Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 731: Độn Nhất



Chương 731: Độn Nhất





Những người khác càng là xôn xao, khiếp sợ không gì sánh được nhìn Triệu Vũ Hoàng.

Đại trưởng lão tiến lên một bước, vỗ bả vai Triệu Vũ Hoàng, sau đó trong mắt phát ra ánh sáng, sắc mặt vốn dĩ khó coi nháy mắt liền trở thành một mảng đỏ bừng, hưng phấn kêu lên:

-Thật! Triệu Vũ Hoàng ngươi thật sự bước vào hàng ngũ Thiên Tiên?

-Thiên tài! Tuyệt đối là thiên tài! Doanh Cáo nhập Thiên Tiên cũng phải dùng đến một vạn năm, Triệu Vũ Hoàng chỉ dùng ba ngàn năm đã bước vào cảnh giới Thiên Tiên, đã vượt xa tuyệt thế thiên tài Doanh Cáo!

-Đây không phải là thiên tài, cái này là yêu nghiệt mà! Ha ha…

Tam trưởng lão cười như điên.

Ánh mắt đám người nhìn Triệu Vũ Hoàng, càng là phát ra lửa, nhất là thế hệ trước, giống như là thấy được hi vọng quật khởi của tộc Phượng Hoàng!

Đương nhiên, lứa tuổi nhỏ như hắn thì không nghĩ như vậy, không có so sánh thì không có đau thương, cái này vừa so sánh ra, đều có ý muốn tự tử luôn rồi.

Đại trưởng lão nói với lão tổ:

-Khởi bẩm lão tổ, thiên tư Triệu Vũ Hoàng như thế, ta cho rằng, có thể đem lông vũ Phi Hoàng ban cho hắn, giúp hắn một tay, cố gắng tiến lên một bước.

Nhị trưởng lão cũng nói:

-Lão tổ, người trẻ tuổi mới là hi vọng tương lai của tộc Phượng Hoàng, cầu lão tổ ban lông vũ Phi Hoàng.

Nghe được bốn chữ lông vũ Phi Hoàng, tất cả mọi người ở đây đều ồ lên.

-Lông vũ Phi Hoàng? Nghe nói đó là lông vũ trên người lão tổ đời thứ hai của tộc Phượng Hoàng, phía trên có dính máu của lão tổ, nếu như là có luyện nhập vào trong cơ thể, có thể khiến độ tinh khiết trong huyết mạch tăng lên cực lớn. Nếu như có thể thuận thế niết bàn, chính là tương đương với lão tổ trùng sinh đời thứ hai.

Có người sợ hãi thán phục.

-Trời ạ, nếu như thật sự là như thế, về sau hắn liền không chỉ là Thánh tử, mà là… lão tổ!

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều nhìn về phía nữ tử đang ngồi ở chỗ cao nhất, nữ tử thấy vậy, khẽ gật đầu, nói:

-Lông vũ Phi Hoàng không phải là không thể cho Thánh tử, nhưng mà, đóa hoa bên trong nhà ấm chung quy là còn quá non nớt.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Triệu Vũ Hoàng.

Triệu Vũ Hoàng tiến lên một bước nói:

-Lão tổ, ta đồng ý tiếp nhận bất kỳ khiêu chiến nào!

Nữ tử gật đầu nói:

-Diệt tộc Doanh Cáo, lông vũ Phi Hoàng sẽ là của ngươi.

-Cái gì?!

Tất cả mọi người đều sợ hãi kêu lên.

-Doanh Cáo? Đây không phải là bàng chi của tộc Phượng Hoàng, tộc trưởng Doanh thị sao? Ta nghe nói, hình như năm đó hắn mang theo tộc nhân đánh vào Phượng Sào…

-Xuỵt, đừng nói đến hắn, hắn là cấm kỵ.

-Cấm kỵ? Vì sao?

-Đánh vào Phượng Sào, phản bội tộc Phượng Hoàng, đầu nhập dưới trướng Thiên Đình, bất luận một cái gì ở trong đó, đều là tội danh đại nghịch bất đạo. Huống chi, hắn đã phạm vào tất cả rồi?

-Hừm! Đánh vào Phượng Sào? Chẳng lẽ thực lực của hắn đã…

Lục trưởng lão tiến lên phía trước nói:

-Doanh Cáo năm đó là kỳ tài, cũng đã sớm bước vào hàng Đại La Kim Tiên, bây giờ càng là không biết đã cường đại đến mức nào. Mặc dù Thánh tử là kỳ tài ngút trời, nhưng mà thời gian tu hành quá ngắn, thực lực khác biệt quá lớn… Nhiệm vụ này căn bản là không có cách nào hoàn thành.

Đám người không ngờ được, một khắc trước Lục trưởng lão còn phản đối Triệu Vũ Hoàng, lúc này vậy mà lại nói chuyện thay Triệu Vũ Hoàng.

Triệu Vũ Hoàng cũng là cau mày, hiển nhiên, mặc dù hắn cao ngạo, nhưng lại không ngốc, nhiệm vụ không thể hoàn thành, đồng ý, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Chỉ nghe nữ tử thản nhiên nói:

-Ta không có ý làm khó ngươi, nhưng mà lông vũ Phi Hoàng không phải là thực lực nào cũng có thể hấp thu, sức mạnh của Tổ Hoàng cực kỳ kinh khủng? Nếu như không có thực lực Đại La Kim Tiên, động vào sẽ chết!

Lời này vừa nói ra, đám người trầm mặc, vừa rồi mọi người quá kích động, vậy mà lại quên mất chuyện này.

Sau đó nữ tử nói tiếp:

-Triệu Vũ Hoàng, thiên tư của ngươi không tệ, kiếp này có hi vọng bước vào Đại La Kim Tiên. Nhưng mà giết Doanh Cáo, lại không cần ngươi phải đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên.

Triệu Vũ Hoàng sững sờ, khom mình hành lễ nói:

-Xin lão tổ chỉ điểm.

Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn vang lên, sau đó là trời đất rung chuyển!

Tất cả Phượng Hoàng đều kinh hoảng nhìn lên bầu trời, thậm chí còn có người hô to địch tập kích…

Nhưng mà nữ tử vẫn luôn bình tĩnh lại cười, cười vô cùng vui vẻ, chậm rãi đứng dậy, Phượng Hoàng bào màu tím phồng lên, giang hai tay ra cười như điên nói:

-Thành rồi! Thành rồi! A ha ha ha…

Nữ tử cười như điên, ai cũng không giải thích được.

Sau đó chỉ thấy đột nhiên nữ tử quay đầu, nhìn về phía Triệu Vũ Hoàng nói:

-Muốn giết Doanh Cáo, ngươi bây giờ có một cơ hội. Ba ngày sau, Thái Sơn tổ chức đại hội lật trời, ngươi đại biểu Phượng Sào tham gia. Còn giết Doanh Cáo như thế nào, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ hiểu!

Cho tới bây giờ Triệu Vũ Hoàng nhìn thấy lão tổ đều là vân đạm phong khinh, đây là lần đầu tiên buộc phát thái độ điên cuồng như thế, đồng thời trong lòng càng là kinh hãi lời nữ tử vừa nói, đại hội lật trời? Lật trời? Nghe cái tên, hắn liền có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào! Hắn biết, thời đại của hắn đến rồi!

Triệu Vũ Hoàng nói:

-Vâng, lão tổ!

Nữ tử nhìn về phía Lục trưởng lão nói:

-Lục trưởng lão, một đường này của Triệu Vũ Hoàng chưa chắc đã yên ổn, ngươi đi cùng hắn đi.

Lục trưởng lão nghe xong, tinh quang trong mắt lóe lên, dáng vẻ tuổi già sức yếu trước đó toàn bộ tiêu tán, bây giờ nhiều thêm một cỗ ngoài ta ra còn ai có nhuệ khí, tiến lên một bước nói:

-Vâng!

Đại trưởng lão và mọi người nghe không hiểu, thế là bước lên hỏi:

-Lão tổ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, sao người lại cao hứng như vậy? Còn có đại hội lật trời kia là cái đại hội gì?

Nữ tử phất ống tay áo cười to nói:

-Độn Nhất thành rồi! Ngươi nói có nên cao hứng hay không? Đã có Độn Nhất, vậy thì lật trời thì thế nào?

Tập thể đám người đại trưởng lão ngạc nhiên, sau đó tất cả đều mừng như điên phá lên cười, có người thậm chí còn nước mắt tuôn đầy mặt, kêu lên:

-Chờ đến rất lâu rồi, cuối cùng cũng chờ được, ha ha….

Những Phượng Hoàng trẻ tuổi càng là kích động, hận không thể liền lập tức xông ra khỏi Phượng Sào, nhìn một chút xem rốt cuộc bên ngoài là thế giới như thế nào.

Trong đám người chỉ có một người không có cao hứng la to, mà là trốn ở trong góc, thầm nói:

-Vậy chuyện của thập nhị trưởng lão kia xử lý thế nào?

Trong nháy mắt đám người yên tĩnh trở lại, một địch nhân một tay có thể bắt thập nhị trưởng lão đi, cái này có chút dọa người. Ai cũng không chắc chắn được đối phương có đột nhiên đến bắt mình hay không…



Bạn cần đăng nhập để bình luận