Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 616: Cơn thịnh nộ của con thỏ (2)



Chương 616: Cơn thịnh nộ của con thỏ (2)





Trọng điểm là, số lượng khí tức khóa chặt hắn đang nhanh chóng gia tăng, sau ba cái khí tức đã có hơn một trăm đạo khí tức khóa chặt Tần Thọ!

Tần Thọ vội vàng thu hồi đùi gà, dường như là nháy mắt có tiếng gầm giận dữ truyền đến:

-Con thỏ!

-Giết!

-Con thỏ là của ta!

Đồng thời Tần Thọ nhìn thấy trong nước tản ra màu đỏ của sáu con mắt, kia là con mắt vô cùng đói khát và tham lam!

Ba Tu La đột nhiên từ đằng xa vọt tới, tốc độ cực nhanh, đồng thời hai vệt sáng lạnh lẽo đâm thẳng đến yếu hầu và mi tâm của Tần Thọ, đạo hàn quang phía sau nhanh chóng quét ngang hông Tần Thọ! Ba người vậy mà dường như là đồng thời hạ sát thủ!

Tần Thọ thấy thế, nhếch nhếch miệng, mắng:

-Còn tưởng rằng Tu La đều rất mạnh cơ, hóa ra…

Đang nói chuyện, bỗng nhiên Tần Thọ biến thân thành ba đầu sáu tay, mặc cho đao kiếm lao tới, phát ra âm thanh đinh đang, đồng thời, một tay nắm lấy một Tu La dưới lòng bàn chân ném về phía núi nhỏ!

Chỉ nghe phanh phanh hai tiếng nổ mạnh, hai Tu La bị quẳng nát bét tại chỗ, chết hết!

Còn lại một Tu La đang muốn gầm thét, Tần Thọ đã trực tiếp cho hắn một cái tát mạnh, đem tất cả tiếng rống rút về, sau đó nói:

-Lại kêu nữa, ta làm thịt ngươi!

Nhưng mà Tần Thọ đã xem thường sức chiến đấu của chủng tộc cường hãn đến từ trong máu này, đối phương căn bản không để ý tới uy hiếp của Tần Thọ, trực tiếp vọt tới đầu Tần Thọ!

-Giết!

Tần Thọ giận mắng một tiếng tên điên, quay người quăng ra, bịch một tiếng, Tu La này đụng vào một Tu La khác đang xông tới, biến thành một đống thịt nát.

Cùng lúc đó càng ngày càng nhiều Tu La xuất hiện giữa tầm mắt Tần Thọ, Tần Thọ nghiêng một cái đầu, mắng một câu:

-Đệch!

Sau đó Tần Thọ móc ra một bộ áo mưa trong suốt giống như là một bộ quần áo khoác ở trên người, hắn biết nhược điểm lớn nhất của mình là gì, đó chính là không thể nhiễm máu của oán linh, một khi nhiễm sẽ lập tức hôn mê, mặc cho người khác làm thịt. Cho nên, hắn vẫn luôn cân nhắc làm sao để không nhiễm máu của oán linh, biện pháp đơn giản nhất, không ai qua được chính là khoác ở trên người một bộ quần áo phòng máu.

Bộ quần áo phòng máu này không tính là pháp bảo, cái này là hắn tiện tay luyện chế, chỉ có thể nói là miễn cưỡng sử dụng, nhưng mà tuyệt đối vô địch.

Đối mặt với một đám Tu La xông tới, Tần Thọ biết không có thời gian cãi cọ với đám hàng này, số lượng bọn gia hỏa này quá nhiều, giết không hết là được rồi, nhưng mà sẽ càng giết càng nhiều, vô cùng phiền phức. Thế là Tần Thọ xoay người một cái xông về đáy nước, rơi xuống đáy nước Tần Thọ liền hóa thành một cái bóng chui vào cái bóng ở chính giữa mặt đất.

Đây là Ám Ảnh chi đạo Tần Thọ học được từ đồ đệ của Đại Đỉnh chân nhân, chỗ cường đại chân chính của Ám Ảnh chi đạo không phải là lực công kích mà là ở quỷ dị khó lường. Một khi đi vào bên trong bóng ma, trừ đi đối phương có phép thuật cực mạnh, hoặc là phương pháp khắc chế, nếu không căn bản là không có cách nào khóa chặt kẻ địch trong bóng tối.

Tìm không thấy, tự nhiên là chỉ có thể bị rơi vào hoàn cảnh bị đánh.

Tần Thọ nhìn một đám người quái dị hắc ám kia mặt mờ mịt, lập tức nhẹ nhàng thở ra thầm nghĩ: “Hô… Quả nhiên bọn này chỉ là dài cơ bắp không có đầu óc, nhìn không thấu Ám Ảnh chi đạo.”

Tu La bình thường cũng không am hiểu thuật pháp, bọn hắn là chiến sĩ trời sinh, am hiểu là nhục thân cường hãn và các loại phương pháp chém giết, đối mặt với Ám Ảnh chi đạo, lập tức từng tên mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nên phá giải như thế nào.

Sau đó bọn gia hỏa này nhìn lẫn nhau một chút, bỗng nhiên lấy lại tinh thần, giống như bên cạnh cũng có thể giết! Thế là từng người từng người ngao ngao kêu lên hạ thủ với người bên cạnh, trong lúc nhất thời hiện trường trở nên hỗn loạn!

Tần Thọ tránh trong bóng đêm, âm thầm lắc đầu: “Má nó, bây giờ ta đã hiểu vì sao Minh Hà lãm tổ vì cái gì mà lại tự muốn làm luân hồi, cái này nếu như không có một cái nhà để luân hồi thì chỉ những thứ đồ đần này… Đoán chừng mấy ngày liền tự giết lần nhau đến một người cũng không còn.”

Nói xong, một người ngã ở bên cạnh Tần Thọ, người này lưng hùm vai gấu, trọng điểm là ngực vô cùng phát triển, dùng một đôi rìu to bản, toàn thân hơi có vẻ đen nhánh, có điều trên mặt lại vô cùng sạch sẽ, không có sợi râu. Nếu không Tần Thọ thật sự hoài nghi đối phương là Hắc Toàn Phong Lý Quỳ.

Kết quả người này đứng lên, lau lau màu ngoài miệng, hét lớn một tiếng:

-Ngươi dám đánh lão nương? Lão nương là thành hoa của Bản Nạp Thành đó! Ngươi đi chết đi!

Tần Thọ nghe nói vậy, nháy mắt chỉ cảm thấy trên đầu có một tia chớp rơi xuống, lập tức thiêu đốt bên ngoài hắn, bên trong mềm nhũn. Trong đầu hắn bây giờ chỉ có một suy nghĩ, thành hoa? Con mẹ nó đây là thành hoa?

Sau đó trong đầu Tàn Thọ xuất hiện một đẳng thức, Lý Quỳ + dao cạo râu = thành hoa!

Sau đó trong bụng Tần Thọ liền có cảm giác buồn nôn, da gà toàn thân rơi đầy dất, sau khi rùng mình một cái, lại ngẩng đầu nhìn nhóm Tu La đang liều mạng trên trời. Cái này nhìn kỹ một chút, rốt cuộc hắn cũng thấy rõ, quả nhiên trên trời có rất nhiều nữ Tu La, có điều những nữ Tu La này kỳ thật cũng không khác hán tử là mấy, bộ ngực đều luyện thành cơ ngực, cũng không che lấp mà vô cùng hào phóng đi tới đi lui, bắt lấy một kẻ địch chính là một búa, không có binh khí thì trực tiếp dùng tay, tay khó dùng thì dùng miệng… Dù sao tất cả những bộ phận trên người có thể giết đối phương đều đã dùng hết.

Thậm chí Tần Thọ còn nhìn thấy một nữ Tu La ỷ vào bộ ngực lớn của mình và một gã nam Tu La không sợ cường hãn dũng cảm đối mặt với nàng, đấm từng quyền vào thịt, một chút cũng không nhường. Cả hai đều dùng tay đấm vào ngực của đối phương, kết quả nam Tu La bị đánh chết, nữ Tu La chỉ phun ra một ngụm máu, sau đó ưỡn ngực nhắm thẳng vào mục tiêu tiếp theo.

Tần Thọ nhìn đến đây, vẻ mặt tràn đầy khó tin, nói thầm: “Mẹ nó, giảm xóc à!”

Quay đầu lại, Tần Thọ nhìn thấy một nam Tu La và một nữ Tu La hai chân hai tay dây dưa một chỗ, không ai có thể làm gì được người kia. Nhưng nữ Tu La này cực kỳ cao to, vạm vỡ, còn nam Tu La thì chỉ cao đến ngang ngực. Nam Tu La thấy vậy, cười ha ha, dường như là chiếm được tiện nghi gì đó. Có điều tiếng cười này không phải bi ai mà là hoàn toàn đắc ý.

Lúc này nam Tu La ngửa đầu, dùng sức đánh vào giữa ngực nữ Tu La!



Bạn cần đăng nhập để bình luận