Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 867: Tu luyện như thế (2)



Chương 867: Tu luyện như thế (2)





Mèo béo ngạc nhiên nói:

-Sư phụ? Các ngươi?

Mèo béo nhìn Tần Thọ một cái, rồi lại nhìn Nam Vô Tội một cái.

Tần Thọ kiêu ngạo ngửa đầu biểu thị thừa nhận, Nam Vô Tội thì cúi đầu, một bộ dáng vẻ ngươi hiểu lầm rồi.

-Con thỏ, hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi thật sự dự định học võ đạo tiên? Một khi đạp lên con đường này, thì ngươi sẽ không có cơ hội quay đầu nữa. - Nam Vô Tội hỏi.

Tần Thọ tùy tiện nói:

-Tu vi cũng đã phế đi rồi, người cảm thấy là ta đang nói giỡn à? Hơn nữa, ta thật sự cảm thấy ăn cơm và đi ị không có cái gì khó cả. Còn nữa, lúc nào thì chúng ta bắt đầu?

Nam Vô Tội sững sờ:

-Ăn cơm, đi ị?

Tần Thọ a một tiếng với vẻ đương nhiên, Nam Vô Tội hoàn toàn bó tay rồi.

Có điều Nam Vô Tội vẫn gọi Tần Thọ vào trong phòng, sau đó dán vào lỗ tai của hắn thấp giọng nói một câu gì đó.

Sau khi nói xong, Tần Thọ trợn mắt há mồm nói:

-Chỉ đơn giản như vậy?

Nam Vô Tội phẩy phẩy tay nói:

-Còn có thể phức tạp hơn sao? Trước mắt, võ đạo tiên vẫn chưa hoàn chỉnh hết hệ thống tu luyện, đây chỉ là một đường hướng tu luyện mà thôi. Nói trắng ra là, chính là một tầng cửa sổ giấy, nghĩ thông suốt thì có thể thực hành, nhưng mà, có mấy người có cái quyết đoán, có cái lá gan và vận khí này chứ? Ta có thể đi tới hôm nay, một nửa dựa vào vận khí, một nửa dựa vào không cần mạng nên nếm thử.

Nói đến đây, Nam Vô Tội cười nói:

-Bây giờ hối hận rồi?

Tần Thọ chẹp chẹp miệng nói:

-Ta không ngờ được là lại đơn giản như thế!

Nụ cười của Nam Vô Tội lập tức cứng lại, sau đó vỗ vỗ Tần Thọ nói:

-Mặc dù dường như đầu óc của ngươi có chút vấn đề, có điều bất kể thế nào đi chăng nữa thì ngươi cũng là đệ tử đầu tiên của ta, cũng là bằng hữu của cố nhân, cho nên, ta chỉ có thể nói, ngươi vui vẻ là được rồi.

Tần Thọ dĩ nhiên không phải đồ đần, nghe hiểu được Nam Vô Tội là đang ghét bỏ hắn.

Có điều hắn cũng không muốn giải thích cái gì, Tần Thọ trực tiếp ngồi xuống đất, một khắc sau, dùng những cái công pháp pháp môn sở học của hắn, ngay sau đó liền đi vào trạng thái ngộ đạo, hơn nữa lại là loại đại đạo trật tự dây xích kia!

Vốn dĩ Nam Vô Tội cũng định đuổi cái con thỏ này ra ngoài, kết quả vừa nghiêng đầu nhìn thấy công pháp của hắn liền trợn tròn mắt!

Nhìn thấy đồ đệ không có đầu óc này thoáng cái đã đi vào trạng thái ngộ đạo!

Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi!

Nam Vô Tội chợt phát hiện, có khả năng là mình nhặt được bảo bối rồi!

Tần Thọ mặc kệ Nam Vô Tội đang suy nghĩ cái gì, lúc này, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, đó là ăn!

Thế là Tần Thọ bất chấp tất cả, nắm lấy một dây xích đại đạo trật tự gần nhất, sau đó há mồm gặm!

Sau khi đã có mấy lần kinh nghiệm ăn đạo, Tần Thọ bây giờ cực kỳ thuần thục, tứ chi nắm chặt dây xích đại đạo trật tự, miệng như là cái cày, cày một đường, một miếng ăn không biết bao nhiêu phù văn đại đạo!

Lúc này mới chỉ là bắt đầu, lúc dây xích đại đạo trật tự bắt đầu phản kích lay động, Tần Thọ cười ha ha một tiếng, mở rộng miệng ra rồi nuốt!

Trước khi Tần Thọ nuốt thì chỉ là vào bên trong miệng rồi mới có thể nuốt mà thôi.

Bây giờ thì khác, bây giờ việc nuốt này còn mang theo hấp lực cực mạnh!

Có thể hút vô số đồ vật vào trong miệng, trực tiếp nuốt vào trong bụng, hóa thành nguyên khí cuồn cuộn, bổ sung cơ thể.

Nhưng mà hiển nhiên là dây xích đại đạo trật tự sẽ không bị Tần Thọ hút ngay ngắn vào bên trong bụng.

Nhưng mà, có lực hút, Tần Thọ cũng không thể hút được dây xích đại đạo trật tự, theo nguyên lý sức mạnh tương hỗ, hắn liền hút dây xích đại đạo trật tự như là côn trùng hút máu!

Sau đó dùng tay chân cố gắng bò về phía trước, những nơi đi qua, từng mảng phù văn lớn đều bị hắn nuốt, dung nhập vào bên trong thân thể hắn, bị hắn hấp thu, lĩnh ngộ.

Vô số quy tắc của thiên địa ngưng tụ ở trong đầu hắn.

Có điều từ đầu tới cuối Tần Thọ đều nhớ kỹ lời của Nam Vô Tội, lừa trời thành tiên!

Đương nhiên, đó là thuyết pháp của Nam Vô Tội, Tần Thọ tổng kết kinh nghiệm của Nam Vô Tội ở trong lòng lần nữa, cái kia chính là ăn chín ăn cứng! Ăn càng nhiều thì càng tốt!

Thế là Tần Thọ không quan tâm nữa, quét ngang như máy ủi đất, vô số phù văn thiên đạo đi vào bên trong bụng, dựa theo kinh nghiệm của Nam Vô Tội bắt đầu tạo thành Khi Thiên Phù!

Dựa vào kinh nghiệm của Nam Vô Tội, tạo thành Khi Thiên Phù cũng chỉ là liên tiếp tạo thành Trái Đất lớn mà thôi.

Trên lý luận thì Khi Thiên Phù càng lớn thì càng tốt.

Cho nên Tần Thọ dựa vào nguyên tắc lớn, chỉ cần không có ăn đến bể bụng, thì liều mạng ăn!

Cái liều mạng này làm xuất hiện Khi Thiên Phù có kích cỡ lớn có thể so với Mặt Trời.

Đang ăn, bỗng nhiên linh cơ của Tần Thọ khẽ động, trong thần thức, một tinh cầu trong tinh không bay tới, hắn trực tiếp để Khi Thiên Phù bám vào bên trên tinh cầu kia.

Kết quả sau hành động này, hắn phát hiện, vốn dĩ thần thức sắp không chống đỡ được Khi Thiên Phù to lớn nữa thì trong nháy mắt liền trở nên nhẹ nhàng!

Ánh mắt Tần Thọ sáng lên, cười ha ha nói:

-Thì ra là thế, những tinh cầu này của ta mặc dù không có sinh linh, nhưng mà bản thân bọn chúng có năng lực chống đỡ nhất định, một tinh cầu chỉ bằng một phần ba Khi Thiên Phù khi chống đỡ Khi Thiên Phù lại hoàn toàn không có vấn đề gì, phải để Khi Thiên Phù che kín toàn bộ tinh không, ha ha ha.

Tần Thọ cười điên cuồng, tiếp tục không chút kiêng kỵ nuốt đại đạo phù văn, vô số phù văn bay vào trong thần thức của Tần Thọ, hội tụ trên từng cái tinh cầu, từng cái Khi Thiên Phù to lớn lại xuất hiện bên trên từng tinh cầu.

Khiến Tần Thọ kinh ngạc chính là, sau khi những Khi Thiên Phù này ở bên trên tinh cầu không bao lâu thì bỗng nhiên liền dung nhập vào bên trong tinh cầu, sau đó từng cái phù văn từ bên trong tinh cầu bay ra ngoài, ở bên ngoài tinh cầu hợp thành một tầng khí quyển phù văn!

Hơn nữa phương thức tạo thành tầng khí quyển này, lại vẫn duy trì đặc tính của Khi Thiên Phù!
Bạn cần đăng nhập để bình luận