Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 818: Dã nhân


Chương 818: Dã nhân





-Bảo bối tốt!

Lò Bát Quái tấm tắc lấy làm kỳ lạ, đồng thời đem xe gắn máy cất kỹ vào bên trong lò. Hắn đây là không cần biết trong cửa có cái gì, nhưng mà xe gắn máy là của Tần Thọ, hắn không muốn xe của Tần Thọ có hư hại gì cho nên cứ bảo vệ như vậy.

Về phần mình, hắn vẫn là rất yên tâm, nhiều năm như vậy rồi ngoại trừ cái con thỏ chết tiệt kia có thể lưu lại một điểm ấn ký ở trên người hắn ra thì hắn chưa từng thấy qua ai ngoại trừ thánh nhân có thể thương tổn được hắn.

Cho nên Lò Bát Quái cứ thoải mái đi vào trong hắc động, phá không mà đi.

Cùng lúc đó ở trong cung của Nữ Oa.

-Nương nương, la bàn đã đưa cho con thỏ. - Đằng Xà cung kính nói.

Nữ Oa nương nương gật đầu nói:

-Ừm, đưa là tốt rồi.

Nói xong, Nữ Oa nương nương nhìn về phía đối diện cười nói:

-Đạo hữu, ngươi đây coi như là đứng ở bên cạnh rồi sao?

Ngồi đối diện Nữ Oa nương nương là một tên nam tử mặc đạo bào màu đen, dáng người nam tử vạm vỡ, khí thế vô cùng mạnh mẽ cho dù là đối mặt với Nữ Oa nương nương cũng không có ý thu liễm, chỉ là cười nói:

-La bàn là của bần đạo, đương nhiên là xem như đã vào cuộc. Con thỏ cầm được la bàn, tự nhiên sẽ đi xa, chỉ là một khi đi mà muốn trở lại, cho dù là khoảng cách gần nhất cũng phải là trăm năm sau. Một trăm năm, đại cục của thiên địa này cũng đã định ra, hắn trở về cũng không thay đổi được cái gì. Thứ thuộc về hắn thì chừa cho hắn lấy, chắc hắn cũng sẽ không làm khó xử bọn ta.

Nữ Oa nương nương gật đầu nói:

-Đúng là như thế, đại cục của thiên địa, hắn không thể tham dự. Chỉ là ta không hiểu, Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn chung quy cũng là sư huynh của ngươi, ngươi thật sự dự định cùng với chúng ta đối phó bọn họ? Ngươi đây là đang toán tính cái gì vậy?

Thông Thiên giáo chủ cười nói:

-Nương nương cần gì phải biết rõ rồi mà còn cố hỏi chứ? Năm đó phong thần vừa lập, đệ tử Tiệt giáo ta chết thì đã chết, nhập cái Phong Thần Bảng kia thì cũng đã nhập, Tiệt giáo giữa thiên địa liền tan thành mây khói từ đây, đại hận thiên cổ như thế, há có thể bỏ qua? Huống chi, ai chưởng thiên, thì người dó liền có thể tiếp quản khí vận của thiên địa. Khí vận thiên địa được củng cố, thì liền có thể đi tới tầng cao nhất của Tử Hòa Công, quan sát bản này của thiên địa, vạn vật chi nguyên, lắng nghe sự dạy bảo của lão sư, đây là quy củ của lão sư, cũng là quy củ của thiên địa. Vì sao đại sư huynh lại là thánh nhân vô địch? Còn không phải là bởi vì hắn có Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Tháp có thể để cho hắn đứng từ xa mà nhìn được căn nguyên của thiên địa sao? Nếu để cho chúng ta có cơ hội như vậy, thì hắn liền không ép được chúng ta, ta cũng có thể đánh vào mặt hắn, lấy lại thể diện năm đó.

Nữ Oa cười nói:

-Thánh nhân bất hủ, thứ quan tâm cũng chỉ là mặt mũi mà thôi. Năm đó bọn họ liên thủ diệt Tiệt giáo của ngươi, đánh vào mặt mũi của ngươi, chính là thiên cổ đại hận. Cũng giống như thế, yêu tộc ta năm đó đại hưng…

Nói đến đây, Nữ Oa nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ, Thông Thiên giáo chủ cũng sảng khoái cười nói:

-Năm đó là bần đạo sai.

Nữ Oa lắc đầu nói:

-Hôm nay đạo hữu chịu tương trợ, để đại đạo yêu tộc trùng hưng, đã là đại ân. Ta hứa, nếu như yêu tộc Thiên Đình được lập lại, vận khí mà yêu tộc và Tiệt giáo chiến đoạt ngang nhau, chúng ta cùng bước vào căn nguyên của Thiên Đình, thế nào?

Thông Thiên giáo chủ cười.

Lúc này Nữ Oa nói:

-Người nổ nát Thái Sơn ngươi đã tìm được chưa?

Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói:

-Thủ đoạn của tên kia rất quỷ dị, mà lại dường như không phải là việc bản tôn làm. Bây giờ âm dương thiên địa hỗn loạn, không tính ra được quá khứ tương lai, quả thực rất khó tìm.

Nữ Oa nói:

-Có thể vô thanh vô thức xâm nhập vào bên trong kế hoạch của chúng ta, người này cũng là có chút bản lĩnh. Chỉ là không biết rốt cuộc thì hắn là người của bên nào…

Thông Thiên giáo chủ gật đầu.

Cùng lúc đó, ở bên kia Thiên Đình, Đông Cực Thanh Hoa đại đế nhìn Na Tra và Hoàng Phi Hổ mới phục sinh không lâu, hỏi:

-Thật chứ?

Na Tra nói:

-Mặc dù lúc ấy ta bị mê hoặc tâm trí, nhưng mà thân hoa sen của ta đã thành thánh, hoa sen thủ bản tâm, còn có thể nhớ kỹ một chút hình tượng. Người mê hoặc ta, rất thần bí, thực lực lại cực kỳ cường đại, mà dường như hắn cũng không phải là người của yêu tộc Thiên Đình ở bên kia.

Đông Cực Thanh Hoa đại đế hé mắt nói:

-Đây… đúng là có chút kỳ quái? Sẽ là ai chứ? Chẳng lẽ là bọn họ trở về rồi?

-Ai? - Na Tra tò mò hỏi.

Đông Cực Thanh Hoa đại đế lắc đầu nói:

-Một đám người vốn không nên tồn tại, đi, các ngươi đi đi.

-Vâng!

Na Tra và Hoàng Phi Hổ cáo lui.

-Oa ha ha… thoải mái quá, lại đến nữa đi.

Tần Thọ đứng ở bên trong một cái sơn cốc, điên cuồng hấp thu sương mù ở bốn phía. Nơi vốn dĩ đưa tay ra không thấy được năm ngón, bây giờ đã bị hắn hút đến nhìn thấy cả núi ở ngoài mười mấy cây số, đồng thời thực lực của hắn giống như là ngồi hỏa tiễn tăng vọt lên, cứ một hồi như vậy, mặc dù “Bát Cửu Huyền Công” của hắn không có gì đột phá, nhưng mà cơ thể của hắn đã mạnh đến mức đã đột phá đến tầng thứ tư của Thiên Tiên! So với trước đó còn mạnh hơn mấy lần!

Tần Thọ có loại cảm giác, nếu để cho hắn đụng phải Thiên Bồng Nguyên Soái, một bạt tai thôi hắn có thể đánh đối phương đến răng rơi đầy đất.

Đang lúc Tần Thọ hút thoải mái, sau lưng bỗng nhiên có thêm một bóng người!

Tần Thọ đột nhiên quay đầu, thì chỉ nhìn thấy thân ảnh kia lại hướng về phía núi vương tọa.

Tần Thọ sợ đối phương đi ra ngoài gây chuyện liền nhanh chóng từ bỏ hấp thu mây mù để đuổi theo…

Cùng lúc đó, sâu trong tinh không.

Trong nháy mắt Lò Bát Quái đã đi ra khỏi Tinh Môn, chỉ nhìn thấy một cây gậy ở đối diện đập tới!

Lò Bát Quái lập tức lui về sau theo bản năng, kết quả sau gáy vang lên một tiếng vang trầm!

Coong!

Lò Bát Quái cả giận nói:

-Có thôi đi không hả?

Kết quả một đoàn bóng ma từ trên đầu rơi xuống!

Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy một cái lưới to lớn bắt hắn vào bên trong!

Sau đó liền thấy một đám người hai tay để trần người thì mặc da thú, cả người và cây cỏ đều lao đến, không nói hai lời liền khiêng hắn đi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận