Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 479: Cố nhân? Kẻ địch?


Chương 479: Cố nhân? Kẻ địch?





Lão già lừa đảo hậm hực liếc xéo Tần Thọ rồi đáp:

-Tốt xấu gì ta cũng đang bày mưu tính kế giúp ngươi, ngươi không biết kính trọng người lớn tuổi à?

Tần Thọ nhướn cổ lên:

-Đừng huyên thuyên nữa, thật sự để mà tính theo tuổi tác, chưa biết ai lớn hơn ai đâu! Có khi ngươi gọi ta là ca còn lời cho ngươi đấy.

Lão già lừa đảo nhổ toẹt một tiếng rồi nói:

-Huyên thuyên? Ngươi đã từng nghe câu nói này chưa?

Tần Thọ hỏi:

-Câu gì?

Lão già lừa đảo vênh mặt nói giọng lạnh tanh:

-Hồng Quân có trước trời có sau, Thái Hư sinh ra trước cả trời.

Dứt lời, lão già lừa đảo quay sang nhìn Tần Thọ, Tần Thọ co rút miệng hỏi:

-Thái Hư là ai?

Đầu lão già lừa đảo hơi ngẩng cao, thể hiện ý tứ một cách rõ ràng.

Tần Thọ nhìn lão già lừa đảo tỏ vẻ đồng cảm:

-Sau này lúc chúng ta dùng cơm, hễ có quả cật với rau hẹ sẽ là của lão hết, đừng khách sáo.

Lão già lừa đảo đã sớm quen với kiểu ăn nói của Tần Thọ, nên hoàn toàn không có bất cứ phản ứng gì mà đáp lại bằng vẻ thần tiên thong dong:

-Con thỏ, tập trung vào trọng điểm. Thái Hư còn có trước cả trời! Giờ thì đã biết ta bao nhiêu tuổi chưa?

Con thỏ bật cười ha hả, lẳng lặng lấy ra một chiếc ghế rất cao, đứng lên trên ghế cúi nhìn lão già lừa đảo, rồi hít một hơi thật sâu:

-Ta phỉ nhổ!

Lão già lừa đảo vội né đi, giận dữ quát:

-Con thỏ, ngươi làm gì vậy?

Tần Thọ lườm nguýt lão già lừa đảo, đáp:

-Ngươi tưởng ta vô học sao? Câu gốc không nói như thế chứ gì?

Mặt lão già lừa đảo đỏ phừng phừng...

Tôn Ngộ Không bảo:

-Ta từng nghe sư phụ nói, câu này đúng ra phải là Hồng Quân có trước trời có sau, Thần Ma sinh ra trước cả Tiên Phật.

Mặt lão già lừa đảo càng đỏ tợn, gân cổ lên quát:

-Sư phụ ngươi là kẻ nào? Cứ hắn nói là đúng à?

Tôn Ngộ Không chỉ ha hả cười không đáp.

Tần Thọ tiếp tục nhìn lão già lừa đảo bằng ánh mắt vờ ngờ nghệch, trả lời dửng dưng:

-Sư phụ của hắn là Bồ Đề lão tổ ở Linh Đài Phương Thốn Sơn, ngươi có muốn đến tận nơi tranh luận trực tiếp với ngài ấy không?

Lão già lừa đảo nghe thấy thế, đằng hắng một tiếng rồi làm bộ lẩn thẩn:

-Ta vừa nói gì ấy nhỉ?

Tôn Ngộ Không đáp:

-Ngươi muốn tranh luận đúng sai với sư phụ của ta.

Lão già lừa đảo dõng dạc nói một cách nghiêm chỉnh:

-Nói quàng nói xiên! Chớ càn rỡ! Ta chưa từng bao giờ nói thế! Ta nào có phải tên điên Nam Vô Tội đó đâu.

Tần Thọ ngẩn ra:

-Từng có người làm chuyện đó thật sao? Nam Vô Tội? Hắn là ai vậy?

Lão già lừa đảo làm ra vẻ lú lẫn cất tiếng hỏi:

-Nam Vô Tội gì? Ngươi nghe nhầm hả? À đúng rồi, ngươi có còn muốn biết về tung tích của Trọng Hoa Kinh nữa hay không?

Tần Thọ gật đầu lia lịa.

Lão già lừa đảo than thở:

-Nói về Trọng Hoa Kinh này ấy mà... Ôi, ta đói rồi, con thỏ, có gì ăn không? Thôi dẹp đi, chúng ta vào quán ăn nhé?

Tần Thọ nghẹn lời, bèn hỏi:

-Ngươi với Hạo Thiên Khuyển cùng một mẹ sinh ra à?

Lão già lừa đảo:

-... -

Cuối cùng, Tần Thọ dắt lão già lừa đảo đến một tửu lầu trong một thành trì của con người, ăn uống no say.

Lúc này lão già lừa đảo mới lau quệt cái miệng đầy dầu mỡ, trầm giọng xuống nói:

-Trọng Hoa Kinh chẳng ở nơi nào khác mà nằm ngay trong Thuấn Công Thạch! Thật ra đây cũng không phải chuyện gì bí mật, phàm là gia tộc có lịch sử lâu đời đều biết cả.

Tần Thọ nói:

-Đều biết cả? Thế sao Hạo Thiên Khuyển lại không hay biết?

Lão già lừa đảo đáp:

-Ta nói rồi, phải là gia tộc có lịch sử lâu đời mới biết được. Hạo Thiên Khuyển mà ngươi nói chỉ là một con chó ăn không ngồi rồi ngày ngày lang thang tiểu tiện, hắn có thể biết đến Trọng Hoa Kinh đã là khá lắm rồi.

Tần Thọ cũng không đi sâu nghiên cứu những chi tiết vụn vặt, mà hỏi:

-Ta nghe nói, gặp Thuấn Công Thạch rất khó? Phải tìm được Huyết Trúc mới có thể tìm thấy Thuấn Công Thạch.

Lão già lừa đảo hỏi lại:

-Khó gặp là thế nào?

Mắt Tần Thọ sáng lên, nói:

-Không lẽ truyền thuyết cũng kể sai?

Lão già lừa đảo phá lên cười, uống cạn một chén rượu lớn rồi bảo:

-Khì... không phải là khó gặp, mà là không tài nào gặp được!

Tần Thọ tức thì nghệt mặt ra, nhảy phốc lên trên bàn, túm lấy cổ áo lão già lừa đảo:

-Không gặp được? Không gặp được thì nói cái thá gì! Ăn bao nhiêu món ngon của thỏ gia này mà lại nói thế à?

Lão già lừa đảo đẩy con thỏ ra, chỉnh sửa lại cổ áo rồi nói:

-Gì mà kích động? Người khác không gặp được Trọng Hoa Kinh nhưng ta có cách để gặp được!

Tần Thọ và Tôn Ngộ Không đều đã có phần sốt ruột, cả hai đều một lòng mong mỏi trở nên mạnh hơn, và cái căn bản để trở nên mạnh hơn đều có sức hấp dẫn cực kỳ lớn đối với cả hai người bọn họ.

Lão già lừa đảo cảnh giác ngó nhìn xung quanh, xác nhận rằng không ai chú ý đến chỗ này mới móc từ trong tay áo ra một món đồ, chỉ để lộ ra một chút xíu, rồi xoay người lại cho hai người họ xem.

Sau khi nhìn thấy, cả Tần Thọ lẫn Tôn Ngộ Không gần như cùng lúc hô lên:

-Là huyết...

Lão già lừa đảo lập tức trừng mắt, hai người vội vàng sửa lại lời nói:

-Huyết heo luộc!

Lão già lừa đảo gật gù, cười híp mắt nhìn hai người và nói:

-Giờ đã biết sự lợi hại của ngài đây chưa? Sau này, các ngươi phải biết kính trọng tiền bối, sẽ có lợi cho các ngươi!

Tần Thọ hạ thấp giọng hỏi:

-Lúc Thuấn Hoàng đại điển diễn ra, có người lén lút lên núi, phải chăng là ngươi?

Lão già lừa đảo lắc đầu đáp:

-Chớ nói càn, ta đây là hạng người ấy hay sao?

Tuy rằng nói vậy nhưng ánh mắt và vẻ mặt đắc ý đó của lão đã phơi bày sự thật rõ ràng!

Tần Thọ thay đổi cách nhìn với lão già lừa đảo ngay tức khắc, chẳng trách lão già này bằng sức lực không phải tiên nhân mà có thể trà trộn qua được Tam Tiên Lộ, bước vào Nam Thiên Môn, lừa gạt cả đám thần tiên! Lão già này thực sự có bản lĩnh!

Tôn Ngộ Không băn khoăn hỏi:

-Ngươi đã lên đến tận nơi thì tại sao lại không lấy kinh thư? Với cái thói táy máy của ngươi, không lý nào lại tay trắng ra về mới phải chứ?

-Nói gì vậy? Ai táy máy? Cùng lắm chỉ là lừa gạt, không phải trộm cắp! Xin hãy tôn trọng đạo đức nghề nghiệp của một kẻ lừa gạt! - Lão già lừa đảo tức tối quát nhặng lên.

Đáng tiếc rằng Tần Thọ và Tôn Ngộ Không hoàn toàn không coi lão là người đàng hoàng, lời lão nói hai người họ căn bản không hề tin!

Lão già lừa đảo cũng bất lực, đành phải hạ thấp giọng xuống nói:

-Các ngươi thực sự cho rằng có Huyết Trúc là có thể gặp được Thuấn Công Thạch ư? Có thứ canh giữ bên ngoài Thuấn Công Thạch, ta đã xử lý được một, nhưng vẫn còn một thứ nữa tương đối khó nhằn... nhưng có các ngươi giúp sức thì cũng có thể thử xem sao.



Bạn cần đăng nhập để bình luận