Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 752: Cá chình hầm



Chương 752: Cá chình hầm





Nhện Núi nói bổ sung:

-Đánh trận chết, chí ít không mất mặt. Bị người ta nấu, cái này thật đúng là không còn mặt mũi để gặp người khác.

Tần Thọ nghe xong, lúc này mới nhớ tới, bọn gia hỏa này đều là phục sinh.

Nhện Núi theo bản năng liếc nhìn Phương Nhã, sau đó cúi đầu không lên tiếng.

Tần Thọ sờ sờ cằm, thầm nói:

-Ngươi không nói gì, vậy tức là có thể phục sinh rồi?

Nhện Núi vẫn là không lên tiếng.

Tần Thọ nói:

-Không nói gì đúng không? Quỷ Xa, vừa rồi ngươi mới nói ăn hắn thế nào thì tốt ấy nhỉ? Rắc bột ớt lên trên mắt đúng không? Ngươi rắc trước, mặn vừa đủ, thỏ gia ta trực tiếp móc lấy ăn.

Nhện Núi nghe xong, bị dọa đến nhanh chóng kêu lên:

-Thỏ gia, cái này… cái này ta có nói cũng không tính. Nếu như người phục sinh ta còn muốn phục sinh ta thì ta mới có thể sống. Ta chết rồi, ta nào biết được người ta có phục sinh ta nữa hay không. Vạn nhất sống lại rồi, ta cũng không muốn cả đời làm người bỏ đi.

Tần Thọ nghe nói như thế, lúc này mới khẽ gật đầu:

-Thế này có phải là được không, chúng ta nói chuyện phiếm, đừng có suốt ngày nghĩ là thỏ gia ta chỉ nghĩ đến ăn.

Nói xong, Tần Thọ lại gần, hỏi:

-Bốn người các ngươi, có biết là ai phục sinh các ngươi không?

Bốn người gần như là đồng thời lắc đầu, đầu lắc như là trống lúc lắc, vẫn cứ lắc đi lắc lại, căn bản là không dừng lại.

Tần Thọ nhìn thấy bốn người chém đinh chặt sắt lắc đầu như thế, cũng liền tin, gật đầu nói:

-Ta đoán là các ngươi cũng không biết. Đúng rồi, trước đó ta nghe các ngươi nói, cái gì mà động phong ấn? Phi Đản, cái này ngươi biết, ngươi đừng giả bộ, nhanh chóng giải thích cho ta.

Phi Đản biết Tần Thọ nói chính là chuyện lúc hắn ở bên trong luyện đan thất của điện Phi Đản nghe được. Vấn đề này hắn thật sự không có cách nào từ chối, không thể làm gì khác hơn là nói:

-Là một vị đại yêu bị phong ấn, hắn không chết, nhưng mà bị phong ấn rất thảm. Trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người đều nghĩ biện pháp cứu hắn ra, phong ấn đã từng động, nhưng mà còn thiếu chút mấu chốt nữa.

Tần Thọ hỏi:

-Đại yêu? Ai vậy?

Bốn người đồng thời nói:

-Cửu Anh!

Tần Thọ nói:

-Nam hay nữ vậy?

Bốn người sững sờ, hiển nhiên là không ngờ được điểm chú ý của con thỏ này cùng với điểm chú ý của bọn hắn là hoàn toàn khác, có điều vẫn là trả lời:

-Nữ.

Tần Thọ truy hỏi:

-Đẹp không?

Bốn người đồng thời lắc đầu.

Tần Thọ vung tay lên nói:

-Vậy thì không nói nữa, đi thôi, về nhà.

Nhìn thấy Tần Thọ vừa rồi còn hứng thú dạt dào, nghe xong không đẹp, hứng thú lập tức liền tẻ nhạt, vẻ mặt đám người cũng là mơ hồ. Ở yêu tộc Thiên Đình, thờ phụng chính là thực lực tối cao, có lúc nào là nhìn người bằng mặt đâu?

Có điều Tần Thọ không hỏi tới, mấy người cũng nhẹ nhàng thở ra, dù sao, bí mật của nhà mình, vần là nói ít chút thì tốt hơn, miễn cho dính vào nhân quả lại chết quá thảm.

Nhưng mà Quỷ Xa và Nhện Núi lại là đứng ngồi không yên, đây là vội vã đi về ăn cơm hả?

Tần Thọ nhìn thấy hai người này hai mắt đẫm lên dáng vẻ sợ sệt, bất đắc dĩ lắc đầu nói:

-Đừng có suy nghĩ loạn, vừa rồi ta và tỷ tỷ là kén cá chọn canh, nói là trúc trùng. Con mẹ nó ai muốn ăn mấy tên quái dị các ngươi chứ? Nếu như thật muốn ăn, thì vừa rồi ta trực tiếp chờ nhặt xác không phải là xong rồi sao?

Quỷ Xa theo bản năng lẩm bẩm một câu:

-Còn tưởng rằng ngươi muốn ăn tươi mới đó…

Tần Thọ:

-Ừm? Ta đột nhiên có cảm giác, ngươi nói có đạo lý.

Quỷ Xa nghe xong, liền quỳ xuống cái phù một cái, kêu lên:

-Thỏ gia, ta sai rồi…

Tần Thọ gật đầu nói:

-Biết sai là chuyện tốt. Vậy được rồi, ngươi cứ quỳ rồi đi theo chúng ta đi.

Quỷ Xa nghe thấy Tần Thọ không có ý ăn hắn, lập tức liên tục gật đầu, quỳ như vậy rồi đi theo.

Nói là đi, thực ra sau khi đi, Phương Nhã vung tay lên, tất cả mọi người là một trận trời đất quay cuồng, lúc lấy lại tinh thần, đã xuất hiện ngoài cửa một tòa thành cao lớn.

Tần Thọ ngẩng đầu nhìn kỹ một cái, thế mà lại là bên ngoài Phong Đô Thành!

Chỉ có điều không phải cửa Nam của Phong Đô Thành, mà là cửa Đông, cái cửa này Tần Thọ còn chưa có đi qua. Hiển nhiên, cửa này cũng chưa từng dùng tới, cửa lớn khép hờ, bốn phía là một mảnh quạnh quẽ, đến cả cái bóng quỷ cũng không có.

Vào cửa, Tần Thọ mới phát hiện, cửa Đông của Phong Đô Thành lại là một mảnh dãy núi liên miên! Chỉ có điều ở những nơi khác của Phong Đô Thành, không nhìn thấy mà thôi. Hoặc nói là, bản thân nơi này là một cấm khu, ở bên trong Phong Đô Thành, là một thế giới riêng, không giao lưu với bên ngoài.

Vượt qua mấy ngọn núi lớn. Tần Thọ liền thấy dãy núi tọa lạc ở trong Phương phủ, lúc này Tần Thọ mới hiểu rõ cụ thể vị trí địa lý chính chức của Phương phủ.

Phương Nhã mang theo Tần Thọ vào cửa, nhưng mà bốn người Kim Thiền, Nhện Núi lại không dám tiến vào, chỉ có thể chờ ở bên ngoài. Bởi vì lúc bọn hắn muốn đi vào, lập tức cảm nhận được một loại khí tức kinh khủng đánh tới, giống như là trong viện có cái đồ vật gì dọa người vậy.

Tần Thọ quay đầu nhìn một chút, lại nhìn nhìn Phương Nhã, biết duyên cớ là Phương Nhã không đồng ý để bọn hắn vào cửa, cho nên cũng mặc kệ.

Chờ Tần Thọ đi, bốn người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng không dám chạy loạn, ngồi xổm ngay ở cửa.

-Phi Đản đại nhân, chúng ta ở cái chỗ này làm cái gì vậy? - Nhện Núi hỏi.

Phi Đản nói:

-Không biết.

Nhện Núi hỏi Kim Thiền, Kim Thiền lắc đầu theo nói:

-Không biết…

Nhện Núi nói:

-Vậy chúng ta chờ ở đây làm gì? Hay là tìm một chút chuyện làm đi?

Phi Đản và Kim Thiền nghe xong, cùng nhìn về phía Quỷ Xa, nói:

-Chính xác, ở đây đợi quá nhàm chán, tìm một chút việc tìm vui đi.

Nhện Núi cao hứng hùa theo nói:

-Đúng đúng đúng… Tìm một chút việc tìm vui đi, nhàm chán quá… Ấy ấy, Quỷ Xa đại nhân, ngươi… ngươi làm gì vậy, ngươi đừng tới đây, ta sẽ kêu đó! A…

Thùng thùng, lách cách! Bành!



Cửa chính Phương phủ, diễn ra tiết mục Quỷ Xa hành hung Nhện Núi, Kim Thiền và Phi Đan ở bên trên nhìn say sưa ngon lành, thỉnh thoảng còn hô một tiếng:

-Đánh mặt, đánh mặt!

Chính lúc bọn họ đang đánh thoải mái, hình như đại môn từ từ mở ra, một gương mặt đầy nếp nhăn ló ra, vẻ mặt băng lãnh nói:

-Yên tĩnh chút! Tiểu thư không thích ồn ào!

Lời vừa nói ra, bốn người nghe xong suýt chút nữa đã bạo phát, ở yêu tộc Thiên Đình, bọn họ không phải là lớn nhất, nhưng cũng không phải tốt tính. Bọn họ muốn làm cái gì mà người khác ngăn cản, vậy thì phải xem người đến ngăn cản là ai, thế là bốn người cùng nhìn về phía Mạnh Bà một cách hung ác.


Bạn cần đăng nhập để bình luận