Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 608: Nữ nhân này… Má nó!



Chương 608: Nữ nhân này… Má nó!





Tần Thọ không nhịn được trong lòng mắng một câu: “Má nó, nữ Tu La nên thả lên Trái Đất, đây tuyệt đối là tạo phúc cho triệu triệu con cháu Hoa Hạ, là phúc lợi lớn cho đám lưu manh.

Đang lúc Tần Thọ nghĩ lung tung, một tiếng ha ha lạnh lùng vang lên, lập tức khiến Tần Thọ giật mình.

Tần Thọ ngẩng đầu lên liền thấy một nữ Tu La dùng một loại ánh mắt vô cùng miệt thị và trào phúng nhìn hắn, sau đó nói từng chữ từng chữ:

-Đều nói con thỏ ngắn, tốc độ nhanh, hôm nay gặp mặt xem như danh bất hư truyền! Một lúc này, cái gì cũng chưa làm, ngươi lại run cầm cập hai lần, thật nhanh đó!

Ầm ầm!

Tần Thọ dường như nghe được trong đầu có một đạo sấm sét nổ tung giữa trời quang, cả người đều mơ hồ!

Hắn run rẩy?

Hắn run rẩy thì làm sao?

Run rẩy thì nhất định là bị dọa sợ à?

Run rẩy thì nhất định là kích tình à?

Trong đầu nữ nhân này đều nghĩ cái gì vậy?

Không thể nghĩ đến chút năng lượng tích cực à?

Run rẩy!

Trong lòng Tần Thọ tràn đầy oán niệm, hiện tại hắn chỉ có hai suy nghĩ, một cái là trở nên mạnh mẽ, đem nữ nhân này đè xuống để cô ta hiểu được cái gì là hùng phong đấu với con lừa!

Một suy nghĩ khác thì là… Không cùng nữ nhân không có học thức này chấp nhặt!

Tần Thọ cuối cùng vẫn lựa chọn cái sau, gật gù đắc ý nói:

-Tùy ngươi nói thế nào, tâm ta đã thuộc về người khác, coi như là ngươi xinh đẹp, ta cũng chỉ nhìn một chút rồi nói một tiếng xinh đẹp mà thôi. Còn năng lực của thỏ gia ta, thực ra không có liên quan gì với ngươi cả.

Nói xong sắc mặt Tần Thọ trở nên bình thản lạnh nhạt, giống như là tiến vào kiểu hiền giả, chỉ là cái mông luôn cố gắng vểnh lên, phần eo có chút uốn lượn. Không còn cách nào khác, lúc Tần Thọ đang nói khoác, ngực nữ Tu La nhanh chóng áp lên đầu hắn… Hắn có loại cảm giác thái sơn áp đỉnh.

Đồng thời Tần Thọ cũng rất tò mò, rốt cuộc là nữ Tu La này dùng nút buộc gì mà có thể buộc sợi dây thừng chắc chắn như vậy, một đống thịt lớn như thế, nhảy tới nhảy lui, lại không nhảy ra khỏi sự che chắn của dây thừng kia.

Nữ Tu La có chút kinh ngạc nhìn Tần Thọ:

-Lòng ngươi có người khác rồi?

Tần Thọ gật đầu.

Nữ Tu La cười to nói:

-Con thỏ nhỏ, ngươi đang lừa gạt ai đây? Mặc dù ta không có đi ra thế giới bên ngoài, nhưng mà ta cũng đã được nghe nói. Thế giới bên ngoài, tam thê tứ thiếp là rất bình thường. Ngươi lại bởi vì có người trong lòng mà không có ý gì khác với những nữ nhân khác sao?

Nói xong, bỗng nhiên bộ dạng Tu La trở nên hung hãn, vung đao lên bổ vào đầu con thỏ!

Tần Thọ bị dọa đến vèo một cái nhảy ra ngoài hơn năm mươi mét, lúc này mới không bị u đầu sứt trán, đúng là vận mệnh chém gà mà!

Cho dù như thế, Tần Thọ vẫn có thể cảm giác được từ trán đến cái bụng mình, trên người cậu em nhỏ còn mát rượi, hắn dường như gầm thét lên:

-Con mụ điên kia, ngươi làm gì thế?! Ta có chỗ nào đắc tội ngươi hả!?

Trả lời Tần Thọ chính là một đao chặn ngang!

Tần Thọ trốn tránh lần nữa, sau đó xoay người chạy, vừa chạy vừa mắng:

-Cái con mụ điên này, còn có còn nói đạo lý hay không hả?

Nữ Tu La đuổi theo rồi lại chém một đao, lúc này mới hừ hừ nói:

-Ngươi gạt ta, ta đương nhiên là chém ngươi rồi!

Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Ai lừa ngươi! Lừa ngươi là chó con!

Nữ Tu La hừ hừ nói:

-Ngươi đã là con thỏ trong nồi rồi còn muốn biến thành con chó giữ của nhà hả? Ngươi đây là đang muốn tận dụng cơ hội hả?

Tần Thọ tức đến thiếu chút nữa ngã, lộn một cái nên không có ngã chết trên mặt đất, nghiến răng kêu lên:

-Ta… Ta… Con mẹ nó.

Tần Thọ thật không biết nên mắng cái gì là tốt, lần này nói ra rồi, hắn cũng coi như dễ chịu.

Kết quả liền nghe nữ Tu La cười lạnh một tiếng nói:

-Có bản lĩnh thì ngươi đến đây!

Tần Thọ lập tức cảm thấy trên trán đều là vạch đen… Hắn chợt phát hiện, nữ nhân quá cởi mở, nam nhân quá không cởi mở, vậy đơn giản chính là tra tấn đối với nam nhân.

Tần Thọ hét lớn:

-Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng ép ta!

-Ta ép ngươi đó, sao hả!?

-Ta… ta… Ngươi thật sự đừng ép ta!

-Ranh con, rốt cuộc là ngươi có tới hay không? Chẳng lẽ ngươi sợ cái đồ lau nhà đó không quấy động được cái biển cả này của ta hả?

Phù phù!

Tần Thọ trực tiếp ngã gục xuống đất, lăn một vòng, quay đầu liền dựng thẳng một ngón tay cái lên nói:

-Ta phục! Ta không thắng được ngươi!

Nữ Tu La vừa lấy tay chống cằm, quên mất vung đao, bỗng nhiên con thỏ dừng lại, nàng cũng thuận thế dừng lại, không có chém một đao tới. Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của con thỏ, nàng lập tức vui vẻ, ha ha cười nói:

-Quả nhiên, không phải ta không xinh đẹp, không phải mị lực ta không đủ, mà là ngươi không được!

Tần Thọ không thể nói gì. Cho tới bây giờ, hắn còn muốn phụ trách với Hằng Nga, cho nên, lần này cũng là lần đầu tiên trong đời hắn nhận lấy chuyện mình không được.

Nữ Tu La thấy con thỏ không lên tiếng, lại còn là một bộ dáng cúi đầu ủ rũ, nàng nhướng mày, đặt mông ngồi bên cạnh Tần Thọ, đập một cái vào sau gáy Tần Thọ.

Tần Thọ mới bò dậy, lại bị đập cho úp mặt xuống đất.

Nữ Tu La có chút ngượng ngùng, nhanh chóng xách con thỏ lên, thả vào trong ngực, chen ở giữa hai ngọn núi lớn kia.

Sắc mặt con thỏ phức tạp, đối mặt với một người phụ nữ thẳng thắn như vậy khiến hắn phát điên, cho dù chiếm tiện nghi của người khác, hắn cũng không thể vui vẻ.

Nữ Tu La nói:

-Được rồi, con thỏ, không phải chỉ là bất lực thôi sao? Có chuyện gì lớn đâu chứ, quay đầu ta dẫn ngươi vào bộ lạc Tu La chúng ta, ngươi coi trọng ai, ta giúp ngươi cắt của tên đó rồi nối cho ngươi…

Tần Thọ nghe nói thế, vô thức kẹp chặt hai chân lại, cho dù như thế, hắn vẫn cảm thấy cái chân thứ ba hơi lạnh.

Đồng thời, trong lòng Tần Thọ vẫn tiếp tục gầm thét: “Vừa mới nói nhỏ, nhanh, hiện tại đã thành không ngẩng lên được rồi? Đĩ mẹ nó, ta hận nữ hán tử! Ta hận nữ lưu manh! Ta yêu thục nữ!

Hai người đang trò chuyện, bỗng nhiên nước sông nổ tung, một tiếng cười to truyền tới:

-Ha ha… Bên cạnh Minh Hà lại còn có con thỏ? Ha ha… Hôm nay A Tát Lỗ ta gặp may mắn, có lộc ăn!

Tiếp theo, Tần Thọ liền thấy một quái vật xấu xí người cao hai mét, toàn thân đều là bắp thịt, khuôn mặt dữ tợn, răng nanh dài, tròng mắt như cái chuông đồng hạ xuống trước mặt mình, không nói lời nào đã giơ tay chụp vào đầu con thỏ!

Tần Thọ thấy thế, lập tức giận:

-Đệch, mỹ nữ khi dễ ta thì được, cái người quái dị như ngươi cũng tới!

Nhưng mà không đợi Tần Thọ động thủ, chỉ nghe một tiếng vang lên, một đường ánh đao giương cao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận