Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 892: Thái Âm


Chương 892: Thái Âm





-Rác rưởi!

Nguyệt Thiềm cũng không nhìn hắn cái nào, mà trực tiếp mắng một câu.

Hắc Thiềm nghe vậy, giận quá hóa cười nói:

-Tốt, tốt tốt! Ha ha ha… Năm đó ngươi chém ta ra khỏi cơ thể, không ngờ được là ta sẽ trùng sinh ở trong kính đen đúng không? Ta dùng vô số năm tháng để trưởng thành đến một bước hôm nay, chỉ vì một mục đích duy nhất đó là lấy lại những gì ta đáng được nhận!

Oành!

Một tia chớp rơi xuống, Hắc Thiềm không thể ngờ được, đã nói trước là nói chuyện trước rồi đánh nhau sau mà?

Còn chưa có nói xong, sao gia hỏa này đã động thủ rồi?

Lôi đình đánh vào ót, Hắc Thiềm bị đánh thành Hắc Thiềm thật sự theo nghĩa đen trong nháy mắt!

Tứ chi hắn mở ra, toàn thân run rẩy, sau đó bộp bộp một tiếng rớt xuống, không rõ sống chết.

Từ đầu đến cuối con mắt của Nguyệt Thiềm đều không có liếc tên kia lấy một cái, chỉ là ngửa đầu nhìn chằm chằm một bóng người sâu trong tinh không.

Một khắc sau, đạo thân ảnh kia đi tới trên mặt trăng, Thái Âm tinh quân một thân váy dài, áo trắng noãn như tuyết, bước chân nhẹ nhàng, giống như một đóa băng liên thịnh thế, bên trong thánh khiết, cao quý mang theo một cỗ khí thế uy nghi thiên hạ!

Thái Âm tinh quân liếc nhìn Hắc Thiềm bị đánh nửa sống nửa chết, rồi lại nhìn Nguyệt Thiềm, cười nói:

-Tốt xấu gì các ngươi cũng là một thể, không nói một hai câu mà đã động thủ rồi à?

Nguyệt Thiềm khinh thường nói:

-Rác rưởi mà thôi.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Thái Âm tinh quân cũng có chút khó coi, mặc kệ hắn là thế nào tới. Nhưng mà trong mắt rất nhiều người, hắn chính là ma chướng của Thái Âm tinh quân, trên lý luận hắn và Hắc Thiềm không có gì khác biệt.

Nhưng mà nàng rất rõ ràng, hắn không phải!

Thái Âm tinh quân giận quá hóa cười mà nói:

-Tốt, rất tốt! Ta không muốn nói nhảm với một con sủng vật, chủ tử ngươi đâu?

Ánh mắt Nguyệt Thiềm có vẻ hơi ảm đạm, sau đó nói:

-Ngươi không có tư cách gặp nàng, muốn đánh thì đánh, đừng có phí lời.

Thái Âm tinh quân giận dữ:

-Ngươi muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Vừa nói, Thái Âm tinh quân lập tức phất một ống tay áo, một luồng ánh sáng óng ánh tụ từ trên trời giáng xuống, đập một cái vào trên người Nguyệt Thiềm, Nguyệt Thiềm phát ra một tiếng kêu ộp ộp, toàn thân tách ra từng tia lôi đình, trong nháy mắt lôi đình nổ tung thành cột sáng kia!

Nguyệt Thiềm đằng không lên, vẫy tay một cái, một cây nguyệt quế rơi vào trong tay, nguyệt quế hất lên một tia chớp màu đen hóa thành một đại đao lôi đình khổng lồ bổ thẳng về phía Thái Âm tinh quân!

Con ngươi của Thái Âm tinh quân tỏa ra hàn ý:

-Ngươi dám vung đao với ta?

Nguyệt Thiềm lạnh lùng nói:

-Ngươi thì là tính là cái thứ gì chứ?

Oành!

Đại đao lôi đình bổ vào đỉnh đầu Thái Âm tinh quân thì bị một tinh cầu xoay tròn chặn lại.

Mặt Thái Âm tinh quân như phủ băng nhìn chằm chằm Nguyệt Thiềm nói:

-Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giúp ta tu thành chính thống, ta ban thưởng cho ngươi được vĩnh hằng!

Bộp!

Miệng rộng của Nguyệt Thiềm mở ra, cái lưỡi dài suýt chút nữa quất vào trên mặt Thái Âm tinh quân!

Một đạo khí mạnh mẽ chặn trước mặt Thái Âm tinh quân chắn đầu lưỡi ở bên ngoài, hàn quang trong mắt nàng tăng vọt:

-Ngoan cố, vậy thì đi chết đi!

Vừa nói, tóc đen của Thái Âm tinh quân tung bay trong gió, trong nháy mắt trên đỉnh đầu Thái Âm tinh quân hóa thành một vầng trăng non, trăng non chuyển một cái, đánh vỡ đại đao lôi đình, thuận thế chém một cái, phù một tiếng, chặt xuống một cái tay của Nguyệt Thiềm!

Nguyệt Thiềm trực tiếp bị chặt bay, ngã trên mặt đất!

Có điều Nguyệt Thiềm lập tức lại đứng lên, nhìn cánh tay bị rơi mất, vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo, giống như là cái tay kia không phải của hắn vậy.

Thái Âm tinh quân thấy vậy, trong lòng vô cùng phẫn nộ nói:

-Ngươi và chủ tử kia của ngươi đều là đồ ngốc, cao ngạo xem thường tất cả mọi thứ trên thế gian này! Thế nhưng, các ngươi là thứ gì chứ? Dựa vào cái gì mà xem thường ta!

Nguyệt Thiềm rốt cuộc cũng mở miệng:

-Ngươi có túi da của tinh quân, nhưng không có sự độ lượng của tinh quân, tiểu nhân bụng dạ hẹp hòi, bạo ngược vô thường, ngươi dựa vào cái gì để cho ta coi trọng ngươi? Rác rưởi!

Oành!

Thái Âm tinh quân trực tiếp giẫm một cước lên đầu Nguyệt Thiềm, mặt đất bị đập ra một cái hố to! Nguyệt Thiềm trực tiếp bị giẫm ở tận cùng dưới đáy hố, khóe miệng phun máu, nhưng vẫn lạnh lùng cao ngạo nhìn Thái Âm tinh quân.

Thái Âm tinh quân tức giận nói:

-Ta chán ghét nhất chính là loại ánh mắt này, năm đó chính nàng cũng nhìn ta như vậy!

Nguyệt Thiềm cười nhạo nói:

-Năm đó… ngươi còn không biết xấu hổ mà nói năm đó? Năm đó, nếu không phải vì ngươi thì Thái Âm Tinh sẽ trở thành bộ dáng ngày hôm nay sao?

Thái Âm tinh quân hừ lạnh một tiếng nói:

-Ta không sai, người sai chính là bọn ngươi! Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, nàng ở đâu?!

Nguyệt Thiềm nói:

-Ngươi không tìm thấy nàng, nàng cũng sẽ không gặp ngươi.

Thái Âm tinh quân mở năm ngón tay ra, trăng non giáng xuống, Thái Âm tinh quân nói ra từng chữ:

-Thái Âm Tinh năm đó một phân thành hai, ta và nàng mỗi người một nửa. Nàng không ở đây, hôm nay ta cầm một nửa khác của Thái Âm Tinh để gây dựng lại Thái Âm Tinh. Đến lúc gặp lại nàng, ta muốn xem xem là nàng lấy cái gì để đấu với ta! Còn về phần ngươi, đi chết đi!

Trăng non trên đầu Thái Âm tinh quân rơi xuống trong nháy mắt!

Kết quả, chờ nửa ngày, cũng không thấy trăng non xuống tới.

Thái Âm tinh quân nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một bàn tay lớn, nâng trăng non lên:

-Hỏa khí lớn như vậy, nên đi chặt củi đi.



Cùng lúc đó, Tần Thọ đã chạy tới nơi quần tinh hội tụ, chỉ nhìn thấy một cánh cửa màu đen mở rộng, vô số người cùng với yêu ma quỷ quái tuôn ra từ bên trong!

Những người không may mắn chạy thoát đều bị vây lại ở trong, đại chiến hừng hực khí thế bên trên từng tinh cầu.

Tần Thọ không có thời gian xem bọn họ, con ngươi đảo một vòng rồi khóa chặt mặt trăng đang ở nơi sâu nhất giữa vô số sao trời!

Đáng tiếc, một khắc sau ánh mắt hắn liền bị vô số yêu ma quỷ quái chặn lại.

Tần Thọ tức giận mắng một tiếng:

-Cút ngay!

-Chỗ này có một con thỏ!

-Mập quá!

-Ăn hắn!

Sau khi một đám yêu quái nhìn thấy Tần Thọ thì hai mắt chúng sáng lên, cười điên cuồng rồi đánh tới.


Bạn cần đăng nhập để bình luận