Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 398: Rất đen



Chương 398: Rất đen





-Đi thôi đi thôi, xem kịch xong rồi.

Trong lòng của Tần Thọ hơi khó chịu, hai người vừa mới hâm nóng tình cảm, hắn còn đang cân nhắc không biết có nên ngồi lên đùi của Hằng Nga không, hưởng thụ sự yên tĩnh tốt đẹp của bạn trai thế giới này một lúc.

Bây giờ… tất cả đều hỗn loạn!

Hai người lên xe ngựa, đi thẳng lên Nguyệt Cung.

Chờ hai người đi mất, một đám thiên binh thiên tướng chui ra từ Nam Thiên Môn, dẫn đầu là Cự Linh Thần.

Tuy rằng tên này đã đi vào Nam Thiên Môn, nhưng hắn ta trong cái thô có cái tinh tế, dẫn theo một đám người núp ở cửa, phòng ngừa có mớ lộn xộn gì đó tiến vào Thiên Đình gây rắc rối. Nói cách khác, hắn ta cho Tần Thọ đầy đủ mặt mũi, cũng không thả lỏng công việc canh gác.

Nhìn xe ngựa đã đi xa, Cự Linh Thần thở dài nói:

-Có một nữ tử thật là tốt... đáng tiếc, mẹ nó không tìm được muội tử nào vừa kích cỡ.

Đám thiên binh thiên tướng nghe vậy, liếc mắt nhìn dưới đáy quần của Cự Linh Thần, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, mồ hôi trên đầu cả đám chảy xuống như thác nước...

Tần Thọ đưa Hằng Nga trở về Nguyệt Cung, hắn liền nhìn thấy một con chó bị một đám Hải tộc chặn trên nóc của một ngôi nhà, mọi người đang cầm vũ khí mắng chửi.

-Con chó nhà ngươi! Tại sao ngươi lại ăn mất tượng thần mà bọn ta đã làm?!

-Đúng vậy, ngươi mau nhổ ra cho bọn ta!

-Con chó, ngươi có bản lĩnh thì xuống đây! Bọn ta bảo đảm sẽ không mắng ngươi nữa!

-Đúng, không mắng nữa!

...

Da mặt Hạo Thiên Khuyển cũng dày, hắn không cảm thấy tội lỗi ngược lại còn hét lớn:

-Ta nhổ vào! Ta xuống dưới các ngươi không mắng mà sẽ đấu võ luôn đúng không? Nói cho các ngươi biết, không có cửa đâu!

Tần Thọ nhìn bốn phía của con chó ghẻ lại còn bố trí một vòng trận kỳ, thảo nào đám hải tộc cũng không quan tâm là đang ở trên nóc nhà. Còn phá nhà cửa? Càng là không ai nguyện ý...

Tài nguyên trên Nguyệt Cung đều rất khan hiếm, căn phòng ở Phong Hoa Lâu còn phải di dời nguyên vẹn đến Phong Hoa Thành, kiến trúc của Phong Hoa Lâu đều rất đặc biệt, nếu phá hư một viên gạch, Tần Thọ cũng không tìm được ở nơi khác. Cho nên, mọi người phải càng bảo vệ nó hơn, không ai được phá hủy phòng...

Vì vậy, Hạo Thiên Khuyển nằm sấp trên đó, quả nhiên không hề sợ hãi chút nào!

Tuy nhiên Tần Thọ cũng hiểu, thực lực của con chó này chắc chắn có thể nghiền nát đám hải tộc đó, hắn thừa nhận rằng cũng có một phần là hắn không muốn đánh bị thương thuộc hạ của Tần Thọ.

Nhưng...

Phá hủy tuần trăng mật của Tần Thọ, con mẹ nó, không thể chịu đựng được!

Vì thế Tần Thọ vọt thẳng tới!

Mọi người chỉ thấy một con thỏ dũng cảm không sợ chết vọt tới bên cạnh trận kỳ, trận kỳ tỏa ra ánh sáng, tạo thành một kết giới phòng ngự!

Kết quả là kết giới vừa hình thành, con thỏ đã há miệng cắn vào kết giới, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc giòn giã vang lên, kết giới bị cắn mở ra một cái lỗ hổng, tiếp theo con thỏ rút trận kỳ lên, nhét vào miệng ăn giống như cà rốt, nhai đi nhai lại hai ba cái!

Trận pháp thiếu đi một cây cờ liền tan vỡ ngay tại chỗ, Tần Thọ lao thẳng lên, cưỡi trên người Hạo Thiên Khuyển đấm đá một trận, sau đó hắn kéo đuôi của con chó lôi đi… vừa đi vừa mắng:

-Con chó này, ngươi phá hỏng chuyện tốt của ta, nếu hôm nay ngươi không nói rõ, thỏ gia ta sẽ ăn ngươi!

Hạo Thiên Khuyển vậy mà không bị sao cả... Hắn cũng thuộc loại da dày thịt béo, con thỏ lại không dùng hết sức lực, tuy rằng nghe rất vang dội nhưng không đau.

Bị con thỏ lôi đến một góc không có ai, lúc này hắn mới ngáp một cái, nói:

-Con thỏ, ta không có lương tâm? Ta chính là người có lương tâm cao cả! Ngươi có còn muốn tu luyện không?

Tần Thọ sửng sốt nói:

-Có ý gì?

Hạo Thiên Khuyển cười ha ha nói:

-Ngày hôm qua Lã Động Tân uống rượu, ngươi đoán xem hắn tìm được cái gì?

Tần Thọ khó hiểu.

Hạo Thiên Khuyển nói:

-Lúc trước ngươi lấy được Bình Thiên Sách, cũng chỉ là công pháp nền tảng, nói trắng ra cũng chính là Luyện Tinh Hóa Khí, công pháp dẫn khí vào cơ thể! Vậy ngươi có công pháp Luyện Khí Hóa Thần không? Ngươi có công pháp Luyện Thần Phản Hư không? Ngươi có công pháp Phản Hư Hợp Đạo không? Còn có công pháp tu luyện của tiên nhân ngươi có không?

Tần Thọ nói:

-Có.

Hạo Thiên Khuyển vừa nghe thấy, hất đuôi nói:

-Coi như ta chưa nói gì, đi thôi!

Tần Thọ biết tuy rằng tên Hạo Thiên Khuyển này không đáng tin cậy, nhưng hắn rất để bụng chuyện này, hơn nữa Hạo Thiên Khuyển còn giúp thăm dò tin tức. Tuy con chó này không phải chó cao cấp gì, nhưng hắn lấy ra thứ gì cũng đều là đồ tốt.

Vì thế Tần Thọ vội vàng giữ chặt đuôi của con chó nói:

-Đừng nóng vội, huynh đệ, tình cảm của chúng ta sâu nặng như vậy, ngươi đã bỏ ra nửa ngày để nghe ngóng tin tức tốt, sao ta lại có thể không nghe? Nếu ta không nghe thì có lỗi với ngươi quá.

-Đến đây, nói cho ta biết, ngươi đã nghe được gì?

Hạo Thiên Khuyển liếc nhìn Tần Thọ, ngẩng đầu lên trời, vẻ mặt thâm trầm nói:

-Ta muốn uống rượu.

Bây giờ Tần Thọ cũng coi như là kẻ có tiền, tuy rằng sau lưng còn có một đám hải tộc cùng yêu quái gào khóc đòi ăn, nhưng nói chung là hắn vẫn có tiền mời Hạo Thiên Khuyển ăn một bữa cơm, vì thế hắn nói:

-Không thành vấn đề, đi! Đến quán thịt chó Tứ Hỉ!

Hạo Thiên Khuyển nhướng mày nói:

-Đừng! Nơi đó của sư phụ ngươi rất đắt, hôm nay chúng ta đến một chỗ rẻ.

Tần Thọ sửng sốt, nghi ngờ nhìn Hạo Thiên Khuyển, trong lòng nói từ khi nào con chó này có lương tâm như vậy? Bình thường hắn không yêu cầu thứ tốt nhất thì cũng là yêu cầu đắt nhất, đúng là tên lừa bịp!

Móng vuốt chó của Hạo Thiên Khuyển khoác lên vai Tần Thọ rồi nói:

-Yên tâm, lần này ta nói thật!

Tần Thọ vẫn không tin...

Tần Thọ nói lời tạm biệt với Hằng Nga, sau đó đi theo Hạo Thiên Khuyển đến Thiên Dung Thành, vào sâu trong ngõ nhỏ, tìm một cửa tiệm nhỏ, tuy cửa tiệm này xập xệ nhưng được lau chùi rất sạch sẽ, hiển nhiên ông chủ của nơi này là người rất chú ý vệ sinh.

Hạo Thiên Khuyển vốn rất quen thuộc nơi này, tự mình kéo một cái ghế dựa ra, bắt chước hình dáng con người ngồi xuống đó, vỗ vào một cái ghế khác nói:

-Đừng khách khí, ngồi đi!

Tần Thọ không ngồi, mà ngẩng đầu nhìn thoáng qua bảng giá trên vách tường trước, Tần Thọ vừa nhìn thấy, lúc này mới phát hiện, cửa tiệm này đúng là - giá cả lương tâm! Rất đen!

Một chén hoành thánh một viên hồng linh tinh, nếu đặt ở trong mắt tiên nhân thì có lẽ không nhiều lắm. Nhưng ở Thiên Dung Thành đại đa số đều là tiên dân sinh sống, một viên hồng linh tinh trong mắt tiên dân đã là rất đắt!

Hơn nữa cửa tiệm nhỏ này, chỉ bán hoành thánh, không có món khác! Nói cách khách chỉ cần ngồi xuống, một viên hồng linh tinh đã biến mất!

Thảo nào không có ai đến, phỏng chừng căn bản là không ai ăn nổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận