê dại đi qua khắp cơ thể cô, rút cạn hết tất cả sức lực của cô, khiến cho trái tim cô tê liệt, cứng đờ ngay tại chỗ.
Ở trước mặt người mình yêu, anh có thể dễ dàng dùng 7 chữ để chi phối cảm xúc của cô, điều khiển... linh hồn của cô.
Cố Bắc Từ có thể cảm nhận rõ ràng được khuôn mặt của bản thân đã đỏ lên như mông khỉ, may mà xung quanh có treo những chiếc đèn lồng lớn màu đỏ, mới không khiến cho cô lộ tẩy tại chỗ.
Cô ép bản thân dời tâm mắt đi, không nhìn đôi môi mỏng gợi cảm của người đàn ông nữa, còn hết lân này đến lân khác thầm lẩm nhẩm trong lòng "Mình là ni cô mình là ni cô mình là ni cô", kiềm chế sức lực hồng hoang của bản thân.
Sau đó, không dễ gì mới bày ra được một vẻ mặt bình thường.
'Cũng ngon, hơn nữa, người đàn ông bị ăn miếng đậu phụ thế nào rồi?"
Cũng là một lời hai ý, chính là ngữ khí nói chuyện của cô đến cùng vẫn mất đi vài phần khí thế.
Không còn cách nào nữa, cô yêu anh, cho nên mới thua.
Người đàn ông mở miệng, định nói chuyện, thì thấy cách đó không xa có một ông chủ đàn dùng loa hét lớn.
"Cuộc thi vớt cá vàng bằng lưới giấy! Quà tặng rực rỡ đại giảm giái"
Cố Bắc Từ theo tiêm thức nhìn về phía đó, cảnh tượng này, rất giống trong giấc mộng, cảnh tượng cô và Đại Ma Vương hẹn hò trong công viên ở gần đoàn làm phim. Ký ức trong giấc mộng, cũng có thể được coi là một loại ký ức chứ?
Nếu như cô tái hiện lại cảnh tượng lúc đó, liệu có thể kích thích Đại Ma Vương nhớ lại quá khứ không?
Ý nghĩ này xuất hiện trong tâm trí cô, giây tiếp theo cô quay người nhìn về phía Đại Ma Vương.
"Phân thưởng của cuộc thi vớt cá vàng này chắc chắn rất phong phú, lần trước em còn lấy được chiếc nhẫn đó, hay là hai người chúng ta thử xem nhé?"
Người đàn ông trước giờ vẫn luôn thờ ơ với những loại hình hoạt động sôi nổi như thế này, thậm chí còn cảm thấy không thoải mái vì quá náo nhiệt đông đúc.
Nhưng khi anh cúi đầu xuống, nhìn đôi mắt mong chờ của người phụ nữ, khuôn mặt tươi cười khiến cho người khác vui vẻ theo tiềm thức kia, đột nhiên, anh cảm thấy mình cũng có thể thử một cuộc sống khác một chút, dường như cũng không tệ.
"Được.
Trong lòng Cố Bắc Từ hét lên một tiếng yes! Sau đó cầm cổ tay người đàn ông, đi về phía trước, có lẽ là vì khí tràng của Đại Ma Vương, dù có mang theo một mặt nạ Tôn Ngộ Không, cũng không thể ngăn cản đôi mắt sắc bén đó, họ chen lên phía trước rất dễ dàng.
"Chúng tôi đăng ký tham gia, ông chủ mau ghi tên chúng tôi đi nhé!"
Cố Bắc Từ hào hứng chào hỏi với ông chủ, sau khi đợi ông chủ xác nhận xong, cô lập tức kiểm tra các phần thưởng đặt trên gian hàng, quả nhiên phần thưởng của giải nhất thật sự là một cặp nhẫn.
Những loại trò chơi hội chùa này đều để thu hút các cặp đôi đến tham gia, các phần thưởng và những chiêu trò cũ đa phần đều giống nhau. Cố Bắc Từ thâm vui mừng trong lòng, cảnh tượng trước mắt và giấc mộng cũng giống tám chín phân rồi, không biết Đại Ma Vương có thể nhớ lại hay không.
"Ai vê chỗ nấy nào!"
Trong miệng ông chủ ngậm một cái còi, tâm mắt lướt qua các cặp đôi, trong tay Cố Bắc Từ câm lưới giấy, nhưng tâm tư hoàn toàn không ở trên những còn cá vàng kia, mà là dùng dư quang cẩn thận quan sát Đại Ma Vương.
Không biết anh có thể nhớ lại điều gì hay không nữa?
Tuy nhiên, sắc mặt của người đàn ông vẫn như thường, không hề có chút thay đổi nào, trong chớp mắt tiếng còi của ông chủ vang lên, anh lập tức chuyên chú tập trung vào cuộc thị, trong lòng Cố Bắc Từ có chút thất vọng, nhưng cô cũng không hoàn toàn từ bỏ. Có lẽ sau khi giành được giải nhất, Đại Ma Vương nhìn thấy cặp nhẫn kia, có phản ứng gì hay không cũng chưa chắc chắn mài
Cô tự cỗ vũ cho bản thân ở trong lòng, sau đó cũng nghiêm túc tập trung vào trong cuộc thi.
Nhưng vì trước đây cô từng lạm dụng rượu trong khoảng thời gian dài, cộng thêm cuộc sống cực khổ trong tù, các ngón tay của cô đã không còn linh hoạt như trước đây, liên tiếp ba tấm lưới giấy bị đứt rồi, nhưng cô vẫn không thể vớt được một cá vàng nào.
Làm sao đây? Cố nhìn hai đội tình nhân trẻ bên cạnh, bọn họ đều đã có ít nhất một con cá vàng nhỏ rồi! Nếu như không giành được giải nhất, thì sẽ không có được cặp nhẫn kia, vậy Đại Ma Vương còn có thể nhớ lại được gì không đây?
Cố Bắc Từ căng thẳng trong lòng, lưới trong tay lại bị đứt thêm lần nữa. "Thả lỏng nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận