Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 445: Tên điên!



Chương 445: Tên điên





Đúng lúc Tần Thọ đang vắt óc nghĩ cách thì ở bên ngoài Nam Thiên Môn.

-Tướng quân, xử lý sao bây giờ? Chúng ta lên không? - Một thiên binh tướng lĩnh hỏi Cự Linh Thần.

Cự Linh Thần ngửa đầu nhìn quả cầu đen lớn trên trời, nhóm Nam Tinh Đấu ngồi ngăn ngắn xung quanh lắc lắc đầu nói:

-Nhiệm vụ của chúng ta là trấn thủ Nam Thiên Môn để ai nên vào thì vào ai nên ra thì ra. Những người không nên vào thì đưa hết ra ngoài, những người không nên đi ra thì ép ở lại. Bây giờ người ta còn chưa nói đến chuyện muốn qua Nam Thiên Môn đâu, chúng ta lên là vượt quyền, là xen vào chuyện của người khác.

-Nếu lỡ nhóm tinh quân thành công, chúng ta lên thì bọn họ sẽ thấy chúng ta đang cướp công, đắc tội với người khác.

-Nếu lỡ bọn họ thua thì chúng ta lên cũng không có tác dụng gì, chỉ là gánh thêm tội bạo loạn, thêm một tội danh nghiêm trọng, oan ức này ngươi hay ta gánh trên lưng đây?

Nghe Cự Linh Thần phân tích như thế, các binh tướng đều cảm thấy rất hợp lý!

Đúng lúc này một trận sét oành oanh vang lên, ngay sau đó hư không rung động!

Một thần tướng kinh ngạc nói:

-Là động tĩnh tên cầu phi thăng, có người đang phi thăng! Phi thăng lúc này đúng là chọn sai giờ rồi!

Đang nói chuyện, hư không lại rung chuyển, giống như muốn phát nổ!

Lại có thần tướng cau mày:

-Thanh thế lớn như thế, xem ra có vẻ là Tử Tiêu lôi kiếp, quỷ xui xẻo này là ai vậy?

Đám người lắc đầu, đúng lúc này, trong không trung bắt đầu xuất hiện khe hở, đồng thời từng đạo tử sắc lôi đình giống như lôi long xuyên thủng hắc ám! Trên thân từng con rồng đều có thể thấy rõ lân vảy!

Cự Linh Thần không thể tưởng tượng nổi mà nói:

-Không phải là Tử Tiêu lôi kiếp bình thường! Từ xưa đến nay, lôi kiếp phân tam cửu, tứ cửu, ngũ cửu, lục cửu, cửu cửu Thiên Kiếp, trên nữa là Cửu Tiêu Lôi Kiếp, không có nhiều sét như vậy, nhưng mỗi cú đánh đều còn mạnh hơn cả cú đánh cuối của Cửu Cửu Thiên Kiếp. Cửu Tiêu Lôi Kiếp lại phân ra bảy cấp độ xích tranh hoàng lục thanh lam tử, tranh sắc lôi kiếp kích đầu tiên tương đương với uy lực của xích sắc lôi kiếp kích thứ chín, phía sau cứ thế mà suy ra.

Lôi Điện Hóa Hình, càng là nói rõ lôi kiếp càng khủng bố, cái Tử Tiêu Lôi Đình cũng đã gần trở thành Chân Long, đây sợ là cấp cao nhất trong Tử Tiêu Lôi Kiếp. Tư chất của tên này rốt cuộc là nghịch thiên như thế nào thì lão thiên gia mới làm khó hắn như vậy?

Tiếng nói vừa dứt đã nghe rầm một tiếng, hư không nổ nát !

Một cây cầu đưa ra ngoài, trên cầu bạch ngọc, một bóng người hiên ngang cầm một cây gậy đứng ở đó!

Hư không cũng dần liền lại, hình ảnh cũng trở nên rõ ràng hơn!

Cự Linh Thần dụi dụi mắt theo bản năng, nhìn kỹ lại thì chỉ thấy một con khỉ cầm một chiếc gậy sắt đứng bên ngoài Nam Thiên Môn, ánh mắt hung hãn, khóe miệng có chút giương lên, răng nanh lộ ra ngoài, không nhúc nhích, nhưng hắn cho người khác cảm giác, cho dù không nhúc nhích nhưng lông toàn thân đều như đang khiêu khích với Cự Linh Thần và các vị thần khác!

-Này! Đồ to lớn kia! Ngươi có biết một con thỏ như thế này không? Cái tai rất dài, người rất béo tốt, nhưng nhân phẩm lại vô cùng thấp kém! Ta nghe nói hắn bị các ngươi bắt phải không? - Con khỉ hỏi.

Lông mày Cự Linh Thần nhướn lên, hừ lạnh một tiếng nói:

-Con khỉ to gan này! Đây là Nam Thiên Môn của Thiên Đình, ta chính là thủ tướng của Nam Thiên Môn - Cự Linh Thần! Con khỉ nhà ngươi dám…

Bành!

Chiếc gậy sắt lớn đập thẳng xuống Nam Thiên Môn, mặt đất rung lên một chút! Cự Linh Thần lập tức im lặng!

Con khỉ ngửa đầu nhìn qua Cự Linh Thần nói:

-Nói nhiều quá! Con thỏ ở đâu rồi?

Một thần tướng bên cạnh Cự Linh Thần bước lên tức giận nói:

-Con khỉ to gan! Ngươi cùng lắm cũng chỉ vừa mới thành tiên mà thôi, dám bất kính với chúng ta?!

Ầm!

Một luồng sáng lóe lên, đám người thậm chí còn chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra đã thấy thần tướng bị đánh bay ra ngoài giống như một quả bóng golf!

Ầm!

Côn sắt lại dừng trên mặt đất, một cái hố nữa xuất hiện, Nam Thiên Môn lại run rẩy thêm một chút.

Trên trán đám người lập tức túa ra mồ hôi lạnh, trong lòng mắng to: “Đây con mẹ nó là thứ quái thai gì thế? Vừa mới thành tiên đã hung hăng như thế? Nếu tu luyện thêm một thời gian nữa có phải muốn lật trời luôn không?”

-Ngươi là ai? - Cự Linh Thần hỏi.

Con khỉ ngửa đầu ngạo nghễ nói:

-Nghe cho kỹ đây, lão Tôn ta, là Đông Thắng Thần Châu Mỹ Hầu Vương - Tôn Ngộ Không! Đừng có nói nhảm nữa, nói cho ta biết con thỏ ở đâu!

Cự Linh Thần quay đầu nhìn vào phía trong Nam Thiên Môn theo bản năng, sau đó truyền âm hỏi: “Ngươi có quan hệ như thế nào với con thỏ?”

Tôn Ngộ Không sững sờ, chau mày nhìn Cự Linh Thần. Hắn là Linh Minh Thạch Hầu, nhìn nội tâm một người vô cùng chính xác, chỉ cần nhìn một chút, trong lòng đã biết rõ, truyền âm nói:

“Hắn là huynh đệ của ra, ta tới đón hắn về hạ giới!”

Cự Linh Thần nghe xong hiểu rõ, hừ lạnh một tiếng nói:

-Con khỉ, ta không quan tâm ngươi đón con thỏ hay con gì! Nể tình ngươi mới thành tiên chưa hiểu quy củ, ta cũng không truy cứu sai lầm ngươi đánh bị thương thượng tiên. Nhưng nếu ngươi muốn thành tiên bằng con đường chính quy, vậy thì nhanh chóng vào Nam Thiên Môn về Tiên Giới đi! Chú ý ngoài cửa có một quả cầu đen, ngươi đừng đụng vào! Kia là đại trận quần tinh phương nam bày ra để bắt con thỏ. Nếu ngươi phá đại trận, làm con thỏ chạy mất thì coi chừng Thiên Đình bắt tội ngươi!

Tôn Ngộ Không nghe mấy câu phía trước còn cảm thấy có chút dông dài nhưng sau khi nghe xong mấy câu phía sau thì gật gật đầu nhanh chóng chạy vọt vào Nam Thiên Môn.

Chờ Tôn Ngộ Không đi rồi.

Có vị thần hỏi Cự Linh Thần:

-Cứ thả hắn đi như thế sao?

Cự Linh Thần hỏi lại:

-Hắn thành tiên theo đường tắt hay đường chính quy?

Thần tướng gật đầu.

Cự Linh Thần lại hỏi:

-Thiên điều, có phải chỉ cần không phải ma thì đều có thể đi vào hay không?

Thần tướng tiếp tục gật đầu.

Cự Linh Thần hỏi:

-Thế thì còn gì phải thắc mắc nữa? Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, còn lại giao cho Tiên Tổng điều tra đi làm là được rồi. Thế nào? Ngươi còn muốn cướp việc của người khác? Không sợ giám sát sứ biết sao?

Thần tướng vội vàng lắc đầu nói:

-Không có, tướng quân đừng nói mò, ta cảm thấy ngài làm đúng rồi!

Tôn Ngộ Không xông vào Nam Thiên Môn, vừa vào cửa quả nhiên đã thấy được một quả cầu đen to lớn, có rất nhiều người ngồi xếp bằng ở bốn phía của quả cầu, sau lưng những người này đều xuất hiện bóng của tinh tú.

Tôn Ngộ Không mở miệng, ước lượng côn sắt lớn trong tay cười nói:

-Con thỏ, thứ này là ngươi đã bảo ta sau khi xuống núi nhất định phải đi Đông Hải Long Cung mới lấy được. Bây giờ ta có được rồi, mong rằng nó sẽ không làm ta thất vọng.




Bạn cần đăng nhập để bình luận