Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 554: Ca chỉ là truyền thuyết


Chương 554: Ca chỉ là truyền thuyết





Trong lúc nói chuyện, đại hán cưỡi Hắc Ngưu đã cúi đầu khom người mà vái lấy vái để với Hoàng Long đạo sĩ, căn bản không hề dừng lại!

Những người khác nhìn thấy vậy, đột nhiên tỉnh ngộ, cũng theo đó mà lạy.

Những người đó lạy được tổng cộng mười tám lần, giọng nói của Hoàng Long đạo sĩ mới nhàn nhạt vang lên:

-Quay về đi.

Bảy người vội vàng đứng dậy, người ngồi xe thì lên xe chạy, người không có xe thì chạy bằng chân, ngựa không ngừng mà phóng vó để lại một làn khói bụi mà chạy đi mất dạng.

Về phần Yêu Tam Thiên? Căn bản không hề đi cản lại, chỉ là sau khi đưa mắt nhìn bọn họ rời đi thì vái lạy với những người này nói:

-Đa tạ tiền bối ra tay trượng nghĩa. - Nói xong, Yêu Tam Thiên đứng dậy, nhẹ nhàng mỉm cười nói:

-Giết đi.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, từ trong ống tay áo của Yêu Tam Thiên bay ra một thứ, vật này như tia lửa điện mà vút ra, trong nháy biến mất ngay tại đường chân trời, chưa được bao lâu thì từ xa đã truyền đến bảy tiếng gào thét thảm thiết, tiếp đó ánh lửa điện đó bay về chui vào trong ống tay áo của Yêu Tam Thiên.

Yêu Tam Thiên nhẹ nhàng chỉnh lại ống tay áo, cười nói:

-Bát tiên Yên Sơn chết thảm, thân là lão bát của Yên Vân Hải thì không nên ngồi yên làm ngơ đúng không?

Nói rồi, Yêu Tam Thiên xoay người rời đi, trong gió truyền đến một câu chửi rủa không cam lòng:

-Con thỏ chết tiệt...

Trận chiến ở Hãm Không Sơn rất nhanh được truyền ra ngoài, nhất thời khiến cả thiên hạ kinh ngạc!

Nếu như nói Thiên Đình sau hơn ba trăm năm đóng cửa, ai là người nở mày nở mặt nhất? Vậy chẳng nghi ngờ gì nữa đó chính là yêu chủ Yêu Tam Thiên, hắn là kẻ đầu tiên dám giết thần, người đầu tiên đập nát Thiên Môn.

Ngay đến Trấn Nguyên Tử tổ địa tiên cũng không làm gì được hắn, thời điểm phải đối mặt với Lê Sơn Lão Mẫu, đã ký khế ước hạ Tiên Giới.

Sau đó Yêu Tam Thiên chém giết vô số, khí thế giống như ta là Đương Kim Hoàng Thượng.

Thế nhưng có một ngày, không biết từ đâu ra xuất hiện một con thỏ, nó phá tan nơi đây thành cái dạng trước nay chưa từng có, con thỏ có sức mạnh áp đảo! Không chỉ đập nát nguyên bộ câu cá mà Yêu Tam Thiên dày công bố trí, lại còn cứu người ra! Ngay cả Đại Đỉnh chân nhân Địa Tiên cửu trùng thiên cũng chết trong tay con thỏ này.

Nhất thời, trong đầu tất cả mọi người đều có một dấu hỏi chấm, nghi ngờ hỏi:

-Từ khi nào mà con thỏ lại hung ác như vậy?

Có người dùng mọi cách để thăm dò tin tức về con thỏ, rất nhanh từng chi tiết của con thỏ đều bị bới móc ra.

-Hắn vậy mà là Nhật Dạ Du Thần!

-Là thật hay giả vậy? Cũng có lúc Nhật Dạ Du Thần mạnh mẽ như vậy sao? Không đúng, trước đây Nhật Dạ Du Thần không phải toàn mấy tên lưu manh gầy nhom mặt trắng sao?

-Đấy là trước đây, hơn ba trăm năm trước, con thỏ cầm lệnh bài của Nhật Dạ Du Thần đánh phá Đông Hải Long Cung. Chuyện này chúng ta đã tìm người xác nhận qua rồi, chính là hắn!

-Ha... cái này chọc giận hắn rồi, Yêu Tam Thiên hắn vẫn luôn hô hào giết thần, trước đó là tìm không ra thần, bây giờ có mấy tên thần mặt mũi sáng sủa đang ở đây, sau này sẽ có náo nhiệt rồi...

-Náo nhiệt? Hừ hừ... Sau khi đại môn Thiên Đình đóng cửa, đã có bao nhiêu kẻ giết thần? Cứ coi như không giết phải thiên thần chính quy, nhưng mà Thổ Địa, Sơn Thần, Mao Thần các loại, mọi người giết còn ít sao?

-Đúng vậy, con thỏ đó không xuất hiện thì thôi đi. Bây giờ xuất hiện rồi, hắn chính là đại diện cho Thiên Đình, tám phần hắn là vì những thiên thần đã khuất của Thiên Đình sẽ làm chuyện gì đó. Mà những kẻ trên người đã dính máu của thần, sao có thể để hắn sống sót đây?

...

Quả nhiên, cùng ngày đó có đệ tử của Dương gia ở Giang Nam ra mặt, thẳng thắn tuyên bố:

-Nếu như gặp con thỏ, lập tức giết không tha!

Kết quả sang ngày thứ hai liền có một con khỉ vọt tới trước cửa, một gậy đập tan bài tự của tổ tiên Dương gia, người con trưởng của Dương gia là Dương Diệt nổi giận đùng đùng lao ra, lại bị một gậy đánh ngược trở lại, nửa ngày sau cũng không có động tĩnh gì.

Cùng lúc đó, tiếng bàn tán càng lúc càng hăng say.

Có người nói con thỏ sẽ ở lại thế gian lập lại trật tự cho Thiên Đình.

Có người lại nói Yêu Tam Thiên đang bày mưu giết con thỏ.

Có đủ loại tin đồn được truyền ra, cuối cùng con thỏ bị liệt vào người đại diện của Thiên Đình, còn Yêu Tam Thiên được liệt vào tấm gương giết thần, ý tứ chính là nếu như hai người này không đánh nhau một trận thì quả thực thiên lý khó dung.

Nói rõ hơn là, những kẻ xem náo nhiệt không ngại chuyện này sẽ nghiêm trọng hơn...

Mà giờ phút này, thân là vai chính của tiết mục giải trí này, con thỏ đang làm gì?

Ở một nơi nào đó cạnh một cái khe suối trong núi lớn, ánh lửa ngút trời, lửa cháy rừng rực!

Tiếng nổ tanh tách phát ra từ củi lửa bị đốt cộng thêm tiếng la thét phẫn nộ:

-Đây là cái thứ quái quỷ gì! Đốt cả ngọn núi rồi mà vẫn chưa nướng chín!

Chỉ thấy trong một khe suối, nửa mỏm núi đều bị đốt cháy, một cái đỉnh lớn ngã úp giữa sườn núi, phân nửa cái đầu rồng ôm lấy phía ngoài của đại đỉnh, vẻ mặt thống khổ bị nghiền ép đến cùng, trong ánh mắt có sự căm phẫn, có không cam lòng, có khinh miệt, trào phúng, còn có giễu cợt không dứt:

-Lũ khốn khiếp!

Bên cạnh, có một tráng hán trọc đầu đang không ngừng tìm ra đủ loại cỏ cây hoa lá có thể bắt lửa, còn có con thỏ toàn thân bốc lửa cháy hừng hực, cố gắng nướng con Thanh Đồng Long trước mặt, thỉnh thoảng còn rắc thêm ít hạt tiêu lên phía trên, sau đó chửi thề một câu:

-Cái thứ quái quỷ này, nướng mãi không chín!

Ở phía xa, có một tiểu cô nương tỏa ra khí chất xinh đẹp đang ngồi ở trên sườn núi, vừa ngâm nga tiếng nhạc vừa lắc lư cái đầu, cười tủm tỉm nhìn cảnh náo nhiệt bên cạnh sườn núi.

Còn có một vị ngự tỷ một thân bạch y đang ngồi bên cạnh tiểu cô nương, nhìn sang tiểu cô nương, lại nhìn về phía con thỏ, nhìn tiểu cô nương rồi lại nhìn con thỏ, cứ như thế cả nửa canh giờ sau mới thở dài một hơi, thấp giọng nói một câu:

-Đúng là oan nghiệt!

Một lúc lâu sau, Địa Dũng phu nhân không thể chịu nổi nữa, trầm giọng hỏi:

-Trinh Anh, muội cảm thấy, con người của con thỏ thế nào?

Lý Trinh Anh ngốc nghếch đáp:

-Chơi với hắn rất vui, tỷ không cảm thấy cách hắn làm việc rất không giống với người khác sao?

Địa Dũng phu nhân nhìn bộ dạng con thỏ bị sặc hạt tiêu vẫn đang không ngừng hắt xì, hé miệng cười nói:

-Đúng là không giống, giống như không có não.

Lý Trinh Anh:

-... -

Địa Dũng phu nhân lại hỏi:

-Trinh Anh, sau này muội muốn tìm một người như thế nào cùng muội trải qua quãng đời còn lại?


Bạn cần đăng nhập để bình luận