Hoắc Tiên Sinh Sủng Vợ Lên Trời

Chương 267:

Chương 267:Chương 267:
Chương 267:
"Cà vạt được đấy."
Chiến Anh bị dọa sợ đến mức suýt chút nữa lái xe lao thẳng ra ngoài, vị hoàng đế từ trước đến giờ nói năng thận trọng máu lạnh vô tình này, vậy mà lại khen cà vạt của anh tai
Cho đến tận khi tới công ty, Chiến Anh mới bình tĩnh trở lại, cúi đâu nhìn xuống cà vạt của mình, chẳng phải trước kia lúc Cố Bắc Từ cùng ông chủ đi Tam Nguyên rồi đưa cho anh ta cái cà vạt này saol
Thảo nào...
Cả ngày hôm đó, Chiến Anh đều cảm nhận được không khí ấm áp tựa như làn gió mùa xuân, thậm chí Diệp Khản còn kinh ngạc tìm đến anh ta hỏi thăm tin tức.
"Chiến Anh, hôm nay lão đại có chuyện gì sao? Đột nhiên trở nên dịu dàng mêm mỏng vậy, không giống anh ấy chút nào!"
"Tất cả đều là nhờ Cố Bắc Từ! Không, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ một mực gọi cô ấy là Cố tiểu thư!"
Cũng không gọi thẳng tên sau lưng cô ấy nữa.
Chiến Anh âm thầm hạ quyết tâm, lập tức lấy điện thoại di động ra hào hứng gửi WeChat cho Cố Bắc Từ.
Cố Bắc Từ đang đi kiểm tra năng lực tại Nhạc viện Juliet, đột nhiên nhận được tin nhắn, còn hơi ngạc nhiên.
"Chiến Anh: Cố tiểu thư, cảm ơn côi!"
"Cố Bắc Từ: ???"
"A Từ, sắp đến lượt cậu rồi, cậu còn không thể tập trung một chút sao?"
Trong phòng chờ, Quý Úy Nhiên nhìn thấy Cố Bắc Từ đang nghịch điện thoại di động, không khỏi phàn nàn.
Cố Bắc Từ ngẩng đầu nhìn về phía cô ấy, thấy đôi môi cô ấy mím chặt, các ngón tay cũng xoắn vào nhau, liên nhận ra cô ấy đang căng thẳng.
Thẩm Kiếm Tinh vừa vào kiểm tra, Quý Úy Nhiên như vậy là vì lo lắng thay cho bạn trai cô ấy.
"Được được được, bây giờ mình sẽ xem lại bản nhạc một lần nữa, cảm ơn cậu đã nhắc nhở."
Cố Bắc Từ lập tức ngoan ngoãn cất điện thoại di động đi, lại lấy bản nhạc ra.
"Yên tâm đi, dù sao Thấm Kiếm Tinh cũng là người giành huy chương bạc giải thưởng Kim Điệp, dựa theo thể lệ mấy năm qua, chắc chắn cậu ấy sẽ được vào .Juliet.'
Tư Thần bên cạnh cũng cảm nhận rõ sự căng thẳng của Quý Úy Nhiên, lập tức an ủi cô.
"Nhưng các cậu cũng biết đấy, hiện nay giới âm nhạc cổ điển quốc tế vẫn vô cùng kỳ thị học sinh phương Đông chúng ta. Các thí sinh phương Đông vừa mới đi vào, tất cả đều bỏ cuộc..."
Quý Úy Nhiên khẽ cau mày, không giấu nổi sự lo lắng.
Bài kiểm tra năng lực của Nhạc viện duliet không giống với các học viện khác ở chỗ sẽ thông báo kết quả có đậu hay không ngay tại điểm thi, sau khi đậu bài kiểm tra, vượt qua thêm kỳ thi văn hóa quốc tế, có thể nhập học ngay.
Tuy nhiên, hàng năm rất ít sinh viên phương Đông trúng tuyển vào Juliet, mỗi chuyên ngành đều chỉ là những con số đơn lẻ.
Cố Bắc Từ nghe vậy, cùng Tư Thần vô thức nhìn nhau, mặc dù cô đã xa cách âm nhạc suốt ba năm trời, nhưng trong lòng ai cũng biết, là một người phương Đông, trong giới âm nhạc cổ điển nơi người phương Tây vốn dĩ nắm giữ tiếng nói tuyệt đối, mỗi bước đi đều khó khăn đến mức nào.
“Nhưng bạn trai cậu là thiên tài âm nhạc hiếm có, Nhạc viện Juliet cũng không phân biệt đối xử với người phương Đông nghiêm trọng như vậy đâu.
"Người phương Đông? Lại còn là thiên tài? Thật đúng là một trò đùa!"
Mấy người họ đang trò chuyện, đột nhiên một cô gái với mái tóc vàng và đôi mắt xanh ngồi gân đó, dáng dấp xinh đẹp như búp bê Barbie, dùng giọng điệu huênh hoang cất tiếng cười nhạo bằng tiếng Anh.
Mặc dù Juliet tổ chức kì thi ở Trung Quốc, nhưng một số sinh viên u Mỹ, bởi vì không thể đến kịp thời gian kiểm tra ở Châu u và Hoa Kỳ, sẽ đến tham gia buổi kiểm tra năng lực ở phương Đông.
Mấy người Cố Bắc Từ đều nổi tiếng học giỏi, lập tức nhận ra ý muốn đâm bị thóc chọc bị gạo của cô ta, Quý Úy Nhiên tức giận đứng phắt dậy, phản bác lại hoàn toàn bằng tiếng Anh.
"Người như cô mới đáng để tôi cười nhạo đấy! Kiêu căng tự đại! Thật là quá đẹp mặt mấy người u Mỹ các côi"
"Daisy, sắp vào thi rồi mau mau luyện tập đi, đừng tranh cãi với những người này nữa, cô muốn đánh mất ấn tượng tốt với giám khảo và các thầy cô giáo sao?"
Cô trợ lý nhỏ bên cạnh cô gái tóc vàng kia vừa thuyết phục, vừa khinh thường quét mắt qua Cố Bắc Từ, cứ như thể mấy người Cố Bắc Từ đều là rác rưởi vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận