Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 580: Vọng Hương Đài nhìn về nhân sinh


Chương 580: Vọng Hương Đài nhìn về nhân sinh




Chương 580. Vọng Hương Đài nhìn về nhân sinh

Thế đã đành, con thỏ đột nhiên ngẩng đầu lên, chỉ vào một tên mập mạp trên Vọng Hương Đài mắng:

-Tên mập chết tiệt, nhìn miệng đầy dầu mỡ là biết ngươi không phải người tốt, chết đi cũng không ai viếng mồ mả cho ngươi, đáng đời!

Nghe xong, nam nhân mập mạp thở dài với vẻ cô đơn, sau đó quay lại nhìn Vọng Hương Đài, chỉ thấy một con chó đang nằm trên cỏ, ước chừng trên Vọng Hương Đài không tìm được người nhớ hắn ta rồi, chỉ có thể nhờ cả vào con chó ở đây, chỉ có như thế mới có đồ cho hắn ta xem. Vọng Hương Thạch, nếu không ai nghĩ đến ngươi thì dù có đứng trên đó, ngươi cũng không thể nhìn thấy gì.

Có rất nhiều quỷ hồn như vậy, nhưng đại đa số quỷ hồn là khi còn sống không người nhớ, sau khi chết không người biết nên mới vậy. Không giống mập mạp này, xem xét chính là kết quả của việc giàu có mà bất nhân.

-Đi xuống, tới lượt ta rồi. - Lúc này một nam nhân cao gầy hét lên.

Nam nhân béo từ một bên đi xuống, không ai nhớ đến, ắt nhiên không ai đốt tiền giấy, không có lấy một xu, tay trắng bước vào Phong Đô Thành, có thể hình dung rằng cuộc sống ở Phong Đô Thành sẽ cực kỳ khó khăn.

Nam nhân cao gầy bước lên Vọng Hương Đài tự tin nói:

-Thằng ngu vừa rồi không thông minh. Có tiền không phải là cái tội. Tiền có thể mua được tất cả! Tất cả đồ đạc của ta đều giao cho con trai, con trai lớn của ta, con ruột của ta! Ta mặc kệ những người khác, tuy rằng ta hiện tại đã chết. Nhưng ta đối xử tốt với con trai ta, ha ha... con nhất định nhớ ta lắm! Cho dù ta đã chết, ta cũng muốn làm phú hộ Địa Phủ!

Đúng lúc nam nhân vô cùng phấn khích, tự hào khoe khoang.

Tần Thọ không thể chịu đựng được nữa, hắn rút giáo thép trong tay một tên quỷ sai, một tay nắm vào tựa thành Vọng Hương Đại, tay kia cầm giáo thép, đâm thẳng vào mông nam nhân như đang chơi bi-a.

-A...!

Nam nhân hét lên rồi quay đầu lại thì nhìn thấy con thỏ đang đâm hắn, hắn mất bình tĩnh.

Chỉ cần không phải kẻ ngu xuẩn, có thể thấy được con thỏ này thể hiện vô sỉ nơi này, hiển nhiên là xuất thân phi thường.

Thế là hắn nuốt hết những câu chửi thề vào miệng, cười khan, không biết nói gì.

-Ngươi đang khoe khoang cái gì? Mau xem nhà mình ra sao rồi cút đi. Đây là Vọng Hương Đài, không phải bục diễn giảng. - Tần Thọ kêu lên.

Nam nhân gật đầu liên tục, sau đó bắt đầu nghĩ về con trai mình...

Khoảnh khắc tiếp theo, sương mù bốc lên, trông hắn rất phấn khích vì biết rằng con trai mình sắp xuất hiện.

Quả nhiên, trước một bia mộ to lớn nguy nga, một đoàn người đông đảo quỳ xuống đất cúi đầu hành lễ, có một ban nhạc đang đàn hát.

Càng quá đáng hơn nữa, có mười tám hoặc chín phụ nữ đứng trước bia mộ, với hai đùi lộ ra và cơ thể của bọn họ đang nhảy múa theo điệu nhạc!

Tần Thọ sờ sờ cằm, lẩm bẩm nói:

-Đây là điệu nhảy disco nghĩa địa sao? Lão tử này cả đời không làm chuyện tốt sao? Sau khi chết sao mà lại có cảnh tượng mất mặt như này.

Nam nhân không tức giận, ngược lại còn cười:

-Nhìn đi, nhìn đi! Nhìn cảnh này đi! Ha ha... Ta đã biết, con trai ta nhớ ta lắm!

Nói xong, nam nhân nhìn về phía đám người đang quỳ trên mặt đất, nhìn một hồi lâu cũng không thấy con trai mình.

Lúc này, con thỏ lại đâm vào mông, liền nghe con thỏ nói:

-Cái kẻ mập mạp ngồi ăn đùi gà phía sau ngươi là con trai của ngươi sao?

Nam nhân nghe xong ngoảnh lại thì thấy có một tên béo đang ngồi trên mộ, tên béo một tay nướng gà, một tay bưng rượu, hai mỹ nhân ở hai bên hầu hạ, một người làm nhiệm vụ lau miệng, một người làm nhiệm vụ rót rượu, ngày hôm đó thật là khiến cho nhiều con ma tội nghiệp khác quá là ghen tị. Nhưng mà khi mọi người nhìn thấy nam nhân kia lớn tiếng kêu con trai, ai cũng đều cười ồ cả lên, tâm cũng bình thản lại rồi.

Nam nhân hét lên:

-Đó là con trai của ta... Tại sao nó lại ở trên mộ của ta? Đây là nhớ ta sao, muốn dựa gần vào ta sao?

Tần Thọ lắc đầu, hắn không chi là như vậy.

Sau đó hắn nghe gã béo nói:

-Lúc lão già nhà ta còn sống, đối với ta vẫn tốt. Hai người các ngươi đừng hầu hạ ta nữa. Hãy đi hầu hạ lão già của ta đi, đốt thêm một số tiền cho hắn ta. Còn những người khác, các người quỳ xuống khóc cho ta. À, khóc đi, khóc đủ bảy ngày bảy đêm, trả gấp đôi số tiền. Còn nữa, đừng ngừng đàn hát, chính là bài "Hôm nay là một ngày tốt lành", kéo dài bảy ngày bảy đêm, xong chuyện, số tiền sẽ tăng gấp đôi. Các ngươi cũng nhảy đi, không được phép dừng lại, tiền vẫn trả gấp đôi. Các ngươi cứ làm đi, ta về nhà đây, hơn nửa tiếng nữa ta sẽ ra, mệt chết ông đây rồi.

Nói xong, gã béo đứng dậy bỏ đi, vừa đi vừa hét:

-Thăng quan rồi, sướng!

Tần Thọ nghe đến tên của bài hát, suýt chút nữa thở không ra hơi, trong lòng nghẹt thở, mắng: “Quả nhiên là đứa con trai tốt! Thăng quan phát tài chết lão cha, kế thừa di sản đón lão bà, tiết tấu súc sinh hoàn mỹ!”

Nam nhân cao gầy đứng trên Vọng Hương Đài một lúc, sau đó đột nhiên hoàn hồn hét lớn:

-Con trai! Đừng đi! Đừng đi! Ta không nghe hát, không xem nữ nhân múa, không bắt họ quỳ nữa. Con quay lại đi, để ta gặp lại con... thời gian của ta không còn nhiều nữa, để ta nhìn con một lần đi.

Thoáng chốc, nam nhân cao gầy vẫn còn đang hưng phấn, vui vẻ nghe nhạc, nhìn mỹ nữ nhảy múa, liếc nhìn tiền giấy cháy rực như đồi, vui vẻ, hắn cười đến độ trên mặt nhăn lại.

Nhưng khi con trai hắn quay lưng bỏ đi, nam nhân đột nhiên hoảng sợ, như nhận ra điều gì đó nên đã hét lên liên tục.

Mặc cho hai thế giới, mặc cho hắn hét lên như thế nào, con trai hắn cũng không thèm quay đầu lại, lên kiệu, nghênh ngang rời đi.

Khi con trai hắn đi khuất, sương mù biến mất, hắn ngồi trên Vọng Hương Đài quan sát với vẻ mặt ủ rũ, ngơ ngác nhìn xung quanh rồi lẩm bẩm:

-Ta không muốn những thứ đó, ta muốn con trai ta...

Vốn dĩ Tần Thọ muốn chế nhạo gã vài câu, nhưng khi nhìn thấy cảnh này thì hắn biết, không cần chế giễu hắn ta nữa, đả kích của con trai hắn để lại đã đủ rồi.

Tuy nhiên, Tần Thọ lại hỏi:

-Tiền quan trọng sao?

Nam nhân phớt lờ hắn, đứng dậy, bước xuống Vọng Hương Đài trong tuyệt vọng, khi đi ngang qua những quỷ sai, hỏi:

-Ta có thể dùng tiền mua thời gian không? Ta muốn thấy con trai ta lần nữa. Ngươi yên tâm, ta có tiền, vừa rồi nhiều người đốt tiền như vậy, sắp chất thành một cái núi nhỏ rồi...

Quỷ sai nghe thấy vậy thở dài nói:

-Ngươi không có tiền, một xu cũng không có.

Nam nhân sửng sốt một chút, sau đó giống như bị mèo giẫm đuôi, khàn cả giọng hét lên điên cuồng:

-Làm sao có thể như vậy? Vừa nãy ngươi không thấy sao? Con của ta đốt cho ta tiền giấy chất cao như núi! Ta làm sao có thể không có tiền được? Ngươi nói ta không có tiền à? Ta muốn kiện ngươi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận