Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 985: Một cây củ cải (2)


Chương 985: Một cây củ cải (2)





Thấy cảnh này, tất cả mọi người biết, được cứu rồi!

Kết quả là, toàn bộ sinh linh quỳ xuống đất khóc lớn, sau khi khóc lớn thì quỳ lạy bầu trời.

Bởi vì không biết là ai cứu bọn họ, cho nên bọn họ chỉ có thể đặt cho đối phương một cái tên – thần tê răng!

Nhoáng một cái, ba năm qua đi.

Cuối cùng thế giới cũng hoàn toàn ổn định lại, đồng thời khôi phục được bộ dáng ban đầu.

Người của kính đen đã biến mất, trên thế giới là một mảnh thái bình.

Thiên Đình mới là Ngọc Đế và Đế Tuấn cùng đảm đương Đại Đế, yêu tộc và nhân tộc cùng chấp chưởng Thiên Đình, Vu Tộc thì chủ thường mặt đất và Địa Phủ, một trời một đất, cũng vô cùng hài hòa…

Quan trọng là, Thiên Đình bây giờ là Thiên Đình cường đại nhất từ trước tới nay!

Thiên Đình cường đại, toàn bộ thế giới không tìm ra được một ác ma nào, vất vả lắm mới tìm ra được một tên, đối mặt là một đám Nhân, Yêu, Vu, Đại La Kim Tiên, cấp Hoàng và Đại Đế điên cuồng vây đánh!

Tình cảnh cực kỳ thảm, có thể nói là xưa nay chưa từng có!

Chỉ có điều, có rất nhiều người từng lên Thiên Đình, đều rất buồn bực, vì sao của cung Thiên Đình lại treo chân dung của con thỏ vậy? Không hiểu nổi…

Lúc này, trên mặt trăng…

Dưới gốc cây hoa quế, trong bụi cổ, hai con thỏ đứng hai bên một cây củ cải lớn, con mắt màu đỏ cách khoảng không nhìn vào nhau, giống như là có tia lửa điện đang lóe lên. Rất có tư thế của quyết chiến!

-Ngươi đến rồi? - Con thỏ cường tráng hỏi.

Con thỏ béo mập ở đối diện gật đầu nói:

-Ừm, ta đến rồi.

Con thỏ cường tráng nói:

-Ngươi không nên tới.

-Nhưng mà ta vẫn là tới rồi.

-Đã như vậy!

-Không có gì để nói nữa!

-Vì cây củ cải này, chúng ta quyết một trận sống mái đi!

-Ta là đực, ngươi là cái!

-Đệch! Ta đánh bại ngươi!

Sau đó, hai con thỏ xông tới, đánh thành một đoàn, lăn lộn trên đất, lông thỏ bay loạn…

Một khắc này, hai con thỏ giống như là trên người có quyền tổ sư của con rùa, lại giống như là được truyền tuyệt kỹ của tổ sư bọ hung, vận dụng hết tất cả các loại chiêu số kỳ quái…

Cuối cùng, con thỏ cường tráng bị đánh ngã lăn trên đất!

Con thỏ béo nâng củ cải lên, nói:

-Tiểu tử, ngươi còn phải luyện một chút!

Con thỏ cường tráng không cam lòng nói:

-Ngươi đừng phách lối! Xem phép thuật của ta đây: Thuật triệu hoán cha ta!

Nói xong, con thỏ cường tráng ngửa mặt lên trời rống to:

-Cha! Có người khi dễ con, người mặc kệ không quan tâm sao!

Một khắc sau, một con thỏ cường tráng hơn, lớn hơn con thỏ cường tráng gấp hai lần, kéo một cây gậy đi ra, hung ác nói:

-Ai bắt nạt con trai của ta?

Con thỏ cường tráng đắc ý nhìn con thỏ béo nói:

-Pháp thuật của ta thế nào? Sợ rồi sao?

Con thỏ béo gãi gãi mông, nghiêng đầu nhìn hai con thỏ một chút, nói:

-Ta cũng biết dùng thuật triệu hoán.

Con thỏ cường tráng cười ha ha nói:

-Vô dụng thôi, vùng rừng rậm này, cha ta là thỏ tinh cường đại nhất! Không ai đánh thắng được người!

Con thỏ béo cười ha ha, móc ra một cái bùa vàng, chắp tay trước ngực, vỗ một cái, hô to một tiếng:

-Thuật triệu hoán đồ tôn tử!

Nghe nói như thế, con thỏ cường tráng cười:

-Đồ tôn tử (đồ đệ của đệ tử)? Ha ha ha… không phải là tên kia còn yếu hơn so với ngươi đó chứ? Ha ha… ách… cái gì?!

Không đợi con thỏ cường tráng cười xong!

Chỉ thấy tiên âm lượn lờ trên bầu trời, tiếng chuông đinh đương, cảnh hoa bay đầy trời…

Sau đó chính là từng vệt kim quang sáng lên!

Sau đó con thỏ cường tráng phát hiện, bọn họ bị bao vây!

Cha của con thỏ cường tráng, không hổ là con thỏ tinh cường đại nhất chỗ này, kiến thức rộng rãi, nhìn thấy những người này liền trực tiếp quỳ xuống đất, dập đầu như giã tỏi kêu lên:

-Tiểu yêu bái kiến Như Lai Phật Tổ, bái kiến Ngọc Hoàng Đại Đế, bái kiến Tây Vương Mẫu, bái kiến Đế Tuấn Đại Đế, bái kiến Đông Hoàng Thái Nhất Đại Đế…

Sau nửa canh giờ, cha của con thỏ cường tráng vẫn còn đang bái kiến từng người Đại Đế!

Về phần cấp Hoàng?

Xin lỗi, còn chưa có đến phiên đâu!

Lúc này, một lão đầu cưỡi Thanh Ngưu nói:

-Được rồi, những tiểu tử này ngươi đừng bái nữa, chúng ta đã đợi nửa ngày rồi.

Cha con thỏ cường tráng nhìn lại, nước mắt chảy xuống rầm rầm, cầm lấy cây gậy hành hung con thỏ cường tránh một trận, vừa đánh vừa hô:

-Con mẹ nó, hố cả cha ngươi!

Con thỏ cường tráng cũng mang theo không cam lòng, cực kỳ ủy khuất nhìn con thỏ béo kia nói:

-Đến mức đó sao? Chỉ là một cây củ cải… ngươi con mẹ nó lại gọi thần phật, thánh nhân, đạo tổ tới đầy trời.



Đuổi hai con thỏ nhỏ đi, một đám thần phật u oán nhìn Tần Thọ phàn nàn nói:

-Thỏ gia, về sau chuyện người đoạt củ cải với con thỏ nhỏ này, có thể đừng gọi chúng ta không? Cái này… có chút mất mặt.

Tần Thọ vừa ăn của cải mới đào, vừa liếc mắt nhìn bọn họ:

-Sao hả? Ý của các ngươi là, để thỏ gia ta tự mình tu luyện, giải quyết vấn đề thôi? Vậy được rồi, bây giờ ta bắt đầu tu luyện.

-Đừng đừng đừng… thỏ gia! Chuyện gì cũng phải từ từ, không phải chỉ là đoạt củ cải thôi sao? Lát nữa chúng ta sẽ gọi tất cả con thỏ qua triển khai một cuộc họp, cam đoan làm tư tưởng đến nơi đến chốn, về sau củ cải người coi trọng, tuyệt đối không có con thỏ nào dám nhìn nhiều! - Đông Hoàng Thái Nhất là người đầu tiên kêu lên.

Đám người đồng loạt gật đầu.

Lúc này Tần Thọ mới cao hứng, toét miệng cười nói:

-Vậy thì được rồi, đi, đi đến nhà ta ăn cơm!

Lúc chạng vạng tối.

Trong Nguyệt Cung bên trên mặt trăng, người kín hết chỗ.

Một đám người tập hợp một chỗ, nhao nhao trách móc loạn xạ, cực kỳ náo nhiệt.

Thanh âm huyên náo đến tận bầu trời.

Lúc này, một tên vừa mới phi thăng đi ngang qua mặt trăng, nhìn thấy náo nhiệt như vậy, hiếu kỳ đưa tay thu phổ thần phật ở đầy trời vào.

Đây là đồ vật mà mỗi một vị thiên nhân phi thăng đều được phát ra, nói cho bọn họ biết bên trong Thiên Đình có những đại lão nào, đừng có gây chuyện loạn.

Tiên nhân này cười nói:

-Nghe nói, mặt trăng là nơi vắng vẻ không có ai đến, sao lại có nhiều người như vậy? Nơi này náo nhiệt như vậy, đi xem một chút cũng tốt!

Nói xong, tiên nhân tên Nhất Diệp này đi xuống, vừa mới xuống đất, chỉ thấy một người đập vào bả vai hắn, nói:

-Ài, lão đệ, nhường đường một chút, đang mang thức ăn lên đó.


Bạn cần đăng nhập để bình luận