Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 981: Hồng Quân lão tổ



Chương 981: Hồng Quân lão tổ





Vi mô cũng giống như vậy, thực ra mỗi một con đường Tần Thọ ăn chỉ đơn giản là một con đường, bên trong nó ẩn chứa rất nhiểu tiểu đạo.

Ví dụ như Tần Thọ ăn đạo cấp Đại Đế, cũng không phải chỉ đơn thuần là ăn đạo cấp Đại Đế, mà là con đường này bao gồm cả cấp Hoàng, cấp Đại La Kim Tiên, các loại cấp bậc Kim Tiên, tất cả đều cùng ăn!

Lúc này, Tần Thọ đứng ở trong hư không mênh mông, bởi vì hắn phát hiện, vậy mà hắn lại không nhìn thấy đạo mấy nữa!

Sau khi ăn sạch đạo cấp bậc Đại Đế, thân thể của hắn biến lớn lần nữa, thế nhưng lần này hắn lại không nhìn thấy đạo ở trong tầm mắt nữa.

-Xem ra, ta còn chưa đủ lớn!

Tần Thọ thở dài, thầm nói:

-Phía dưới thánh nhân đều là giun dế, nói tới cũng không phải là thực lực mạnh yếu mà là đạo lớn nhỏ sao? Ta nhìn như đã thành Đại Đế, thực ra đạo ở trong mắt thánh nhân cũng chỉ là sâu kiến. Sâu kiến làm sao có thể ngưỡng vọng sao trời?

Tần Thọ ngồi xếp bằng ở trong hư không, nghiêng đầu nhìn hư không nói:

-Nhưng mà ta không tin, không có bất kỳ một con đường nào có thể bắt được đường cấp bậc thánh nhân.

Không sai, Tần Thọ căn bản không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, lúc này hắn chỉ một lòng muốn tiếp tục vấn đề ăn đạo…

Về phần bên ngoài, Tần Thọ kia cực kỳ hung tàn vẫn đang bị tiềm thức thao túng!

Đang lúc Tần Thọ không nhìn thấy hi vọng, con thỏ màu đỏ vẫn luôn bị áp chế bỗng nhiên ngẩng đầu lên cười một tiếng dữ tợn với Thông Thiên giáo chủ, sau đó vung móng vuốt lên!

Thông Thiên giáo chủ hoảng sợ nói:

-Sao có thể?

Chỉ thấy một đạo kiếm quang bắn ra, bịch một tiếng đụng vào Tru Tiên Kiếm của hắn, uy lực lại cực kỳ lớn!

Nhìn kỹ, Thông Thiên giáo chủ tê cả da đầu, vậy mà lại là không biết Tru Tiên Kiếm của hắn xảy ra chuyện gì, bị Tần Thọ nắm ở trong tay, hắn còn có thể dùng!

-Là trộm! Gia hỏa này đang trộm pháp bảo của chúng ta! Hắn không phải đang bị động bị đánh, hắn vẫn luôn đang trộm! - Nguyên Thủy Thiên Tôn hoảng sợ nói.

Đúng lúc này, tay Nguyên Thủy Thiên Tôn trống không, sắc mặt đột biến:

-Bàn Cổ Phiên! Đáng chết, trở lại đây!

Nguyên Thủy Thiên Tôn phát hiện ra sớm, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Bàn Cổ Phiên sắp rơi vào trong tay Tần Thọ lại có thể bay ngược trở về!

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang phóng tới!

Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng tránh đi, Bàn Cổ Phiên bay về phía Tần Thọ lần nữa!

Thái Thượng Lão Quân thở dài nói:

-Thật không ngờ được, sau khi cái con thỏ này ăn đại đạo cấp bậc Đại Đế, năng lực trộm đồ lại có thể cách không mà cầm, đây quả thực là cường thủ đoạt hào! Thật sự là không thể tưởng tượng được!

Vừa nói, Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Tháp của Thái Thượng Lão Quân rơi xuống, coong một tiếng đập vào sau ót Tần Thọ, kết quả Tần Thọ lại mượn lực vọt về phía trước, bắt Bàn Cổ Phiên lại!

-Nhanh ngăn hắn lại!

Chuẩn Đề đạo nhân đứng dậy, vung Thất Bảo Diệu Thủ lên bộp một tiếng, đập vào trên tay Tần Thọ, ép Tần Thọ buông tay!

Nguyên Thủy Thiên Tôn ném ngọc như ý ra, coong một tiếng đập vào trán Tần Thọ, lửa điện bắn tung tóe, liên tiếp lui về phía sau!

Nguyên Thủy Thiên Tôn thừa cơ vẫy tay lần nữa, Bàn Cổ Phiên đã rơi vào trong tay của hắn, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Đúng lúc này, Thông Thiên giáo chủ hoảng sợ nói:

-Cái con thỏ kia lại đang ăn thứ gì vậy?

Đám người nhìn lại, quả nhiên, miệng Tần Thọ vẫn luôn đang nhấm nuốt cái gì, hơn nữa, xem ra cắn cũng không thoải mái, nhưng mà vẫn dùng sức cắn, phát ra tiếng giòn vang… giống như một người bình thường đang cắn một miếng sườn chưa chín.

Trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn có loại dự cảm xấu, nhanh chóng nhìn Bàn Cổ Phiên, quả nhiên, phía trên có một cái lỗ hổng to, dấu răng của Tần Thọ đã nói lên tất cả!

-Đáng chết!

Nguyên Thủy Thiên Tôn giơ chân tức giận mắng, vung Bàn Cổ Phiên lên bịch một tiếng đánh vào Tần Thọ, Tần Thọ bị đánh lùi lại mấy bước, có điều gia hỏa này vẫn ngửa đầu, cắn nát khối Bàn Cổ Phiên ở trong miệng rồi nuốt!

Thái Thượng Lão Quân nói:

-Không thể như vậy được nữa, trực tiếp dùng dây, trói hắn lại! Sau đó nghĩ biện pháp sau!

Thế là đám người cùng xuất thủ, ném ra các loại pháp bảo, pháp thuật, đánh về phía Tần Thọ!

Cùng lúc đó, bên ngoài Tử Tiêu Cung, Vô đứng gác tay, cười nói:

-Hồng Quân, năm đó ngươi đá ta xuất thể, ta cũng đã nói rồi. Tên gọi Hồng Quân này ta muốn lấy lại, trước khi lấy lại được, ta sẽ không tên không họ! Qua bao năm tháng, rốt cuộc ta cũng chờ được cơ hội rồi.

Bên trong Tử Tiêu Cùng truyền ta một tiếng thở dài:

-Thế gian có âm dương, cho nên ta tha cho ngươi. Sao thế, ngươi lại muốn giết ta? Ta đã nhìn qua pháp tắc thiên đạo, phương pháp chỉ có một, ngươi đã làm, vậy thì chúng ta liền chờ đi.

Vô cười ha ha nói:

-Hôm nay, ngươi nhất định phải chết!



Tần Thọ vô lực ngồi trong hư không, hắn thật sự không biết là nên làm như thế nào.

Ngay lúc hắn đang mê man, bên trong cơ thể vang lên tiếng oanh oanh, sau đó hắn phát hiện trong cơ thể hắn có thêm một đoạn đạo cực kỳ to lớn, mênh mông như là bầu trời!

Ánh mắt Tần Thọ sáng lên:

-Đạo của thánh nhân?!

Mặc dù Tần Thọ chưa nhìn thấy đạo của thánh nhân, nhưng mà hắn cũng hiểu được một cái đạo lý, đạo càng cường đại thì càng lớn!

Bây giờ hắn đã nuốt đạo Đại Đế tầng tám, hắn cũng đã thấy qua đạo lớn nhất! Lớn hơn so với hắn bây giờ chỉ có đạo của thánh nhân!

Sau khi hắn hấp thu đạo của thánh nhân, cuối cùng thân thể của hắn cũng phát triển lần nữa, thời gian dần trôi qua, hắn cảm thấy tất cả bốn phía như bắt đầu thu nhỏ, sau đó rốt cuộc hắn cũng thấy một đầu đạo cực kỳ to lớn ngang qua ở trước mặt hắn!

Tần Thọ thấy vậy, cười!

Mặc dù Tần Thọ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng mà bây giờ, hắn đã không thèm để ý phát sinh cái gì, hắn muốn ăn cơm!

Tần Thọ há to miệng rộng, bổ nhào vào đạo to lớn kia, vừa cắn xuống đã là một miếng đạo lớn, thân thể hắn biến lớn lần nữa!

Tần Thọ ăn càng ngày càng nhiều, thân thể cũng càng lúc càng lớn!

Đạo kia nhìn vô biên vô tận, bởi vì nguyên nhân hắn biến lớn mà cũng bắt đầu tương đối nhỏ đi…

Bạn cần đăng nhập để bình luận