Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 626: Cuồng bạo đi con thỏ (Trung)



Chương 626: Cuồng bạo đi con thỏ (Trung)





-Cái này… làm sao ngươi có thể không chế Thái A Kiếm của ta? Cái này… sao có thể? Tuyệt đối không thể nào!

Tần Thọ không để ý tới hắn, tiếp tục đi lên phía trước…

Những nơi đi qua, dọa tất cả Tu La nhao nhao lui lại. Cũng không phải là sợ hãi, trong từ điển của Tu La không có hai chữ sợ hãi này, bọn hắn không động thủ, là bởi vì bọn hắn tôn trọng A Tu La vương, bọn hắn tin tưởng, A Tu La vương có thể dựa vào thực lực của mình, lấy lại tôn nghiêm mà hắn vừa mới mất đi.

Đại Phạm Thiên và Dục Sắc Thiên một mặt hồ nghi nhìn Tần Thọ, sau đó xoay người nhìn Shiva.

Shiva một mặt mê mang, thầm nói:

-Không đúng… cái này không giống trên sách nói! Cái này… rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?

Tất cả mọi người đều là một bụng nghi hoặc, ngay cả đến Tần Thọ, cũng là một bụng dấu chấm hỏi. Hắn biết con thỏ màu máu lợi hại, nhưng mà thật không ngờ được, con thỏ này sẽ lợi hại đến trình độ như vậy!

Bốn đại Ma Vương ở Huyết Đô, đứng đầu là A Tu La vương, vậy mà con thỏ màu máu trước mặt này, lại đánh hắn đến mức không đánh trả lại được cái nào!

Thực lực của con thỏ màu máu kia, là cái cấp độ gì vậy?

Tần Thọ không biết… Thậm chí ngay cả A Tu La vương là cái cấp độ gì Tần Thọ cũng không biết.

Có điều hắn cũng không muốn biết, hắn bây giờ chỉ muốn cứu Hàn Nguyệt ra, thế là càng chạy càng nhanh, đồng thời nói cũng càng lúc càng nhanh:

-Bả vai thiếu một miếng thịt!

Phốc!

Bờ vai của A Tu La bị Thái A Kiếm tước mất một miếng thịt!

-Gãy mất một cái cánh tay!

Phốc!

Một cái cánh tay của A Tu La vương bay lên trời!



Có điều A Tu La vương cũng kiên cường không kêu lên một tiếng, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Tần Thọ, hỏi một câu:

-Rốt cuộc ngươi là ai?

-Ta không gặp được Hàn Nguyệt, ngươi nhất định sẽ chết!

Tần Thọ quay đầu nhìn về phía A Tu La vương, nói ra từng chữ.

A Tu La vương nghe vậy, bỗng nhiên cười, xoa xao dấu máu trên mặt nói:

-Ta không sợ đau, nhưng mà ngươi để lại trên người ta một vết thương, ta sẽ để lại trên người nàng mười nhát! Con thỏ, ngươi muốn so hung ác với ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!

Tần Thọ nghe xong, trong lòng run lên, tiếng rên rỉ của Hàn Nguyệt dường như là đồng thời vang lên, Tần Thọ vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy mấy con kền kền nhào vào trên người Hàn Nguyệt, há miếng cắn xé!

Tần Thọ thấy thế, trầm mặc, ở trong lòng thầm hỏi một câu:

-Tỷ tỷ, nếu ta tàn sát cả thành này, thì có được ko?

Con thỏ màu máu hé miệng cười nói:

-Trời có sập xuống, ta cũng sẽ giúp ngươi chống.

Tần Thọ khom mình hành lễ.

Con thỏ màu máu nói:

-Ngươi muốn tự mình động thủ, hay là ta giúp ngươi?

Tần Thọ nói:

-Ta muốn tự mình động thủ.

Con thỏ màu máu gật đầu nói:

-Được, yên tâm, người mà ngươi muốn cứu ko ở trong thành, ngươi cứ việc buông tay làm đi.

Nói xong, con thỏ màu máu vung tay lên, lúc Tần Thọ mở mắt, nhìn thấy một giọt máu trên mặt A Tu La vương bay tới chính giữa mi tâm của hắn!

Tần Thọ vô thức sờ mi tâm, lẩm bẩm nói:

-Máu?

Con thỏ màu máu vang lên:

-Cảm thụ một chút sức mạnh của máu đi…

Một khắc sau, giữa Huyết Đô vang lên một tiếng gầm gừ phẫn nỗ, tiếng gầm cuồng bạo quét khắp tứ phương, Tu La ở bốn phía xem náo nhiệt không kịp phản ứng trực tiếp bị tiếng gầm đánh đến bay lên không trung, phù một tiếng biến thành huyết vụ đầy trời!

Đại Phạm Thiên, Dục Sắc Thiên, Shiva bị sóng không khí xung kích phải lùi về phía sau liên tiếp ba bước mới dừng lại được!

Dục Sắc Thiên khiếp sợ nói:

-Đây… là chuyện gì xảy ra vậy?

Đại Phạm Thiên cũng nhìn về phía Shiva, Shiva thì thầm nói:

-Đằng sau tổng cương “Huyết Thần Công” có nói, con thỏ nhập Huyết Đô, dính máu hóa Minh phủ! Ta vẫn luôn không để các ngươi động đến hắn, các ngươi không nghe, bây giờ xem ra, thực sự đến rồi…

Không đợi Shiva nói xong, chỉ thấy tay phải Tần Thọ giơ lên, một khắc sau lông tóc trắng noãn trên tay phải xuất hiện từng đạo hoa văn, sau đó hai tay chấn động thân thể tăng vọt lớn đến vạn trượng!

Nháy mắt con thỏ xoay người, lông tóc trên người đã bắt đầu bốc cháy, hỏa diễm ở trên không trung leng keng rung động dung hợp thành một bộ áo giáp tướng quân, lỗ tai con thỏ để ở đằng sau, một mặt đáng yêu biến thành vô cùng dữ tợn, một đôi mắt giống như là muốn đốt hết tất cả mọi thứ trước mặt!

A Tu La vương đứng tại chỗ, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, hắn là đứng trực diện với Tần Thọ, đương nhiên có thể cảm nhận được uy áp mà con thỏ siêu lớn này mang tới!

Có điều A Tu La vương cũng không có sợ hãi, ngược lại cười, sau đó tiếng cười càng lúc càng lớn, tóc đen bay múa, giậm chân một cái thân người liền cao lên vạn trượng!

Hắn rút Thái A Kiếm ra khỏi vỏ, nắm trong tay, cười gằn nói:

-Thú vị! Thú vị! Đến đây, đấu một trận thoải mái!

A Tu La vương bổ ra một kiếm!

Nhưng mà con thỏ to lớn kia lại không nhúc nhích, giống như là không nhìn thấy một kiếm này của A Tu La vương!

Mặc cho kiếm này chém vào trên mặt!

-Trúng rồi!

Dục Sắc Thiên cao hứng kêu lên.

-Thái A Kiếm, là thần binh có sức công kích đứng thứ ba trong số thần binh ở Huyết Đô, mặc kệ con thỏ này có lai lịch gì, lần này hắn chết chắc rồi!

Đại Phạm Thiên nói.

Nhân Đà La trốn ở trong góc, thở một hơi thật dài nói:

-Bị Thái A Kiếm chém trúng chính diện, thế gia tuyệt đối không có người nào có thể sống được! Con thỏ này, kết thúc…

Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, liền nhìn thấy con thỏ kia chậm rãi ngẩng đầu lên, mỉm cười với A Tu La vương, trong nụ cười đều là vẻ trào phúng!

Cảnh báo trong lòng A Tu La vương điên cuồng vang lên, thầm nghĩ không hay rồi, vội vàng lui lại!

Lúc này mọi người mới nhìn đến, thậm chí ngay cả một cọng lông trên trán con thỏ cũng không đứt! Thái A Kiếm cường đại căn bản là không làm gì được hắn!

Tốc độ của A Tu La vương cực nhanh, vừa lui về phía sau nháy mắt chính là ngoài vạn dặm!

Mà lúc này khi nụ cười của con thỏ vừa kết thúc, tất cả mọi người lập tức cảm thấy bầu trời tối đen, sau đó có một tiếng vang rất lớn vang lên! Đất rung núi chuyển, tro bụi đầy trời, giống như núi lửa phun trào trên mặt đất, khói bụi che khuất bầu trời!

Có điều những người sống sót ở đây đều không phải là người bình thường, xuyên qua bụi mù có thể thấy được cảnh đáng sợ nhất mà cả đời này bọn họ đều chưa từng nhìn thấy!

Con thỏ kia xuất thủ như tia chớp, tốc độ nhanh đến mức cho dù là bọn họ cũng không nhìn rõ được động tác của con thỏ! Động tác kia gọn gàng linh hoạt, đơn giản hữu dụng!

Nhấc tay lên!

Đập xuống!

Kết thúc!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận