Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 620: Con thỏ đại bạo tẩu (Thượng)



Chương 620: Con thỏ đại bạo tẩu (Thượng)





Lúc này Shiva tự lẩm bẩm:

-Nhân Đà La, một trong tứ đại ma tướng, thủ hạ của Minh Hà lão tổ, thực lực không tệ, trình độ Thiên Tiên.

Mặt Tần Thọ đầy dấu chấm hỏi, đang êm đang đẹp, Shiva nói cái này làm gì?

Sau đó liền nghe Shiva nói:

-Nếu ngươi muốn đi vào A Tu La vương phủ, có thể trốn ở bống tối chính giữa của ta. Trong thiên hạ này, trừ sư tôn, không có người nào dám điều tra bản tọa.

Tần Thọ sững sờ lần nữa, nghi hoặc nhìn Shiva trước mắt.

Shiva cũng không giải thích cái gì, chỉ thản nhiên nói:

-Nếu ngươi không tới, vậy thì bản tọa đi đây.

Nói xong, Shiva nhấc chân muốn đi!

Tần Thọ thấy đây là cơ hội tốt nhất không thể bỏ lỡ, nghiến răng trực tiếp chui vào chính giữa bóng của Shiva.

Shiva thấy thế, mỉm cười, cũng không nói chuyện, trực tiếp đi về phía A Tu La vương phủ, lúc qua đại môn, Tần Thọ rõ ràng cảm giác được có một loại sức mạnh đang kiểm tra Shiva. Có điều Shiva lắc ống tay áo một cái, cỗ lực lượng bá đạo kia trực tiếp bị ngăn ở bên ngoài bóng tối, mang theo Tần Thọ nhẹ nhõm đi vào chính giữa A Tu La vương phủ.

Đi vào vương phủ, Tần Thọ mới kinh ngạc phát hiện, vậy mà nội bộ A Tu La vương phủ có càn khôn khác, nơi này cũng không phải là vương phủ thông thường, mà là một chỗ thế ngoại đào nguyên!

Gần chỗ bình nguyên có bãi cỏ, có dòng sông chảy ngang qua!

Nơi xa có núi cao san sát, băng tuyết tan ở giữa có huyết thủy chảy xuôi xuống, sinh ra vô số sinh vật lao vun vút giữa núi rừng.

Trên núi dưới núi, đâu đâu cũng có những ngôi nhà ẩn hiện trong những tán cây cao, rất tự nhiên và đẹp!

Nếu ở bên ngoài mà nhìn thấy cảnh sắc này, có lẽ Tần Thọ cũng sẽ không kinh ngạc.

Nhưng mà nơi này là nơi nào, chỗ sâu nhất của Minh Hà, phía trên Huyết Đô là Huyết Hà, A Tu La Vương phủ!

Nếu không phải Tần Thọ biết minh đang ở trong Huyết Đô chỗ sâu nhất ở Minh Hà, thì hắn thật sự không cách nào tưởng tượng được, đây là phủ đệ bên trong Minh Hà!

Dường như Tần Thọ vô thức nghĩ đến một câu thơ, đáng tiếc trong ngực không có mực nước, cuối cũng chỉ có thể tán thưởng một tiếng: “Ôi trời! Đẹp quá!”

Ngay lúc Tần Thọ đang nhìn đến sảng khoái, hắn bỗng nhiên nhìn thấy trên núi có một cây thập tự giá đang đứng thẳng, trên thập tự giá treo một người đẫm máu, vóc dáng người kia vô cùng tốt, có điều giờ khắc này toàn thân đều là máu, không nhìn thấy rõ hình dáng!

Nhưng mà!

Tần Thọ lại thấy được bộ áo da trên người nàng!

Đồng thời có người ở phía xa cười to nói:

-Nữ nhân này thực sự không biết điều! A Tu La vương coi trọng nàng, vậy mà nàng không đồng ý, lần này thì tốt rồi, có quả ngon để ăn! Bị treo ở trên Huyết Thập Tự, ngày đêm chịu đựng nỗi khổ bị chim ưng mổ, sợ là cũng chỉ có nàng chịu đựng được!

Tần Thọ nghe đến mấy câu sau, lập tức biết, người bị treo trên thập tự giá kia thật sự là Hàn Nguyệt!

Dường như là trong nháy mắt, Tần Thọ cố gắng kiềm chế lửa giận xông lên, hai mắt đỏ bừng muốn xông ra!

Đúng lúc này, Shiva vung tay lên, trong nháy mắt một cỗ lực lượng đè lại Tần Thọ đang muốn lao ra!

Tần Thọ giận giữ hét:

-Ngươi làm gì thế?

Shiva không nhanh không chậm nói:

-Con thỏ, đừng kích động. Thứ ngươi thấy là giả.

Tần Thọ sững sờ, sau đó kêu lên:

-Giả cái đại gia ngươi! Người đã treo ở trên kia rồi, còn có thể là giả sao?

Nghe được con thỏ chửi mình, Shiva cũng không tức giận, mà thản nhiên nói:

-Ta không cần thiết phải lừa ngươi, ngươi thấy đích thực là giả. So với mắt của ngươi, ta nhìn rõ ràng hơn! So với ngươi, ta hiểu rõ tính cách của Ba Tuần hơn, xưa nay hắn không lấy đồ chơi của hắn ra chơi.

Nghư nói như thế, Tần Thọ càng phát hỏa:

-Đồ chơi cái gì hả tên khốn nạn này, lại xem Hàn Nguyệt như đồ chơi?

Shiva nói:

-Nếu không thì sao? Sư tôn có tứ đại đệ tử, gồm có Tại Thiên Ba Tuần, Đại Phạm Thiên, Dực Sắc Thiên, và ta, xưng là Tứ Đại Ma Vương. Sư tôn có tứ đại ma tướng, người ngươi vừa thấy là Nhân Đà La, đứng bên cạnh Nhân Đà La là Tỳ Thấp Nô, bên cạnh Tỳ Thấp Nô là Lỗ Thác La và Quỷ Mẫu.

Tần Thọ nghe rồi quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy Nhân Đà La và ba người khác đang đứng ở dưới một gốc cây, ngửa đầu nhìn cây, không biết đang trò chuyện cái gì, bốn người nói chuyện say sưa ngon lành, cũng không có chú ý tới Shiva bên này.

Tỳ Thấp Nô là một đại vương quan mặt vàng, trong tay Lỗ Thác La cầm một cái nĩa, Quỷ Mẫu mặc một bộ áo choàng đen, nhìn không rõ mặt, có điều trong tay hắn cầm một pháp bảo giống như con búp bê.

Ngay lúc Tần Thọ nhìn con búp bê kia, con búp bê quỷ dị kia bỗng nhúc nhích! Sau đó Tần Thọ liền thấy miệng con búp bê đang chảy máu, sau đó là lỗ mũi, con mắt cũng bắt đầu chảy máu…

Shiva thản nhiên nói:

-Đừng nhìn, đứa bé kia là thật. Quỷ Mẫu tùy thời tùy chỗ đều sẽ mang theo một đứa bé, chơi chán thì giết.

Tần Thọ nghe xong, trong lòng một trận lạnh lẽo, cắn răng nghiến lợi nói:

-Các ngươi thật không có người nào tốt! Shiva, ta không biết tại sao ngươi phải giúp ta, nhưng mà, nếu ngươi thật sự muốn giúp ta, thì hãy mang ta đi tìm Hàn Nguyệt!

Shiva hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía Hàn Nguyệt nói:

-Nàng tên là Hàn Nguyệt?

Tần Thọ ừ một tiếng.

Shiva gật đầu nói:

-Đừng nóng vội, ta đang tìm vị trí của nàng, có điều cần phải có thời gian. Ngươi không cần vội vã, chí ít trước khí ta tìm được nàng, không nên khinh cử vọng động.

Tần Thọ lòng nóng như lửa đốt kêu lên:

-Vậy ngươi tìm nhanh lên đi! Nói nhảm nhiều như vậy làm gì?

Shiva tuyệt không vì thế mà thay đổi, cười ha ha nói:

-Gấp gáp cái gì? A Tu La vương muốn cưới nàng, thì sẽ không giết nàng. Một chút đau đớn mà thôi, đối với Tu La mà nói, cũng không phải vấn đề gì.

Vừa nói xong, liền thấy một con kền kền đột nhiên nhào về phía Hàn Nguyệt, mổ một cái vào gương mặt xinh đẹp của Hàn Nguyệt, xé một miếng thịt làm máu tươi chảy ra!

Hàn Nguyệt kêu lên một tiếng thảm thiết!

Hàn Nguyệt cũng hung mãnh, đột nhiên ngẩng đầu, cắn một cái về phía con kền kền!

Kền kến uỵch một cái lách mình tránh ra, có điều càng thêm hung ác giết tới, mổ thêm mấy ngụm, trên thân Hàn Nguyệt mất đi mấy miếng thịt!

Tần Thọ thấy thế, cũng không nhịn được nữa, mắng to một tiếng:

-Ba Tuần, ta đệch bà ngoại ngươi!

Rồi lập tức muốn xông ra.

Năm ngón tay Shiva lần nữa ép Tần Thọ trở về, nói:

-Ngươi gấp cái gì? Nàng không chết được.

Hai mắt Tần Thọ đỏ bừng nhìn chằm chằm Shiva nói:

-Lão tử để ý sống chết của nàng, cũng để ý đến cả nỗi đau của nàng! Cả một đời nàng đã đủ khổ rồi, ta không muốn để cho nàng lại khổ! Shiva, nói ra điều kiện của ngươi! Như thế nào mới chịu giúp ta cứu người!


Bạn cần đăng nhập để bình luận