Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 539: Các ngươi bắt nạt người khác!



Chương 539: Các ngươi bắt nạt người khác!





Bởi vậy câu tục ngữ đẹp như tiên giáng trần được ra đời như vậy.

Tuy nhiên tu sĩ và tiên nhân không giống như phàm nhân, bởi vì họ nhìn mỹ nữ nhiều rồi nên những mỹ nữ bình thường không thể nào làm cho bọn họ đối mặt chính diện nhìn một lần.

Những lúc đánh nhau, cũng không cần thiết phải thủ hạ lưu tình.

Tần Thọ tự suy ngẫm rằng, đây cần phải có một nhân tố chính trong việc này, hắn không nói rõ ràng mọi việc, nhưng đưa ra câu ví dụ về đánh nhau thì mọi việc đã rõ rồi.

Một nữ tử tát ngươi một cái, ngươi sẽ tức giận, nhưng nếu đối phương là một nữ tử đẹp, ngươi sẽ suy nghĩ đến việc không đánh trả lại. Nhưng nếu có người nói cho ngươi biết, nữ tử này vừa mới làm phẫu thuật thẩm mỹ ở Hàn Quốc trở về và cho ngươi xem những bức ảnh trước đây của nàng!

Ta tin là, phần lớn mọi người sẽ xem nàng như quái vật ở hình dạng ban đầu...

Tần Thọ cảm thấy đây chính là tiên nhân ra tay hủy hoa, thật sự của bản chất hạ thủ không lưu tình.

Tất nhiên, tiên nhân nhìn người thật sự không chỉ nhìn ở bề ngoài ngoại hình, mà quan trọng là nhìn vào thần vận, một người thần vận như thế nào sẽ quyết định tất cả mọi thứ về người đó.

Nữ tử Lục Vỹ trước mặt hắn ta là một người có thần vận, vì chỉ có như vậy mới có thể làm cho hồn của bọn họ sắp bay ra ngoài mất.

Tần Thọ cũng nhịn không được mà nhìn thêm mấy lần, trong lòng lẩm cẩm nói câu:

-Mau cởi đi...

Nhưng mà thì chỉ như vậy thôi, bị ám ảnh ư? Không tồn tại! Con thỏ này trong lòng hắn chỉ có một người là Hằng Nga, những người xung quanh dù có thật sự cởi đi nữa, thì nó cũng chỉ huýt sáo, hét 666 rồi sau đó chụp ảnh lưu niệm hoặc gì đó, tuyệt đối sẽ không cởi quần cầm súng xông lên...

Lục Vỹ bị con thỏ mang một ánh mắt nhìn có chút khinh thường nhìn qua sau đó trong lòng cảm thấy có chút không vui, nhưng khi nàng nhìn thấy cái đầu trọc to lớn đến nhìn cũng không nhìn mình, mặt nàng lập tức băng giá lại!

Lục Vỹ, như cái tên gọi, là một con hồ yêu có sáu đuôi, tương truyền rằng tổ tiên là hồ yêu chín đuôi, đến đời nàng huyết mạch dần nhạt dần, nhiều nhất chỉ có thể mọc ra sáu cái đuôi. Tuy nhiên nàng cũng được thừa hưởng vẻ đẹp và mị thuật của huyết mạch tổ tiên, cộng thêm sự chỉ điểm của Lam Tam, mị thuật của nàng ngày càng lên cao.

Cho đến bây giờ, Lục Vỹ không dám nói mị thuật của nàng là thiên hạ đệ nhất, nhưng có thể tự tin. Ngoài thiên tiên ra những nam nhân khác không có ai mà nàng không chinh phục được.

Vậy mà cái tên đầu trọc to con này rõ ràng là loại cặn bã của Địa Tiên tam trùng thiên lại thật sự không thèm nhìn nàng một lần, nàng chỉ cảm thấy lòng tự trọng của mình thực sự bị khiêu khích hơn bao giờ hết.

Vì vậy, xuất phát vì lòng tự trọng Lục Vỹ vận dụng mị công, một bước lắc hông một cái, bước đi đầy mê hoặc về phía nam nhân đầu trọc to lớn! Vừa đi vừa lấy ánh mắt như tơ trêu chọc tên đầu trọc to lớn, đôi môi kẽ hở và nói với hào khí:

-Tới đây... đi nào.

Phun!

Đại hán vẫn chưa có làm gì, những người khác đã cầm không được chảy nước mũi, chảy nước miếng cũng có, từng người một ai cũng không chờ được muốn hóa thành lang sói xông lên tàn phá cô nương đó.

Chỉ thấy sau khi gã đại hán kia nhìn thấy Lục Vỹ, cả người hắn ta cũng đã sửng sốt một hồi, sau đó hồi phục lại độ cao bình thường, nhưng cũng cao hơn hai mét rưỡi, về một góc độ khác thì vẫn là người khổng lồ.

Lục Vỹ thấy vậy khẽ liếm môi nói:

-Ngươi thật khỏe mạnh...

Một con gấu tinh giật lông trên người nó rồi kêu rống lên:

-Ta cũng rất mạnh mẽ.

Một con lừa cố gắng ấn mạnh vào cái đũng quần của hắn, dù rằng cái gì đó vẫn từ từ to lên, mặt hắn ta đỏ bừng, hai mắt đỏ ngầu nói:

-Không được rồi, ta phải đi tìm tiểu yêu tinh giải quyết chút đây, huynh đệ, các người hãy cố gắng chút nha!

Nói xong, con Lừa Tinh thật sự đã bỏ chạy rồi, bắt lấy một nữ yêu tinh chui vào một bụi cây gần đó, sau đó những tiếng kêu hú hú ha ha vang lên.

Chỉ là bầu không khí bên trong không có chút nào hài hòa, ngược lại có chút hung tàn bạo lực, cụ thể là xảy ra chuyện gì, thì cũng không nói nhiều nữa, mọi người tự tưởng tượng đi.

Đại Đỉnh chân nhân thấy cảnh như vậy, lòng mày nhíu lại hỏi Lam tam:

-Ngươi được không?

Lam Tam tự tin nói:

-Hậu duệ của lục vỹ, cửu vỹ hồ ly, nếu như tính theo mạng, năm đó hủy diệt triều cương, vẫn còn có thể được coi là tổ tổng của nàng ta. Vì muốn nuôi dưỡng nàng ta mà ta đã bỏ không ít tâm huyết, đi tìm đan dược kích thích phản tổ huyết mạch trong người nàng ta, giờ đây, cái đuôi thứ bảy đã sắp dài ra rồi. Một khi dài ra, dù cho là Thiên Giới, cũng khó cưỡng lại sự quyến rũ của nàng ta.

Chỉ là một Địa Tiên tam phẩm, chỉ cần không phải là tên ngốc, thì chẳng phải sẽ dễ như trở bàn tay bị nàng ra khuất phục sao?

Đồng thời, Công Tôn Lục La hơi lo lắng nói:

-Nữ nhân này có một sức hấp dẫn tự nhiên, ta không biết liệu người đàn ông mạnh mẽ có thể chịu đựng nổi hay không.

Tần Thọ cảm thấy có chút không đúng, nhìn không thấy đại hán, chỉ có thể thấy Lục Vỹ, thế là cũng không trả lời mà đổi chỗ khác tiếp tục cắn, đợi hắn cắn ra một cái động rồi sau đó sẽ tiếp tục xem tình hình như thế nào.

Đập vào mặt là một tên đầu trọc và một cô gái yêu kiều đang đứng ở đó.

Địa Dũng phu nhân hỏi:

-Con thỏ, ngươi cảm thấy vị tráng sĩ đó...

Tần Thọ làm động tác tay ý nói im lặng nói:

-Thỏ gia ta tuy là trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, nhưng ngươi hỏi ta một tên ngốc suy nghĩ như thế nào, thì xin lỗi, ta cũng không biết nữa.

-Hả?

Địa Dũng Phu Nhân ngạc nhiên, không ngờ được là con thỏ Con lại nói như thế, đang muốn phản bác hai câu, đã thấy Lục Vỹ động.

Lục Vỹ điềm đạm đáng yêu đứng ở trước mặt tráng hán đầu trọc, nhẹ nhàng nâng bàn tay nõn nà như ngọc lên nhẹ nhàng nói:

-Đạo hữu, ngươi thật uy vũ...

Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người lại bắt đầu bàn tán.

Cái tên Gấu Tinh đó lúc này đã nhổ hết phân nửa lông trên người mình, vỗ vào bộ ngực đỏ bừng của mình nói:

-Ta càng uy vũ hơn!

Lam Tam híp mắt lại cười nói:

-Khi tay rơi xuống, chính là lúc kết thúc, bị mê công mê hoặc thì sau này hắn ta sẽ trở thành thuộc hạ của Lục Vỹ. Đại Đỉnh chân nhân, có thể chúc phúc ta một chút rồi đó.

Mặt mũi Đại Đỉnh chân nhân tối sầm lại, không chửi mẹ đã là may rồi, làm sao có thể chúc phúc được chứ? Hắn chỉ hừ hừ hai tiếng, sau đó không có động tĩnh gì nữa.


Bạn cần đăng nhập để bình luận