Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 714: Con thỏ bị bắt đi rồi (2)


Chương 714: Con thỏ bị bắt đi rồi (2)





Có điều tâm tình của hai người so với Kim Thiền lại tốt hơn một chút, cũng bình tĩnh hơn nhiều, nghĩ cũng sẽ nhiều hơn.

Lúc này Quỷ Xa hừ lạnh một tiếng.

Rốt cuộc thì Kim Thiền cũng chỉ là cấp bậc tộc trưởng, Quỷ Xa lại là cấp bậc Yêu Vương, địa vị của hai người ở yêu tộc Thiên Đình chênh lệch rất xa, còn lớn hơn khoảng cách giữa Kim Thiền và Nhện Núi.

Mặc dù Kim Thiền lập công, nhưng mà ở trước mặt Quỷ Xa, vẫn không dám lỗ mãng.

Dù sao, yêu tộc Thiên Đình không nói bất kỳ đạo lý gì, chỉ thờ phụng thực lực vi tôn.

Cho nên, vốn dĩ Kim Thiền đang hống hách với Nhện Núi, lập tức gật đầu nhu thuận nói với Quỷ Xa:

-Đại nhân, việc này, ngài xem làm sao bây giờ?

Quỷ Xa nói:

-Nhện Núi nói có đạo lý, dược hiệu vẫn còn, thuốc có ở đó hay không đã không còn quan trọng nữa.

Kim Thiền sững sờ, sau đó suy nghĩ một cái, con mắt lập tức sáng lên:

-Đúng rồi! Con thỏ ăn Nhân Sâm Quả, chúng ta đem hắn về luyện thành đan, không phải là xong rồi à?!

Quỷ Xa dùng một loại biểu cảm trẻ con dễ dạy nhìn Kim Thiền, sau đó gật gật đầu với Nhện Núi, Nhện Núi lập tức tiến lên, muốn tiếp nhận con thỏ.

Mặc dù Kim Thiền không cam tâm, nhưng mà hắn không dám chống đối Quỷ Xa, đành phải giao con thỏ cho Nhện Núi, có điều cũng không quên lườm Nhện Núi một cái.

Tất cả những gì Nhện Núi có thể làm là cười làm lành…

-Bọn họ đang làm gì vậy?

Khôi Tam nhìn không hiểu, thế là hỏi Lý Trinh Anh.

Sắc mặt Lý Trinh Anh trắng bệch nói:

-Bọn họ muốn mang con thỏ đi luyện đan.

Khôi Tam nói:

-Cho hắn ăn à?

Sau đó Lý Trinh Anh không còn gì để nói, lập tức nói:

-Là muốn ăn hắn.

Khôi Tam lập tức tiến lên phía trước nói:

-Dừng lại, các ngươi không thể mang con thỏ đi!

Nhưng mà, ba người Kim Thiền, Nhện Núi, Quỷ Xa cũng không thèm nhìn bọn họ một chút, đằng không mà lên!

Quỷ Xa đánh ra một đạo thủ ấn vào trong không trung, một cái cửa lớn đen kịt mở ra, bao người nhảy vào đó, cửa lớn đóng lại liền biến mất.

Hiền nhiên là ba người căn bản không có coi đám người Lý Trinh Anh ra gì… Rời đi cực kỳ dứt khoát, đầu cũng không có quay lại một cái.

Lần này, đi quá nhanh, thậm chí đám người Lý Trinh Anh còn không phản ứng kịp, muốn đuổi theo nhưng lúc sau đã không thể đuổi được.

Lý Trinh Anh nhìn thấy vậy, nước mắt không cầm được chảy xuống, khóc lên.

Khôi Tam thì lẻn đến không trung, đánh loạn vào nơi vốn dĩ mở cửa, ngao ngao kêu:

-Đi ra, ngươi đi ra cho ta, thả con thỏ ra!

Trung Sơn đạo nhân, Thanh Đồng Long nhìn nhau, đều thấy được trong ánh mắt có sự bất đắc dĩ và may mắn. Bất đắc dĩ là thực lực quá yếu, không thể giúp con thỏ; may mắn là chí ít mình còn sống, không có bị mấy đại yêu quái kia thuận tay giết chết.

Thanh Phong và Minh Nguyệt thở dài, chung quy cũng là đệ tử đạo gia, mặc dù đồ vật bị mất đi nhưng cũng không buông xuống được. Nhìn thấy Lý Trinh Anh đau lòng, hai người đi đến dỗ… Đồng thời cũng không quên nói một tiếng với Khôi Tam:

-Đồ đần, đừng đánh nữa, nơi đó không có cửa…

Chờ tất cả mọi người đi rồi, lúc này một tên đạo nhân thoải mái, nhàn nhã đi tới Ngũ Trang Quan.

Người này mặc một thân đạo bào màu xanh, râu dài ba thước, bộ dáng tiên phong đạo cốt.

Thanh Phong, Minh Nguyệt theo bản năng quay đầu nhìn lại, sau đó hoảng sợ nói:

-Sư phụ?!

-Trấn Nguyên Tử?!

Lý Trinh Anh, Khôi Tam, Trung Sơn đạo nhân, Thanh Đồng Long đồng thời kêu lên.

-Mấy vị đạo hữu, đây là tìm bần đạo sao?

Trấn Nguyên Tử cười ha hả nói.

Thanh Phong, Minh Nguyệt lập tức tiến lên nói:

-Sư phụ, nhân sâm của chúng ta bị cướp đi rồi!

Lý Trinh Anh chạy tiến lên phía trước nói:

-Tiền bối, con thỏ bị bắt đi, cầu xin người xuất thủ cứu hắn một mạng.

Trấn Nguyên Tử nghe đến câu này, dường như cũng không kinh ngạc, chỉ là mỉm cười nói:

-Nhân quả của cây Nhân Sâm Quả quá lớn, lấy đi thì lấy đi thôi, không sao. Còn cái con thỏ kia, các ngươi cũng không cần lo lắng, không chết được, sẽ trở lại. Ừm… hẳn là hắn sẽ được đưa về.

Lý Trinh Anh sững sờ, không hiểu Trấn Nguyên Tử nói lời này là có ý gì.

Trấn Nguyên Tử lại nói bổ sung:

-Nếu như không có trở lại, bần đạo dẫn ngươi đi đòi người, được chứ?

Có câu nói này, lúc này Lý Trinh Anh mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng thi lễ nói tạ ơn.

Thanh Đồng Long nhìn một màn này, trong lòng lẩm bẩm một câu:

-Chẳng lẽ hắn căn bản không có đi cái Bắc Hải gì đó? Mà chỉ thuần túy là ra ngoài đi tránh tai? Nhưng mà, hắn lợi hại như vậy, hắn sợ cái gì chứ?

Lúc này, Lý Trinh Anh thì yên tâm, nhưng mà có người lại rất không cao hứng.

Người đó chính là, Tần Thọ!

Đúng như Thanh Đồng Long suy nghĩ, hắn căn bản không có bị đánh cho bất tỉnh. Tố chất thân thể của hắn mạnh hơn rất nhiều so với hắn nghĩ, chí ít thì một cái đánh kia không thể khiến hắn hôn mê được.

Có điều hắn đã nhân cơ hội thừa cơ phối hợp với Kim Thiền ăn hết Nhân Sâm Quả, đây là sự thật.

Lúc này, trong cơ thể hắn nguyên khí cao hứng lăn lộn, khiến thực lực cửa hắn có chút không áp chế được mà nhảy vọt lên. Hắn không muốn phi thăng bây giờ, cũng chỉ có thể đem nguyên khí đút cho cơ thể, lúc cơ thể vừa ăn, Bát Cửu Huyền Công cũng không có yên tĩnh, tiện thể hấp thu lấy một bộ phận, trước mắt đã muốn đột phá đến tầng thứ năm Trọng Thiên, hắn phải cố gắng đè lại.

Sau đó liền là phương pháp tu luyện hai mươi bốn giờ kia, thời khắc bản thân vận chuyển tu luyện Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công, bình thường nhìn công pháp này không nóng không lạnh, nhưng mà đoạt nguyên khí lại có một cách riêng.

Nó không bá đạo như Bát Cửu Huyền Công, trực tiếp từ bên trong tế bào đoạt thức ăn trước miệng cọp.

Thứ Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công am hiểu hơn chính là dùng tất cả mối quan hệ của công pháp, cho dù là tế bào cũng giống như vậy… Hắn giống như là một người hiền lành, bên này nịnh nọt, bên kia cũng nịnh nọt, tất cả mọi người thấy nó tốt, thế là chủ động phân một phần nguyên khí cho hắn. Thế là dường như con hàng này mỗi ngày đều có thể có canh uống… Mà cái gọi là canh này, lại là một lượng lớn thiên tài địa bảo con thỏ ăn mỗi này, các món ngon, cùng nguyên khí mà bản thân hắn hấp thu được.

Chút canh ấy, đổi lại là những người khác, cũng đủ để tăng lên một phẩm cấp, nhưng mà đối với cái hang không đáy như Tần Thọ mà nói thì hoàn toàn chính xác cũng chỉ có thể coi là một chút canh.

Cũng may, góp gió thành bão… Bây giờ Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công ở trong cơ thể Tần Thọ sinh ra Hỗn Nguyên Khí ngày càng hùng hậu, hắn chỉ cảm thấy toàn thân kìm nén đến hoảng, cực kỳ muốn phát tiết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận