Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 982: Sát thiên diệt Vô



Chương 982: Sát thiên diệt Vô





Tốc độ ăn của Tần Thọ cũng càng lúc càng nhanh!

Mấy vị thánh nhân bên ngoài vẫn đang toàn lực công kích Tần Thọ.

Lúc bọn hắn đang ra sức tấn công, tập thể bỗng nhiên chấn động toàn thân, sau đó kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một dngụm máu tươi!

Nhìn lẫn nhau một cái!

Bọn họ đều thấy được vẻ chấn động trong mắt nhau!

Thánh nhân, bất tử bất diệt!

Thánh nhân chiến đấu với nhau, tối đã cũng chỉ là cho đối phương mấy cái bạt tai mà thôi, tuyệt đối không thể đánh đến phun ra máu!

Đã đổ máu, vậy thì nói rõ…

Phốc!

Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Tháp bỗng nhiên nổ tung! Hóa thành khí Huyền Hoàng bay đầy trời!

Thái Thượng Lão Quân thấy vậy, thở dài một tiếng nói:

-Ài… cuối cùng cái con thỏ này vẫn là đụng đến đạo thánh nhân, đạo bản nguyên của thiên địa đang sụp đổ. Đạo sáng tạo ra Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Tháp nát, nó cũng sẽ không còn có cơ sở, tiêu tán…

Phốc!

Thái Cực Đồ hóa thánh Địa Hỏa Thủy Phong, tán ra bốn phía.

Thái Thượng Lão Quân nói:

-Các vị, đi thôi. Nếu còn không đi, thật sự sẽ phải vĩnh viễn ở lại tinh không mất!

Sau khi mọi người nhìn nhau không biết làm thế nào, thở dài một tiếng, nhao nhao quay người rời đi.

Bọn họ khong có đi lên mặt trăng, mà là đi Tử Tiêu Cung.

Bên ngoài Tử Tiêu Cung, Vô ngồi ở bên cạnh một cái bàn, an tĩnh uống trà.

Đứng phía sau hắn chính là ba người Hắc Nữ Oa, Hắc A Di Đà Phật, Hắc Chuẩn Đề Đạo Nhân.

Sau khi bọn người Thái Thượng Lão Quân trở về, mấy người cũng chỉ là nhàn nhạt nhìn bọn họ một chút.

Bọn người Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn nhau, trực tiếp đi về phía Tử Tiêu Cung.

Đúng lúc này, cửa lớn Tử Tiêu Cung mở ra, một đứa nhỏ mặc đạo bào màu tím đi ra.

Mấy vị thánh nhân thấy vậy, cùng khom mình hành lễ nói:

-Bái kiến Hồng Quân lão tổ.

Không sai, đứa bé này chính là Hồng Quân lão tổ mà thế nhân cúng bái.

Hồng Quân lão tổ hào phóng ngồi ở phía đối diện Vô, nói:

-Ngươi đây là đang tìm đường chết! Cho dù là cơ thể phàm nhân, ngươi vẫn không thể là đối thủ của ta. Chí ít, kỹ xảo ta dùng cục gạch, chai rượu, băng ghế chồng chất cao hơn ngươi không ít!

Vô không nói nên lời, không còn gì để nói, sau đó một lúc lâu mới hừ hừ nói:

-Ngươi… thật đúng là vẫn tự đại như trước đây!

Hồng Quân cười nhạt một tiếng, móc ra một chai bia, cứ thế uống một ngụm hết sạch, sau khi ợ một tiếng thì nói:

-Ngươi… rất thông minh, nhưng mà làm tâm tình tiêu cực của ta, ngươi vĩnh viễn là không hoàn chỉnh.

Vô cười nhạo nói:

-Thì sao? Đã thành Đại Đế, hôm nay ngươi nhất định phải chết!

Hồng Quân cắt ngang một tiếng nói:

-Vậy sao?

Bụp!

Một tiếng vang thật lớn vang lên!

Sau đó, bọn người Hắc Nữ Oa và Thái Thượng Lão Quân, cùng kinh hô một tiếng, sau đó đặt mông ngồi trên mặt đất.

Sau khi mọi người nhìn nhau một cái, biết, đạo thánh nhân tan vỡ!

Toàn bộ bọn họ đều rơi xuống phàm trần, thành phàm nhân rồi!

Có điều Hồng Quân và Vô vẫn thản nhiên đối mặt như cũ, không có chút ý muốn động thủ nào.

Có lẽ trong ánh mắt của bọn họ, thánh nhân cũng chỉ là đệ tử mà thôi, không tính là cái gì cả.

Bên trong bầu trời phát ra từng tiếng trầm đục, ngay sau đó Tử Tiêu Cung bắt đầu phát sinh biến hóa, những dây xích trật tự đại đạo chống đỡ Tử Tiêu Cung kia nhao nhao mất đi hoạt tính.

Nữ Oa nói:

-Đây là… vậy mà con thỏ kia lại ăn đạo cuối cùng rồi! Đạo nguyên bị hao tổn, đạo nơi này đã mất đi hoạt tính, trở thành xích sắt chân chính rồi…

Một lát sau, từng tiếng lôi đình không ngừng nổ vang trên không trung!

Sau đó, Hồng Quân kêu lên một tiếng đau đớn, chai rượu trong tay suýt chút nữa rơi trên mặt đất.

Vô cười nói:

-Xem ra, tất cả nên kết thúc rồi. Tên của ta, tất cả của ta, sắp quay trở về rồi.

Bốp!

Hồng Quân bỗng nhiên ném chai rượu trong tay vào trán Vô!

Nhất thời, rượu rơi tung tóe, trên mặt đất đều là mảnh vụn thủy tinh!

Vô sờ lên cái trán, nói:

-Cái này chính là thủ đoạn của ngươi?

Hồng Quân vung vẩy tay nói:

-Xem là như thế đi…

Bành!

Một cục gạch đập vào trên đầu Vô!

Cục gạch vỡ nát, Vô lại không bị thương tổn gì, cười nói:

-Còn nữa không?

Cạch!

Cái bàn trực tiếp đập vào trên mặt Vô, cái bàn đứt gãy!

Hồng Quân nghiêng cái đầu một cái, sau khi nhìn Vô thì buông tay, ngồi ở đối diện Vô, nói:

-Hết rồi!

Bọn người Thái Thượng Lão Quân trợn tròn mắt!

Đường đường Hồng Quân lão tổ, đánh nhau lại dùng chai rượu, gạch đập, nện bàn! Hơn nữa, kỹ xảo còn cực kỳ thành thạo, hiển nhiên là bình thường rèn luyện không ít! Quan trọng là, dường như hắn thật sự không có sức mạnh, mà Vô bị đánh nhiều như vậy, lại không bị tổn thương gì! Cái này quá quỷ dị!

Người bình thường, sao lại không bị thương tổn gì?

Chẳng lẽ?

Trong lòng mấy người hiện lên một dự cảm xấu.

Vô vỗ vỗ rượu trên trán, chậm rãi đứng dậy, sau đó trong cơ thể hắn thoát ta từng sợi dây xích trật tự màu đen, cực kỳ đắc ý nói:

-Hồng Quân, ta đã nói rồi, ngươi quá tự đại! Lúc trước, nếu như ta là ngươi, ta sẽ lập tức đi tìm phương pháp giết ta! Mà không phải là giữ ta lại, chờ ta tới giết ngươi!

Hồng Quân nghiêng cái đầu, lười biếng nói:

-Vậy… rốt cuộc là ngươi đã dùng phương pháp gì? Ngươi lại còn giữ lại được sức mạnh.

Vô ngạo nghễ nói:

-Ta đã tính toán bao nhiêu năm tháng quá, rốt cuộc cũng tìm được một biện pháp này. Đó chính là, ta dung nhập một bộ phận của mình vào trong kính đen! Mặc dù kính đen là một thế giới hình ảnh, nhưng mà nó có đạo của chính mình. Lại thêm ta dung nhập đạo của chính mình vào trong đó, lúc thế giới hủy diệt, nó đã có thể chèo chống để mình tồn tại. Có kính đen ở đó, ngươi sẽ rơi xuống phàm nhân, nhưng mà ta thì không!

Hắc Nữ Oa theo bản năng hỏi:

-Vậy chúng ta?

Vô vung tay nói:

-Kính đen nhỏ, chỉ có thể gánh chịu được một mình ta. Có điều, chờ ta giết được Hồng Quân, tự nhiên sẽ có biện pháp giúp các ngươi lấy lại vinh quang.

Đám người Hắc Nữ Oa lộ ra thắng lợi vui sướng.

Vô đi đến trước mặt Hồng Quân, dùng bộ dáng từ trên cao nhìn xuống rồi ngồi xuống đất nhìn Hồng Quân nói:

-Ta đã chờ giờ khắc này rất nhiều năm rồi! Cuối cùng, ta cũng đã đợi được đến ngày này!




Bạn cần đăng nhập để bình luận