Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 467: Ngươi quay lại cho ta xem (2)


Chương 467: Ngươi quay lại cho ta xem (2)





-Ngươi ngẩng đầu lên!

Tần Thọ càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, giọng nói càng quen thuộc hơn.

Lão đạo sĩ nói:

-Ta có con mắt hóa đá, nhìn ai người đó liền hóa đá. Vì an toàn của ngươi, ta không thể ngẩng lên.

Tần Thọ tin hắn mới lạ, bàn tay nắm chặt đầu của lão đạo sĩ, nâng lên!

Đúng lúc này, trên trời truyền đến tiếng khịt mũi:

-Người đều đã chạy hết rồi, bản đại vương ăn các ngươi trước rồi lại đuổi theo bọn hắn!

Trong khi nói chuyện, trên bầu trời có một bóng người rơi xuống, toàn thân bóng người kia đen nhánh, phía sau lưng có một đôi cánh, dưới chân có tường vân màu xanh sẫm cuộn lại!

Tần Thọ ngẩng đầu nhìn theo bản năng, còn chưa kịp nhìn thấy rõ ràng bộ dáng người kia dài ngắn, thực lực như thế nào thì nghe phía dưới kêu to:

-Yêu quái! Chạy mau!

Sau đó cái đầu bị Tần Thọ nắm lấy kia lập tức xông lên, bàn tay hắn không có nắm chắc, đã thấy lão đạo sĩ kia nhanh chân bỏ chạy!

Chẳng qua Tần Thọ phản ứng cũng rất nhanh, gần như ngay lúc lão đạo sĩ xông lên, Tần Thọ đã bắt đầu chạy! Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, mặc kệ yêu quái kia là yêu quái gì, chạy trước chắc chắn là không sai!

Hiển nhiên, lão đạo sĩ cũng có ý này, sau khi hai con hàng này bỏ chạy, theo bản năng liếc nhìn nhau, lúc này mới phát hiện, trình độ vậy mà cũng gần như nhau!

Hai mắt nhìn nhau, Tần Thọ la lên:

-Là ngươi!?

Lão đạo sĩ chính là lão già lừa đảo mà Tần Thọ gặp ở bên trong tòa thành cổ Linh Lăng, dưới chân Thư Sơn và ở cả Cửu Nghi Sơn!

Lão già lừa đảo biết có tránh cũng không được, cứng cổ nói:

-Là ta! Thì sao!

Tần Thọ nói:

-Ngươi lợi hại như vậy, ngươi chạy làm gì? Không phải ngươi là tiên nhân sao?

Lão già lừa đảo khẽ đảo hai mắt nói:

-Tiên cái rắm!

-Không phải tiên nhân mà ngươi còn có thể lên Thiên Đình?

Trong lòng Tần Thọ run lên, dường như tìm được đường tắt để lên trời!

Lão già lừa đảo lẽ thẳng khí hùng nói:

-Ai nói với ngươi chỉ có tiên nhân mới có thể lên Thiên Đình? Đạo gia ta thần thông quảng đại, lên trên trời thì có làm sao?

Tần Thọ vừa định nói chuyện, liền cảm thấy sau đầu có gió thổi qua!

Tần Thọ và lão già lừa đảo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy đại yêu quái kia đã đuổi kịp, muốn bắt hai người lại!

Vẻ mặt lão già lừa đảo kiên quyết nói:

-Con thỏ! Đừng chạy, chỉ có hai chúng ta, có bỏ chạy cũng không chạy lại hắn đâu, không bằng liều mạng với hắn! Còn có một tia hy vọng sống!

Tần Thọ nghe xong, khẽ gật đầu nói:

-Cũng được, ta đếm một hai ba, chúng ta cùng quay đầu chơi hắn nha!

Lão già lừa đảo gật đầu, trong mắt đều là nhất định phải quyết sinh tử!

-Một!

Tần Thọ móc một cây đao ra!

Lão già lừa đảo đưa một thanh kiếm ra.

-Hai!

Đao trong tay Tần Thọ dài ra, kiếm trong tay lão già lừa đảo ra khỏi vỏ!

Con yêu quái thấy vậy, vẻ mặt cũng ngưng trọng hơn, không dám đuổi tới quá gần, âm thầm vận chuyển thần thông!

-Ba!

Tần Thọ hét lớn, lỗ tai hất ra phía sau, xoay tròn lên cao, nhanh chân bỏ chạy!

Cùng lúc đó, lão già lừa đảo cũng ném kiếm xuống dưới chân nhảy lên, chính là ngự kiếm phi hành, chạy càng nhanh hơn!

Nhìn thấy hai tên mặt dày chạy nhanh như làn khói, vốn dĩ con yêu quái đã làm công tác chuẩn bị một lúc lâu để sống mái lập tức trợn tròn mắt, sửng sốt một lúc mới hồi phục lại tinh thần, hét lớn:

-Bà ngoại ngươi, đứng lại cho ta!

Lão già lừa đảo và Tần Thọ nhìn nhau, đồng thời mặt già đỏ ửng, trăm miệng một lời, chế nhạo nhau trước:

-Không phải ngươi nói quay đầu liều mạng sao?

Sau đó lại trăm miệng một lời kêu lên:

-Đây không phải là liều sao! Liều mạng chạy nhanh hơn ngươi!

Sau đó hai người im lặng…

Một lúc lâu sau, hai người chắp tay nói:

-Hoá ra là đồng môn, hạnh ngộ hạnh ngộ.

-Hai người các ngươi đứng lại cho ta! - Tên yêu quái đuổi theo gào thét lớn!

Lão già lừa đảo nhìn thoáng qua Tần Thọ, Tần Thọ nhìn thoáng qua lão già lừa đảo, hai người lại lần nữa lộ ra vẻ ngưng trọng, đúng vào lúc này!

Lão già lừa đảo bỗng nhiên đưa tay bắt được tai của Tần Thọ!

Đồng thời Tần Thọ đá một cước ra, chân sâu hơn hai mét!

Gần như là đồng thời, Tần Thọ bị lão già lừa đảo xách, chuẩn bị ném ra phía sau!

Sau đó Tần Thọ ngáng chân làm cho lão già lừa đảo ngã sấp, lúc lão già lừa đảo lăn lộn đầy đất còn không quên ném con thỏ ra phía sau lưng!

Hiển nhiên, hai tên hỗn đản này đều có cùng chung ý tưởng, đạo hữu chết, bần đạo không chết!

Tên yêu quái nhìn thấy vậy thì cười ha ha nói:

-Các ngươi nội chiến như thế, chết cũng đáng đời! Đồ ranh con, thật là mập!

Tần Thọ nghe xong, thầm kêu không tốt! Vội vàng chuẩn bị biến thân thành Chu Yếm đánh một trận…

Lão già lừa đảo lại vui vẻ trong lòng, cười nói:

-Xem ra có cơ hội bỏ chạy!

Kết quả là nhìn thấy tên yêu quái kia đi thẳng đến chỗ hắn, hừ hừ nói:

-Nhưng mà ta không thích ăn thịt mỡ, vẫn là thịt xương sườn ăn ngon hơn...

Khuôn mặt lão già lừa đảo lập tức đen lại.

Tần Thọ sững sờ ngay tại chỗ, còn có loại thao tác này sao?

Sau đó Tần Thọ cũng không quay đầu lại, nhanh chân bỏ chạy!

-Con thỏ kia bỏ chạy! - Lão già lừa đảo thấy vậy, quả quyết bán con thỏ.

Kết quả tên yêu quái bĩu môi, cười hê hê với lão già lừa đảo, trong mắt lộ ra nụ cười làm cho cúc hoa của lão già lừa đảo siết chặt, thầm nghĩ: "Mẹ kiếp, không phải chứ…"

-Không phải hắn bỏ đi vừa đúng lúc sao? Đến đây, để bản đại vương nhìn xem ngươi có mấy cái xương sườn...

Trong khi nói chuyện, yêu quái kia liền xích lại gần lão già lừa đảo, rốt cuộc lão già lừa đảo cũng nhìn thấy rõ ràng tướng mạo của đối phương.

Cũng không phải là ánh mắt của lão già lừa đảo không tốt, mà là mặt hàng này... Quá đen!

Bây giờ là lúc chạng vạng tối, mặt trời gần như đã xuống núi, tên yêu quái lại đưa lưng về phía ánh nắng, trên mặt bị bóng râm bao phủ. Nếu là người bình thường, cũng có thể thấy rõ bộ dáng, hết lần này tới lần khác con hàng này giống như mới được móc từ trong lò than ra ngoài, đen giống y như than! Ngay cả răng cũng đen!

Một tên đen như vậy, có thể thấy rõ ràng bộ dáng mới là quái lạ.

Khuôn mặt yêu quái đen nhánh, con mắt không có tròng trắng, đầu trọc đằng sau có một chỏm tóc, phía sau có một đôi cánh giống như cánh dơi, toàn thân từ trên xuống dưới chỉ có phần hông buộc tạp dề bằng cỏ, lúc này phía trước tạp dề đã giơ lên cao... Lão già lừa đảo không cần đoán cũng biết, đó nhất định là một cây gậy da đen nhẻm!

Lão già lừa đảo nhìn thấy cảnh này sắp khóc, kêu lên:

-Tuổi ta đã cao, chúng ta xem như bỏ đi?

Đại yêu quái cười hắc hắc nói:

-Bỏ đi? Vậy làm sao được? Dựa vào tuổi tác, tuổi tác của ta cũng không nhỏ, chúng ta cũng xem như là về già làm bạn đời có đúng không? Ta ở một nơi trên núi, nơi đó có vô số sơn trân thịt rừng, ngươi theo ta cũng coi như là được hưởng phúc. Tới đây, để đại vương ta xem một chút...




Bạn cần đăng nhập để bình luận