Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 364: Hết nước rồi?



Chương 364: Hết nước rồi





Tần Thọ hét lên:

-Sa Khôn! Ai cho ngươi nuôi chó... Ách, không đúng, là Hạo Thiên Khuyển?!

Tần Thọ định thần lại, nhe răng cười sáng lạn.

Hạo Thiên Khuyển đảo mắt, nói:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi ra tay thật là tàn nhẫn! Cẩu gia ta vượt ngàn dặm để truyền tin, ngươi lại đối xử với ta như thế này! Tổn thương quá!

Tần Thọ sửng sốt:

-Truyền tin? Ngươi truyền tin gì?

Hạo Thiên Khuyển lắc đầu, lấy chân sau gãi cổ rồi nói:

-Không phải là giúp ngươi tìm giải pháp sao? Lần trước không phải ta đã nói với ngươi rồi à, nếu ngươi muốn tu luyện công pháp Trúc Cơ tốt nhất thì ngươi phải tìm ra Huyền Thiên Cửu Kế quyển đầu tiên!

Hai mắt Tần Thọ sáng lên nói:

-Ngươi biết nó ở chỗ nào à?

Hạo Thiên Khuyển cười, ý tứ rất rõ ràng:

-Đã nghe được rồi!

Tần Thọ cũng cười cười, giơ tay vỗ đầu chó, kết quả vừa giơ ra một nửa, lúc này mới nhớ tới Lò Bát Quái vẫn còn trong tay hắn! Lại lấy Lò Bát Quái đội lên đầu, Lò Bát Quái truyền âm mắng: “Tần Thọ chết tiệt, xin tôn trọng thân làm Lò Luyện Đan, nồi xào, xe tăng của ta! Đừng có dùng ta làm găng tay!”

Tần Thọ nói:

-Ngươi kêu cái gì? Ta đang giúp ngươi mở thêm nhiều công năng! Năm nay có nhiều kỹ năng không nhiều, kẻ ngốc chỉ có kỹ năng đơn giản đều sẽ bị đào thải!

Lò Bát Quái nói:

-Có ma mới tin ngươi!

Tần Thọ không quan tâm đến nó. Hắn nghiêng người, vòng tay qua cổ chó mực lớn, bộ dạng như rất thân thiết nói:

-Hạo Thiên Khuyển đại ca, ta biết tình huynh đệ chúng ta sâu đậm. Cái kia… Huyền Thiên Cửu Kế ở đâu vậy?

Hạo Thiên Khuyển gầm gừ một tiếng, ném Tần Thọ đi, ra bờ sông uống ngụm nước rồi nói:

-Mệt chết cẩu gia gia ta rồi, hít một hơi, uống chút nước rồi lại nói cho ngươi nghe. Này… ta mới uống có hai ngụm sao lại hết rồi?

Tần Thọ cũng phát hiện có điều không ổn, nếu như hải tộc muốn làm sông, cũng không đến nỗi chỉ có như vậy một hồi đi?

Khi đang nói, nghe thấy từ xa một trận cười điên cuồng phát ra từ Phong Hoa Thành:

-Ha ha... Sa Khôn, Hổ Sa tộc của các ngươi muốn so với Kình Ngư tộc của bọn ta, coi ai có bong bóng nước tiểu lớn hơn? Ha ha… mỗi người bọn ta đi tiểu, chính là một dòng sông!

Sau đó Sa Khôn giận dữ nói:

-Nói hay lắm, vậy một đấu một!

Kinh Hàn nói:

-Ai nói là một đấu một? Là cả tộc đấu với cả tộc!

...

Những lời này nói xong, Tần Thọ đã nghe không nổi nữa, bởi vì lúc này hắn cười điên cuồng lăn lộn trên mặt đất.

Mặt mũi Hạo Thiên Khuyển đen lại, thời khắc này cũng không nhìn ra rốt cuộc là đen bao nhiêu, chỉ khi tên này quay lại mới thấy hắn cứ dùng móng tay ngoáy ngoáy mồm... vừa ngoáy vừa mắng:

-Cái đám rùa dê này, ta muốn giết bọn chúng!

Tần Thọ nhanh chóng đứng dậy nói:

-Được rồi, được rồi, đừng kích động, đừng đừng kích động... Người ta tiểu tiện cũng không phải để ngươi uống.

Hạo Thiên Khuyển giận dữ nói:

-Đừng nhắc lại chuyện này với ta!

Lúc này Tần Thọ đang cầu Hạo Thiên Khuyển, hắn vội vàng nhẹ giọng nói:

-Được được… không nhắc nữa, tuyệt đối không nhắc nữa! Chúng ta nói chuyện chính sự đi? Rốt cuộc Huyền Thiên Cửu Kế ở đâu?

Hạo Thiên Khuyển nói về chính sự, vẻ mặt cũng đã khá lên rất nhiều, hắn tập trung nói:

-Chuyện này nói ra thì dài lắm, không mồi không rượu...

Lạch cạch!

Một cái bàn được đặt trước mặt Hạo Thiên Khuyển, trên bàn bày ra những đĩa đồ ăn ngon, cũng như một vò rượu hảo hạng!

Khi mở nắp bình, mùi thơm của rượu lập tức tỏa ra!

Hạo Thiên Khuyển đỏ hoe cả mắt, hắn liền dụi mắt thậm chí cắn vào chân chó của chính mình, rồi kêu lên:

-Mẹ kiếp! Tần Thọ, ngươi lên món từ lúc nào vậy?

Tần Thọ ậm ừ:

-Ăn, uống, nói! Nếu tới để lừa ăn uống, ta nói cho ngươi biết, nhất định sẽ có thêm món thịt chó hầm! Ngươi đừng quên, sư phụ ta giỏi nhất là làm thịt chó! Trên Linh Sơn còn có một vị tin tức linh thông, cũng thích ăn cái này. Nếu ta ném ngươi đến trước mặt sư phụ, làm một đĩa thịt chó ngon mời hắn ăn, ngươi nói xem, hắn có thể liều mạng giúp ta hỏi thăm tin tức không?

Hạo Thiên Khuyển biết Tần Thọ đang nói đến ai, Hạo Thiên Khuyển cũng đoán được, chính là hòa thượng điên khùng Tế Điên đã vài lần bắt hắn!

Tuy nhiên, không có bằng chứng!

Mặc dù Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân thần thông lợi hại, nhưng Phật môn cũng không phải là không có cao thủ!

Phật môn đoàn kết có tiếng!

Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân là một người cô độc có tiếng!

Một bên người đông thế mạnh, một bên thế đơn lực bạc, Hạo Thiên Khuyển cũng sẽ không đi trêu vào đám phiền phức này.

Nhưng hắn nghĩ về những lời Tần Thọ nói, nếu Tần Thọ thật lấy một nồi thịt chó thượng hạng làm từ tay Trù Thần để chiêu đãi tên tặc trọc kia, nói không chừng tên tặc trọc kia sẽ thật sự làm ra chuyện gì đó chỉ vì một miếng thịt chó.

Nghĩ đến đây, Hạo Thiên Khuyển nhanh chóng lắc đầu nói:

-Làm sao có thể? Ta làm sao có thể nói dối ngươi? Nhưng mà con thỏ, ta nghe nói ngươi tới Đông Hải Long Cung cướp... khụ khụ, dạo chơi một vòng, Long Vương nhiệt tình khách khí, đã bỏ vào túi ngươi rất nhiều linh tinh. Sau đó, Phong Hoa Lầu của Hoa Cái Tinh Ngao Bính tam thái tử Đông Hải đều bị ngươi lấy rỗng. Điều này thật hay giả vậy?

Tần Thọ lấy ra một viên hồng linh tinh lắc trước mặt Hạo Thiên Khuyển, dưới ánh mắt của Hạo Thiên Khuyển mà trực tiếp đưa vào miệng, nhai một cái rồi nuốt!

Tần Thọ nói:

-Bên ngoài đồn hẳn là có chút phóng đại. Thỏ gia ta không lấy bao nhiêu hồng linh tinh từ bọn họ. Hạo Thiên Khuyển, thịt đã ăn rồi, rượu cũng uống rồi. Có phải ngươi nên bàn đến chính sự không?

Hạo Thiên Khuyển cười nói:

-Ta đã uống rượu của ngươi, còn có thể nói dối ngươi sao? Huyền Thiên Cửu Kế đang ở Trục Lộc Nguyên!

-Trục Lộc Nguyên? Nơi Viêm Hoàng đại chiến Xi Vưu? - Tần Thọ kinh ngạc hỏi.

Hạo Thiên Khuyển gật đầu nói:

-Đúng vậy! Năm đó vì muốn đối kháng với thiết ma binh đoàn của Xi Vưu mà Viêm Hoàng đem quyển đầu tiên của Huyền Thiên Cửu Kế Trúc Cơ công pháp truyền cho tất cả binh lính. Thực lực của những binh lính này cao thấp không đều. Nhưng về cơ bản là nhờ Huyền Thiên Cửu Kế nên thực lực đại tiến, lúc đối chiến cũng tăng tỷ lệ thắng hơn. Thật không may, trận chiến quá bi thảm. Không biết bao nhiêu người đã chết, máu chảy thành sông...

Dù trận đó thắng lớn nhưng hai vị Nhân Hoàng đều khóc...

Nói đến đây Hạo Thiên Khuyển thở dài:

-Năm đó những người đã từng tham gia cuộc đại chiến, ngoài miệng thường nói: không tham gia không thể hiểu rõ được. Chỉ mong trên thế gian này không có cuộc chiến như vậy nữa...

Tần Thọ sững sờ... rồi hỏi:

-Vậy ý ngươi là để ta đi soát thi hài xác những người chết trận? Chuyện này không thể làm được.

Hạo Thiên Khuyển vừa nghe xong, liền vui vẻ:

-Này, cái đồ không có da mặt như nhà ngươi mà cũng có chuyện làm không được sao?

Tần Thọ nói:

-Người như ta, tuy không có nhân phẩm, nhưng thỏ gia ta cũng có gốc gác, loại anh hùng thủ gia vệ quốc này, ta không động.

-Vậy ngươi không muốn lấy Huyền Thiên Cửu Kế? - Hạo Thiên Khuyển truy hỏi.


Bạn cần đăng nhập để bình luận