Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 870: Con thỏ xuất quan



Chương 870: Con thỏ xuất quan





Có điều những người này đã sớm thoát khỏi gôm cùm xiềng xích của cơ thể, nên cho dù là cơ thể vỡ nát cũng sẽ không chết, từng người lại khôi phục hô hấp như ban đầu rồi lại giết vào lần nữa.

Từng người bốc lên chiến ý ngùn ngụt, sát khí tung hoành!

Khí tức cường đại tràn ra như sóng biển, phòng ốc bốn phía hóa thành bột mịn trong nháy mắt!

Mặt đất nổ nát vụn, từng cái hố sâu không thấy đáy xuất hiện ở bốn phía dọa mèo béo run sợ trong lòng.

Nhưng mà khiến mèo béo kinh ngạc chính là, cho dù ở trên trời giết tới tình trạng như thế, nhưng mà lại không có một đạo khí tức nào lọt vào trong cái viện này.

Mèo béo rất rõ ràng, cấp bậc chiến đấu kia, đừng nói là phép thuật, cho dù là một đạo khí tức đánh tới thôi hắn không chết thì cũng mất mấy lớp da.

Đúng lúc này, mèo béo nhìn thấy một cái cột thu lôi trên lầu các tản ra ánh sáng vàng nhạt, vật kia nhìn giống như là một cái cột thu lôi, nhưng càng giống một lưỡi đao hộ thủ đặc thù.

Mèo béo suy đoán rất có thể là cái vật kia che chở viện tử, đã có cái đó che chở thì hắn an tâm rồi.

Có điều mèo béo vẫn đứng ngồi không yên đi tới đi lui trong sân, vừa đi vừa thầm nói:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi đi ra nhanh lên đi! Sư phụ của ngươi đang bị người ta vây đánh đó! Còn có, tiền bối, lúc nào thì người để cho chúng ta đi vậy?

Đáng tiếc, căn phòng sau lưng vẫn không có động tĩnh gì, mà động tĩnh ở trên trời lại cực lớn, chính là không ai thông báo cho bọn họ rời đi.

Lúc này, Tần Thọ cũng không biết nên ngoài đã sắp lật trời đến nơi.

Tần Thọ bây giờ còn đang ở nơi này vui vẻ đó, hắn thuận theo một dây xích trật tự đại đạo ăn phù văn một mạch, tạo dựng Khi Thiên Phù khổng lồ trong thần thức.

Đại giới phải trả chính là, dây xích trật tự đại đạo vốn dĩ to như mẫu hạm bây giờ bị con thỏ gặm ra một đoạn chỉ còn bằng đường sắt cao tốc!

Lúc này dây xích trật tự đại đạo đã không chỉ đơn giản là run rẩy mà toàn bộ dây xích trật tự đại đạo không ngừng vung loạn trong không gian, cảm giác kia, giống như là nhảy dây vậy!

Dây xích trật tự đại đạo nổi điên, có người cũng điên theo luôn rồi.

Đó chính là lúc này cũng có đông đảo tu sĩ đang lĩnh hội đầu này của dây xích trật tự đại đạo!

Dây xích trật tự đại đạo đứng im thôi mọi người tìm hiểu cũng đã cực kỳ phí sức, bây giờ dây xích trật tự đại đạo này không chỉ có buộc lại rất nhiều lần, mà độ khó quan sát cũng tăng lên, quan trọng là nó cứ luôn nhảy lên, làm cho mọi người nhìn đến hoa mắt, thổ huyết…

Đối với rất nhiều người mà nói thì nhập đạo chính là cả đời không có mấy lần cơ hội, vất vả lắm mới nhập đạo được, kết quả bọn họ phát hiện đạo điên rồi. Đây là cảm giác gì?

Nhất thời, rất nhiều người đã ngã ra khỏi trạng thái ngộ đạo, toàn thế giới đều vang lên lời tương tự.

-Sư phụ, con nhìn thấy đạo đang nhảy múa.

-Sư phụ, đại đạo giảm béo à? Sao con thấy nó không to như người nói?

-Sư phụ, sao đạo ở xa lại lớn như vậy, rõ ràng con thấy đạo mảnh như thế mà?

-Sư phụ, người có tin được không? Đạo điên rồi.



Tần Thọ không quan tâm được nhiều như vậy, bởi vì hắn cũng sắp nôn rồi, biên độ vung vẩy của đạo này càng lúc càng lớn.

-Ngươi còn rung nữa là thỏ gia ta sẽ cắn đứt ngươi đó, có tin không hả? Không phải là ngươi có thể tự chữa trị sao? Ta phá của ngươi một lớp da, tự ngươi chữa trị không phải là xong rồi sao? Ăn no rồi ta sẽ đi, nếu không ta vẫn tiếp tục ăn, không đi!

Tần Thọ cũng không biết dây xích trật tự đại đạo có nghe hiểu không nhưng hắn vẫn gào lên với dây xích trật tự đại đạo.

Kết quả bỗng nhiên dây xích trật tự đại đạo yên tĩnh lại…

Tần Thọ nhìn thấy lập tức vui vẻ:

-Ha ha, ngươi có thể nghe hiểu ý của ta. Được rồi, ta nói được làm được, ngươi để cho ta ăn một đoạn đi, cam đoan không hại chết ngươi.

Tần Thọ vừa buông lỏng, dây xích trật tự đại đạo bỗng nhiên căng cứng giống như là cây cung rồi chấn động, Tần Thọ cảm thấy trời đất trước mắt quay cuồng, chỉ kịp mắng một câu:

-Đệch!

Một khắc sau hắn liền tỉnh lại!

Tỉnh lại, trong nháy mắt trong lòng Tần Thọ cũng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn hắn sớm hoàn thành nhiệm vụ, vừa rồi chỉ là muốn ăn nhiều thêm một chút hàng tồn mà thôi.

Nếu không bị đá ra ngoài sớm thì thảm rồi.

Lập tức, Tần Thọ liền hiểu, ngàn vạn lần không thể cứ tỉnh lại như vậy được, nếu không thì bận rộn trước đó coi như mất công, còn phải tự phế đi tu vi làm lại từ đầu!

Đây là thời khắc quan trọng nhất!

Hắn nhất định phải tỉnh lại trong nháy mắt, trong nháy mắt thiên địa đại đạo và cơ thể của hắn kết hợp lại, chấn vỡ tất cả phù văn!

Hoàn thành thành tựu võ đạo tiên đầu tiên phá rồi lại lập!

Dựa theo Nam Vô Tội nói, trong lòng hắn niệm một câu:

-Tụ!

Tất cả tinh cầu trong thần thức của Tần Thọ vận chuyển sắp xếp thành một cái Khi Thiên Phù cực lớn trong nháy mắt!

Sau đó Tần Thọ lại nói thầm:

-Nổ!

Sau đó Tần Thọ chỉ cảm thấy bên trong thần thức oành một tiếng, sau đó hắn cũng cảm giác được toàn bộ thần thức giống như là vỡ nát, một cỗ khí lưu bàng bạc mênh mông xông vào trong cơ thể, cơ thể của hắn bị cỗ sức mạnh này tấn công rung động keng keng, tất cả tế bào như vui vẻ mở tiệc, điên cuồng hoan hô, hấp thu tất cả những sức mạnh này.

Đồng thời Tần Thọ có thể cảm giác được, thực lực của hắn đang dùng một tốc độ khủng khiếp mà tăng lên!

Nhưng mà lần tăng lên này, cũng không phải là tăng cảnh giới lên theo cách truyền thống, mà là dùng một phương thức cực kỳ bá đạo tăng lên!

Ví dụ như hắn cảm giác được đột phá cảnh giới đầu tiên.

Một khắc sau, hắn liền thấy cầu phi thăng!

Nhưng mà cũng không có lôi kiếp giáng xuống!

Tần Thọ biết, đây là bởi vì có Khi Thiên Phù, Khi Thiên Phù khiến cho lão thiên cho rằng bản thân hắn là tiên, cho nên không cần độ kiếp, mà trực tiếp tiếp thu sức mạnh đến từ lôi kiếp.

Nhưng mà khiến cho Tần Thọ buồn bực là, lần cầu phi thăng này vẫn chỉ có một bước, buồn bực nhất chính là sau khi hắn đi lên thì trực tiếp bị cầu phi thăng bắn ra ngoài, sau đó cầu phi thăng liền biến mất.

Không đợi Tần Thọ chửi mẹ, thì lại có cảm giác thực lực của mình tăng vọt!


Bạn cần đăng nhập để bình luận