Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 668: Độ hóa


Chương 668: Độ hóa





-Cái gì? Bồ Tát, cho tới bây giờ ngài đều chưa có từng giảng qua cái này? Huống chi, còn có người ngoài. - Đế Thính hoảng sợ nói.

Địa Tàng Vương Bồ Tát bất đắc dĩ lắc đầu nói:

-Mời đến thì dễ, tiễn đi thì khó. Có điều cái con thỏ kia nghe kinh này, đương nhiên có thể sớm ngày phi thăng. Phi thăng rồi sẽ tiễn đi được.

Đế Thính yên lặng:

-Đại giới này cũng không khỏi quá lớn đi?

Địa Tàng Vương Bồ Tát nói:

-Một bản kinh mà nói, sao có thể so được với Huyết Đô?

Đế Thính nghĩ nghĩ, sau đó cung kính nói:

-Vì sao không trực tiếp đem “Địa Tàng Bản Nguyện Kinh” giao cho con thỏ?

Địa Tàng Vương Bồ Tát lắc đầu nói:

-Không được, đầu tiên, cái con thỏ này trời sinh tính tình ngang bướng, cũng phải giáo hóa một phen. Nếu như đã là đệ tử của Văn Khúc Tinh, vậy cũng tuyệt đối không phải không biết ta có kinh này, và tác dụng vi diệu của kinh này. Đã như vậy, đây chính là tiền vốn đàm phán. Bần tăng có kinh này, nếu như hắn muốn nghe, vậy thì mỗi ngày phải đi học đúng hạn, còn phải nghe lời mới được.

Đế Thính nghe một chút, mắt sáng lên nói:

-Bồ Tát, ngài là muốn mượn kinh này, độ hóa con thỏ kia?

Địa Tàng Vương Bồ Tát thở dài nói:

-Thử một chút xem sao…

Đế Thính nói:

-Một con thỏ mà thôi, Bồ Tát lưỡi nở hoa sen, nhất định có thể độ hóa thành công.

Địa Tàng Vương Bồ Tát cười khổ một tiếng, sâu trong ánh mắt cũng có một chút chờ mong.

Cùng lúc đó, bên trong một tửu lâu ở bên trong Phong Đô Thành.

-Phong Đô đại đế, ngươi nói tiểu gia hỏa Địa Tàng kia có được không?

Minh Hà giáo chủ ôm một vò rượu, ở chỗ đó uống ừng ực.

Phong Đô đại đế cũng không có giữ hình tượng gì uống theo, vừa uống vừa nói:

-Mặc dù phật pháp của hắn cao thâm, nhưng dù sao đắc đạo quá muộn, lúc hắn đắc đạo, Thiên Đình bây giờ đã sớm như mặt trời ban trưa. Huống chi, hắn không ưa thích đếm xỉa đến, không có hứng thú quá lớn đối với chuyện bên ngoài. Đối với một ít chuyện giữa thiên địa này, cũng chỉ là hiểu rõ một, không hiểu rõ hai mà thôi. Đối với cái con thỏ kia, ta đoán, hắn khẳng định sẽ muốn thử độ hóa hắn. Dù sao, nếu như việc này thành, đây chính là làm cho Phật Tổ một đại công đức, sợ là hắn không ngăn được dụ hoặc như thế.

Minh Hà giáo chủ đánh vào miệng cười nói:

-Ha ha, nói giống như là ngươi biết tất cả mọi chuyện vậy. Ngươi đã trải qua hai giới ở Thiên Đình, chắc là cũng biết ít nhiều về con thỏ kia?

Phong Đô đại đế lắc đầu nói:

-Chỉ là nghe thấy một chút, cụ thể cũng không rõ. Đã không rõ, cho nên đứng nhìn từ xa vẫn là phương pháp xử lý tốt nhất. Giáo chủ sống từ thiên địa sơ khai cho đến bây giờ, kiến thức rộng rãi, có thể nói một chút chuyện của con thỏ kia không?

Minh Hà giáo chủ chẹp chẹp miệng nói:

-Nói? Quên đi thôi… Chuyện của hắn nói không rõ được. Nói ra, sợ là có người không cao hứng. Có điều phương pháp xử lý của ngươi là đúng… Có điều, nếu như tiểu tử Địa Tàng kia thật sự muốn đi độ hóa con thỏ, chậc chậc…

Phong Đô đại đế hỏi:

-Thế nào?

Minh Hà giáo chủ cười ha ha nói:

-Đoán chừng không có cái rắm gì dùng, còn muốn gây náo loạn! Nếu như có thể độ hóa, không cần chờ hắn xuất thủ, Như Lai sớm đã động thủ. Ừm… Có lẽ ngay cả Như Lai cũng không có cơ hội, Thánh Nhân đã sớm động thủ…

Phong Đô đại đế kinh ngạc nói:

-Chẳng lã ngay cả Thánh Nhân cũng không độ hóa được hắn? Rốt cuộc thì hắn là thứ gì?

Minh Hà giáo chủ gật gù đắc ý nói:

-Không thể nói… không thể nói… Tóm lại, ngươi an tâm ở cái đất này làm thổ hoàng đế là được rồi, mưa gió ở bên ngoài, quản nhiều làm gì? Đúng rồi, ngươi không có việc gì thì quản những tên thủ hạ kia của ngươi đi, gia gia ta không hứng thú ra khỏi Minh Hà, càng không hứng thú đánh Phong Đô Thành của ngươi. Đừng để bọn hắn ở bên ngoài loạn nói xấu ta!

Phong Đô đại đế cười nói:

-Cái nói xấu kia đều là ta truyền.

Mặt Minh Hà giáo chủ lập tức đen lại.

Phong Đô đại đế cười nói:

-Thử hỏi, nếu như ta nói ngươi tuân thủ luật pháp, không có việc gì thì lại nhìn lén mỹ nữ tắm rửa, không có lý tưởng và hoài bão gì, ngươi cảm thấy có người tin không? Đoán chừng đến lúc đó, Thiên Đình sẽ phái người xuống điều tra thêm có phải ta nói thật không đó?

Minh Hà giáo chủ yên lặng…

Phong Đô đại đế tiếp tục nói:

-Ngược lại, nói ngươi là đại ma đầu giết người, mọi người khắp nơi đều phải đề phòng, không có việc gì liền làm điểm diễn tập, chinh phạt ngươi cái gì đó, ngươi cảm thấy mọi người sẽ tin cái nào?

Vẻ mặt Minh Hà giáo chủ bất đắc dĩ nói:

-Ta con mẹ nó, không thể là người tốt à?

Phong Đô đại đế dùng một loại ánh mắt ngươi hiểu mà nhìn Minh Hà giáo chủ, Minh Hà giảo chủ vẻ mặt đau khổ cúi đầu, uống rượu, nói nhỏ:

-Đệch, sau đại chiến Vu Yêu năm đó, lão tử không có xuất thủ nữa, dựa vào cái gì đều nói ta là người xấu…

Lời này, Phong Đô đại đế không có nhận, chỉ cười ha ha, tiếp tục uống rượu.

Minh Hà giáo chủ thở dài một tiếng, tiếp tục uống rượu.

Cùng lúc đó, đêm dài đằng đẵng, chung quy là Tần Thọ không thể ngủ một giấc hơn mười tám giờ…

Ngủ đến nửa đêm là Tần Thọ không ngủ được nữa, từ trên giường đứng lên, sờ lấy cái bụng đang kêu ùng ục nói:

-Quả nhiên là đói bụng…

Nói xong, Tần Thọ nhìn nhìn Hắc Ma Thần Hạp, khiến hắn buồn bực là, đồ ăn bên trong đã hết sạch.

-Được rồi, ra ngoài tìm một chút đồ ăn.

Tần Thọ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đậy Hắc Ma Thần Hạp lại, đẩy cửa đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa, Tần Thọ liền ngây người, chỉ nhìn thấy không ngờ bên trên Phật Sơn này lại có thể nhìn thấy sao! Bầu trời đầy sao, mặc dù sắp xếp không giống như trên Trái Đất, nhưng mà lại giống y như đúc trên Thiên Đình!

Tần Thọ gãi gãi đầu, hắn có chút nghĩ không thông. Phật Sơn này không nhìn thấy mặt trời, ban ngày cũng không có. Sao vào ban đêm lại có sao?

Không nghĩ ra, Tần Thọ cũng không nghĩ nữa, chỉ chờ sau này có cơ hội gặp Địa Tàng Vương Bồ Tát hỏi cũng được.

Đi quanh phòng của mình một vòng, Tần Thọ cũng không tìm được cái gì có thể ăn. Vốn dĩ còn muốn đi tìm Lý Trinh Anh hỏi một chút có đồ ăn không, nhưng mà nghĩ lại, trễ như vậy rồi, hẳn là tiểu nha đầu đã ngủ, đừng nên quấy rầy nàng thì hơn.

Tìm Khôi Tam?

Tần Thọ quả quyết lắc đầu, hắn còn nhớ rất kỹ, hình ảnh lúc trước Khôi Tam móc ra một con cá kiếm, vô cùng bạo lực nhét vào bên trong miệng Nhật Du Thần…

Hơn nữa, từ ngày đó thấy hắn móc ra các loại đồ chơi kia ra, con thỏ đã hiểu thực đơn của Khôi Tam và thực đơn của Tần Thọ hoàn toàn không nằm trên cùng một đường thẳng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận