Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 975: Con thỏ bạo tẩu



Chương 975: Con thỏ bạo tẩu





Hằng Nga thấy vậy, đuổi theo ôm chặt lấy Tần Thọ, khóc nức nở nói:

-Ngươi bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút! Thư này tới rất kỳ quặc, chưa chắc là thật! Đừng để người khác lợi dụng!

Tần Thọ nghe đến đó, lửa giận mới hơi nguội một chút…

Đúng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng:

-Công chúa Phượng Hoàng Sơn, Doanh Lâm, bái phỏng Tinh Chủ Thái Âm Tinh Tần Thọ!

Tần Thọ nghe được hai chữ Doanh Lâm này, còn có chút mơ hồ, sau đó đột nhiên nhớ tới, đây không phải là Tiểu Gà Tây nhiều năm không gặp sao?

Nghĩ đến tiểu gia hỏa lông xù, ánh vàng rực rỡ lại thích trộm đồ kia, tâm Tần Thọ ấp áp hẳn lên, lửa giận cũng theo đó mà bớt đi không ít.

Tần Thọ ngẩng đầu nhìn lại, đã có thể nhìn thấy một đám trẻ con của tộc Phượng Hoàng cách đó không xa, cầm đầu lại là thiếu nữ thẹn thùng mặc váy kim sắc. Mặc dù không phải bộ dáng gà tây, nhưng mà lại mang theo chút điêu ngoa, ánh mắt nhỏ bốc đồng, Tần Thọ nhìn một cái liền nhận ra, đây chính là Tiểu Gà Tây!

Tần Thọ theo bản năng kêu lên:

-Tiểu Gà Tây?!

Doanh Lâm nghe vậy, cách khoảng không quơ quơ nắm đấm với Tần Thọ, giống như là đang nói:

-Đánh ngươi!

Tần Thọ theo bản năng nhếch môi, nở nụ cười, đồng thời trong lòng mặc niệm:

-Nội dung trong thư kia, nhất định là giả, là giả…

Hằng Nga thấy Tần Thọ bởi vì tiểu nha đầu này đến mà lửa giận bớt đi không ít, cũng buông lỏng một chút, biết bây giờ nhất định phải để Tần Thọ bình tĩnh lại rồi nói sau, nếu không rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Nếu như đối phương có dụng ý khó dò, làm tin tức giả rồi đưa tới, như vậy thì không cần biết Tần Thọ bởi vì phẫn nộ mà làm cái gì, đó nhất định sẽ rơi vào bẫy của đối phương.

Thế là Hằng Nga cười nói:

-Mau tới đây, cùng nhau tâm sự.

Doanh Lâm nhìn thấy Hằng Nga, mặt xinh đẹp càng đỏ hơn, dùng sức gật đầu, gọi nhóm tiểu Phượng Hoàng:

-Xuất phát!

Một đám tiểu gia hỏa bên trong miệng hô hào, nhưng mà thật sự đến nơi mới lạ, từng người đều lộ ra cực kỳ hưng phấn, bay phần phật về phía mặt trăng.

Đúng lúc này, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt nhóm tiểu Phượng Hoàng!

Người kia vừa hiện thân, sắc mặt Tần Thọ đột biến, dường như không chút do dự phóng lên trời, giận dữ hét:

-A Di Đà Phật, ngươi muốn làm gì?

Người tới chính là Hắc A Di Đà Phật!

Hắc A Di Đà Phật quay đầu về phía Tần Thọ chắp tay trước ngực nói:

-Đạo hữu, không cần kích động, bần tăng đến, chỉ là… giết một số người mà thôi!

Ngữ khí Hắc A Di Đà Phật vô cùng ôn hòa, không có một tia khói lửa, nhưng mà bên trong lời nói hời hợt lại là giết người! Bên trong không ôn hòa, nhưng lại nhiều hơn mấy phần hung tàn!

Tần Thọ nghe xong, bị dọa đến sắc mặt đột biến, cả giận nói:

-Ngươi von mẹ nó cút cho ta!

Mặc dù Tiểu Gà Tây không biết A Di Đà Phật, nhưng mà Tần Thọ đã nói như thế rồi, sao có thể không biết tình thế nghiêm trọng? Thế là vội vàng hét lớn:

-Tất cả mọi người lui lại! Chạy mau!

Hắc A Di Đà Phật cũng không xuất thủ, mà nói với Tần Thọ:

-Đạo hữu, ước định của chúng ta là, chúng ta không động tới người trên mặt trăng, nhưng mà ngươi ra bên ngoài, thì chính là kẻ địch rồi. Ta giết chết, cũng là chuyện đương nhiên!

-Theo lý thường con bà nhà ngươi! Ngươi con mẹ nó, dám động vào một cọng tóc gáy của nàng, lão tử diệt tất cả người của kính đen các ngươi! - Tần Thọ gầm thét lên!

Hắc A Di Đà Phật cười ha ha nói:

-Đạo hữu, có thể thử một chút.

Nói xong, Hắc A Di Đà Phật nói với Tiểu Gà Tây:

-Đạo hữu, không cần chạy, các ngươi chạy đi đâu? Phượng Sào, Phượng Hoàng Sơn đều đã bị chúng ta hủy diệt toàn bộ, không ai may mắn sống sót. Mặc dù đại giới là một tôn Đại Đế chết, nhưng mà đáng giá.

-Cái gì?!

Tiểu Gà Tây như bị sét đánh, một khắc trước cha nàng còn xoa đầu nói chuyện với nàng, một khắc sau…

-Không thể nào! Không thể nào!

Tiểu Gà Tây run rẩy nói:

-Chúng ta có Thiên Đình chiếu cố, không thể nào…

Hắc A Di Đà Phật nói:

-Đế Tuấn không ngăn được chúng ta. Được rồi, đưa một nhà các ngươi đi đoàn viên thôi…

-Đoàn con bà nhà ngươi!

Con thỏ bay lên không trung, trực tiếp đập một cục gạch về phía Hắc A Di Đà Phật!

Hắc A Di Đà Phật cũng không quay đầu lại, phía sau bỗng nhiên sáng lên từng vòng Phật Quang màu đen, từng tầng từng tầng, từng vòng từng vòng, giống như từng đạo luân hồi, lại giống như từng thế giới!

Những hào quang này xuất hiện, trong nháy mắt, một cỗ sức mạnh kinh khủng khuếch tán ra, bịch một tiếng, Tần Thọ liền bị nổ bay ra ngoài!

Sau đó Hắc A Di Đà Phật từ trong hư không đánh một chưởng về phía Tiểu Gà Tây và tất cả Phượng Hoàng!

Trong nháy mắt đó, một mảnh tinh không bị hắn bắt vào trong tay, sau đó ánh mắt Tần Thọ vô cùng tuyệt vọng nhìn mảnh tinh không kia bị bóp nát!

Trong nháy mắt bị bóp nát, Tần Thọ giống như là nhìn thấy Tiểu Gà Tây đang ở trong vùng hư không kia cười với hắn, nước mắt làm ướt vạt áo nàng, khóe miệng hơi nhúc nhích, giống như đang nói:

-Ta… nhớ ngươi…

-Rống!

Một tiếng gầm thét như muốn xé tan bầu trời!

Tần Thọ trực tiếp đánh cho mình một quyền, máu tươi chảy xuống, rồi hắn trực tiếp lấy máu tươi vẩy lên đầu mình!

Một khắc sau, Tần Thọ bước ra một bước, hóa thành một con thỏ màu đỏ to lớn!

Con mắt Tần Thọ biến thành giống như là sương trắng, mi tâm sáng lên một điểm hồng quang, hồng quang kia giống như là một cái lỗ đen, nuốt lấy tất cả bốn phía!

Hắc A Di Đà Phật thấy vậy, nhướng mày nói:

-Đây… là cái sức mạnh gì vậy?

Oành!

Hắc A Di Đà Phật còn chưa kịp phản ứng, đã bị một quyền đánh bay ra ngoài!

Phật quang phía sau hắn từng vòng từng vòng nổ nát vụn!

Có điều rất nhanh đã hồi phục lại như cũ, Hắc A Di Đà Phật lăn mình trong không trung một cái, đứng vững thân thể, sờ gò má nói:

-Thật sự là không thể tưởng tượng nổi, luận sức mạnh, ngươi còn ở trên ta. Đáng tiếc, dường như ngươi không hợp với thế giới này…

Nói xong, Hắc A Di Đà Phật biến mất tại chỗ.

-Giết!

Tần Thọ màu đỏ đấm ra một quyền, hư không vỡ vụn, một lực lượng vô cùng kinh khủng đánh xuyên qua tinh hà! Tất cả sinh linh trong tinh hà đều bị hủy diệt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận