Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 591: Mặt và mông cùng đối diện với ngươi (2)



Chương 591: Mặt và mông cùng đối diện với ngươi (2)





Tần Thọ trợn mắt nói:

-Không phải là ta chưa từng gặp Chuyển Luân Vương, nếu ta nhớ không nhầm, hắn hẳn là...

Nói đến đây, Tần Thọ sững người, nhớ lại lúc thịnh hội, có quá nhiều người tới, hắn nhìn hoa cả mắt, không có cẩn thận quan sát Thập Điện Diêm La. Chỉ nhớ rằng họ mặc áo choàng dài, đi đến đó ngồi, không nói năng gì nhiều. Vì vậy, nhất thời Tần Thọ cũng không rõ trong Thập Điện Diêm La có một tiểu nha đầu hay không...

Nhất Thuỷ bĩu môi nói:

-Đã nói rồi, ta chính là Chuyển Luân Vương, ngươi còn không tin.

Nói xong, Nhất Thuỷ lấy ra linh bài, vẫy tay về phía Chuyển Luân Điện, đèn dầu trong toàn bộ đại điện lập tức sáng lên, sau đó nhanh nhẹn bước vào bên trong đại điện. Vừa đi vừa oán giận nói:

-Thật là, người ta không muốn quay lại mà...

Tần Thọ nhìn Nhất Thuỷ rất quen đường thuộc lối đi vào, lại nhìn lệnh bài trong tay Nhất Thuỷ, lúc này hắn mới chợt nhận ra hình như tiểu nha đầu này đúng là Chuyển Luân Vương!

Nghĩ đến khả năng này, Tần Thọ không khỏi dở khóc dở cười, tiến lên hỏi:

-Ngươi nói ngươi là Chuyển Luân Vương, vậy nói cho ta biết, tại sao chỉ có một mình ngươi ở chỗ này? Cung điện lớn như vậy ngươi lại không tìm vài người đến giúp ngươi dọn dẹp?

Nhất Thủy bĩu môi nói:

-Có gì cần phải dọn dẹp chứ? Chỗ ta đây chưa từng chạm đất, gió cũng không thổi đến được, không hề bẩn một chút nào. Hơn nữa, nơi đây là Địa Phủ, đến đây đều chẳng phải là ma sao? Từng tên lượn tới lượn lui, vừa nhìn đã thấy đáng sợ... Tìm chúng đến, làm sao mà ngủ được nữa? Sao sống yên ổn được nữa?

Tần Thọ chỉ cảm thấy toát mồ hôi hột, đường đường là Thập Điện Diêm La mà lại sợ ma quỷ đến mức này! Tần Thọ lại không khỏi nghi ngờ rốt cuộc tiểu nha đầu này có phải là Chuyển Luân Vương thật hay không.

Vào lúc Tần Thọ định nói gì đó, phía trước đột nhiên xuất hiện thêm một bóng người!

Tần Thọ nheo mắt nhìn, chỉ thấy người nọ đang quay lưng với hai người bọn họ, chính xác mà nói, hắn đang đối diện với hai người bọn họ, nhưng đầu lại xoay 180 độ về phía sau, cũng không biết đang nhìn thứ gì?

Người đó tay cầm đèn lồng rọi về phía trước, nhưng đầu lại ngoảnh về phía sau, trông vô cùng kỳ dị.

-Ma kìa! - Nhất Thuỷ vừa nhìn thấy người này thì sợ hãi xoay người chạy đi!

Tần Thọ biết Nhất Thuỷ có khí lực lớn nên lần này không dám tùy tiện kéo nàng nữa, thay vào đó, hắn vận đủ khí lực mới có thể túm lấy Nhất Thuỷ, hét lên:

-Đừng sợ! Ngươi là Thập Điện Diêm La đó!

Nhất Thuỷ nghe thấy lời này mới ngừng vùng vẫy, nhưng vẫn run rẩy nấp sau lưng Tần Thọ, hét lên:

-Ngươi... ngươi... ngươi là ai?

-Ha Ha...

Một tiếng cười vang lên, nam tử với dáng vẻ thư sinh kia không hề động đậy, nhẹ nhàng nói:

-Thập Điện Diêm La, Chuyển Luân Vương, luân chuyển tám vạn năm một lần, không ngờ rằng kiếp này lại sợ ma quỷ, thật thú vị...

Lúc này Tần Thọ mới rõ, tiểu nha đầu sau lưng mình thực sự là Chuyển Luân Vương! Nhưng Tần Thọ có đôi chỗ nghe không hiểu, vô thức hỏi:

-Nàng đầu thai chuyển kiếp rồi?

Nam tử với dáng vẻ thư sinh không nhúc nhích, lắc đầu, gáy cứ lắc qua lắc lại, Tần Thọ nhìn thấy rất khó chịu. Nam tử nói:

-Chuyển Luân Vương luân chuyển tám vạn năm một lần, là do tu hành, không phải luân hồi. Chỉ là niết bàn thân thể mà thôi... giống như phượng hoàng, mỗi lần niết bàn tái sinh, sau khi tu luyện lại có thể phá vỡ cục diện trước đây, tiến bộ bằng mọi cách có thể. Nhưng mọi thứ đều có mặt lợi và mặt hại, tuy có thể không ngừng tiến về phía trước trên đại đạo, nhưng sau tám vạn năm luân chuyển sẽ cực kỳ yếu ớt.

Tần Thọ lập tức hiểu ra mọi chuyện, đồng thời cũng hiểu được tên cháu trai trước mặt nhất định không phải người của mình!

Thế là Tần Thọ hít sâu một hơi, trấn tĩnh lại tinh thần, chắp tay lại nói:

-Đa tạ huynh đài đã giải đáp thắc mắc, huynh vẫn đang bận rộn, thế thì bọn ta sẽ không quấy rầy nữa.

Nói xong, Tần Thọ kéo Nhất Thuỷ xoay người rời đi.

Kết quả vừa quay đầu lại, Tần Thọ không khỏi rùng mình một cái, không biết nam tử đó đã chạy tới phía sau hắn từ lúc nào! Chỉ có điều lần này, hắn đứng đối diện với Tần Thọ rồi, cũng không đúng... Chính là mông và mặt cùng đối diện với Tần Thọ, từ góc độ này mà nói, coi như là hắn đang chắp tay sau lưng.

Mặt của tên này rất trắng, khoé miệng có hai chiếc răng nanh, cười cực kỳ quỷ dị:

-Đi đâu vậy?

-Ách ách ách...

Nhất Thuỷ nấp sau lưng Tần Thọ không ngừng run rẩy lắp bắp:

-Quỷ... thật sự là quỷ đó...

Tần Thọ bất lực, nhưng hắn cũng biết, tình huống hiện tại của Nhất Thuỷ rất đặc biệt, nói là đứa trẻ thật ra cũng không sai, vì vậy sợ ma quỷ cũng xem là chuyện bình thường.

Tần Thọ biết, kẻ đến cũng không có ý gì tốt, vì vậy không nói chuyện nữa, dứt khoát kéo tay Nhất Thuỷ xoay người, kết quả lại nhìn thấy tên đó hai tay cầm đèn lồng, dùng cái gáy ngăn đón đường của bọn hắn.

-Đi cũng được, để Chuyển Luân Lệnh lại thì các ngươi có thể đi. - Nam tử nói.

-Không... không đưa! - Nhất Thuỷ tuy sợ nhưng nghe thấy đối phương muốn Chuyển Luân Lệnh, lập tức la lên.

Nam tử cười khanh khách:

-Vậy thì để mạng lại đi.

Tần Thọ đang muốn nói gì đó, thì nghe Nhất Thuỷ truyền âm nói:

-Không sao đâu, nơi đây là Chuyển Luân Điện, chúng ta có thể chạy.

Nhưng dường như nam tử có thể biết được Nhất Thuỷ đang nghĩ gì, lại cười khanh khách nói:

-Chuyển Luân Điện quả thật là trận pháp lợi hại nhất trong các đại trận ở Địa Phủ, phòng ngự kinh người, ta đương nhiên không thể phá vỡ. Nhưng mà các ngươi nghĩ rằng các ngươi thật sự đã vào được Chuyển Luân Điện sao?

Tần Thọ sửng sốt, nam tử ha ha cười, cảnh vật xung quanh biến đổi, bọn họ vẫn đứng ở bên ngoài Chuyển Luân Điện!

Đồng thời Nhất Thủy kinh ngạc kêu lên:

-Hai người!

Tần Thọ vội quay đầu lại, quả nhiên cái mông đứng ở phía sau cùng tên nam tử trước mặt này không phải một người mà là hai người.

Có vẻ như nam tử cũng không quan tâm, hắn ta thở dài nói:

-Đến giờ rồi, lên đường thôi.

Nói xong, nam tử vẫy đèn lồng trong tay, đèn lồng đột nhiên bùng lên ánh sáng chói mắt, mắt Tần Thọ đau nhói không mở ra được, trước mắt cũng không nhìn thấy gì!

Cùng lúc đó một tiếng kêu sợ hãi vang lên:

-Cẩn thận!

Tần Thọ gần như không hề suy nghĩ, một tay bảo vệ đầu, một tay bảo vệ ngực, đồng thời hóa thân thành ba đầu sáu tay bảo hộ Nhất Thủy ở phía sau, hai tay còn lại đánh ra một cái thủ thế.

Hành động của Tần Thọ dường như đã chọc cười đối phương, hắn ta khịt mũi, Tần Thọ chỉ cảm thấy ngực trái nhói đau!

Cùng lúc đó, vầng sáng chói mắt biến mất, Tần Thọ vội vàng lui về phía sau rồi nhìn xuống thấy trên ngực mất vài sợi lông, da thịt sưng đỏ nhưng không chảy máu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận