Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 958: . Nguyên nhân


Chương 958: Nguyên nhân





Như vậy cũng tốt hơn so với cái Lăng Tiêu Bảo Điện kia, nơi đó có cái gì chứ?

Nhưng mà nếu thật sự đi vào rồi, trở ra, về hạ giới thì có thể nói khoác cả đời.

Không phải là nơi này của chúng ta có bao nhiêu tốt, mà là chỗ này có bao nhiêu quý giá! Chỉ cần có thể cho người ta dát lên một tầng vàng rực, dù là tới đây cái gì cũng không có, thì bọn họ cũng vui vẻ.

Cho nên, nơi này của chúng ta, sau này định giá, không cần tốt nhất, nhưng cần đắt nhất!

Tất cả người phục vụ, nhất định phải là Thánh nữ một phương, hoặc là loại hình thiên kiêu một phương cái gì đó, những cô gái này chỉ cần bưng đĩa cho khách, rót rượu cái gì đó, bọn họ cũng sẽ hài lòng.

Dù sao người tới đây đều là tiên nhân có mặt mũi, cũng không phải là một đám ác ôn.

Nghe Tần Thọ nói như thế, Hằng Nga cũng hiểu ý của Tần Thọ, có điều vẫn hỏi một câu:

-Những người khác biết em muốn làm như vậy không?

Tần Thọ vung tay lên nói:

-Bọn họ chỉ phụ trách phối hợp, kinh doanh thế nào là chuyện của chúng ta. Có điều lát nữa bọn họ sẽ mang một số người vào mặt trăng ở, giúp chúng ta quản lý một số chuyện không quản lý được. Chỉ là không biết, người tới là những ai…

Vừa nói xong, liền nghe Thỏ Ngọc ở bên ngoài hô:

-Hằng Nga tỷ tỷ, Tần Thọ ca ca, bên ngoài có rất nhiều tiên nhân tới! Chúng ta không biết nên sắp xếp thế nào.

Tần Thọ nói:

-Mối làm ăn tới rồi, đi đi, ra xem một chút.

Hằng Nga gật gật đầu, ôm Tần Thọ đi ra ngoài.

Đến bên ngoài Nguyệt Cung, Tần Thọ trợn tròn mắt!

Hoàn toàn chính xác là có rất nhiều tiên nhân tới, có điều đại đa số đều là mang nhà mang người tới!

Có hành cung phi hành, có cự thú Đà Sơn, có mỹ nữ quý phụ, có trẻ nhỏ vui đùa ầm ĩ…

Hằng Nga hồ nghi nhìn về phía Tần Thọ, dường như đang hỏi:

-Em chắc chắn là các nàng đến tắm rửa? Sao ta lại có cảm giác các nàng giống như là dọn nhà vậy?

Tần Thọ cũng cảm thấy như vậy…

Không đợi Tần Thọ mở miệng, liền nghe thấy một giọng lớn hô:

-Con thỏ, đây chính là người đến giúp đỡ của Vu Tộc chúng ta. Sao hả? Nhân thủ không ít đúng không?

Tần Thọ ngẩng đầu một cái, liền thấy Cộng Công cười ha hả từ trên trời bay xuống.

Tần Thọ nhếch miệng, một tay kéo Cộng Công qua một bên, cắn răng nghiến lợi nói:

-Đại ca, ngươi đây là đang đùa ta đấy hả? Đây là giúp đỡ hay là thêm phiền? Đã nói là các ngươi phái người qua giúp đỡ, làm gì vậy? Cái này là chuẩn bị người thân, trông nom việc nhà đều nhét tới hả? Chúng ta còn chưa có kiếm tiền, các ngươi là đã muốn xếp người của mình vào rồi?

Cộng Công cười hề hề nói:

-Con thỏ, ngươi đừng hiểu lầm. Giúp ngươi làm việc, là thuộc hạ của các nàng. Các nàng đích thật là nữ quyến của cao tầng Vu Tộc chúng ta… Ngươi cũng biết, đại chiến sắp đến, chúng ta nhất định là không ở nhà. Chúng ta không ở đó, người phía dưới không nghe lời thì xử lý thế nào? Các nàng ở đây, có thể giúp ngươi giải quyết những vấn đề này. Hơn nữa, cùng lắm cũng chỉ là nhiều thêm mấy người ở trên mặt trăng mà thôi, ngươi không lỗ.

Còn chưa nói xong, trên bầu trời lại có một đám người nữa đi xuống, dẫn đội là Đông Hoàng Thái Nhất, lão tiểu tử này đi ở phía trước, nghiêng nghiêng ngả ngả, người còn chưa tới đã la hét:

-Con thỏ, người của chúng ta đến rồi, ở đâu đây?

Tần Thọ nhìn kỹ, khá lắm, lại là một đám nữ quyến và trẻ con! Trong đó hắn còn thấy cô nàng Long Từ kia, Long Từ thấy Tần Thọ nhìn qua, lập tức trốn vào đám người, cúi đầu nhìn chân của mình, một bộ dạng ta không nhìn thấy ngươi, ngươi cũng không nhìn thấy ta.

Tần Thọ lười chấp nhặt với nàng, dù sao ban đầu cũng là hắn chiếm tiện nghi.

Có điều càng nhìn những người này, trên trán Tần Thọ liền có càng nhiều vạch đen. Cho tới bây giờ, trên cơ bản hắn đã xác định, cái này đích xác là có vấn đề!

Không đợi Tần Thọ đáp lời, một trận tiên nhạc lượn lờ ở xa, một đám người từ từ bay tới, lầu các kim khuyết, Phượng Hoàng kéo xe, trình độ khí vũ huy hoàng, còn hào khí hơn so với hai tổ Vu Yêu!

Người dẫn đội chính là sư phụ của Tần Thọ, Lỗ đại sư, theo ở phía sau còn có Thái Bạch Kim Tinh.

Nhìn thấy người quen, Tần Thọ nhanh chóng vẫy tay, để cho hai người tới.

Đông Hoàng Thái Nhất thấy vậy, cũng không cần Tần Thọ gọi, tự mình đi lại gần, cười ha hả hỏi:

-Con thỏ, ngươi có gì muốn nói không?

Tần Thọ trợn mắt với hắn một cái nói:

-Ta không có gọi ngươi.

Đông Hoàng Thái Nhất ồ một tiếng, xoay người rời đi nói:

-Không có việc gì thì ta qua bên kia nghe, dù sao thì có xa mấy cũng nghe được rõ ràng.

Mặt Tần Thọ liền lập tức đen lại, mắng to trong lòng:

-Cái đồ không biết xấu hổ này, mẹ nó, nếu không phải không đánh lại được hắn thì đã cho hắn một cái tát tai rồi!

Cuối cùng, Đông Hoàng Thái Nhất vẫn là gia nhập hàng ngũ nói chuyện phiếm.

Đông Hoàng Thái Nhất vừa tới, Cộng Công ở bên kia phẫn nộ đương nhiên cũng được Tần Thọ gọi tới, dù sao có một số việc sớm muộn gì cũng phải nói rõ ràng.

Sau khi mấy người ngồi xuống, Tần Thọ thẳng thắn nói:

-Được rồi, đừng tiếp tục đóng kịch với ta nữa, nói đi, rốt cuộc là các ngươi có chủ ý gì?

Đông Hoàng Thái Nhất nhìn về phía Cộng Công, Cộng Công nhìn về phía Đông Hoàng Thái Nhất, chỉ có Lỗ Ban là vẻ mặt nhẹ nhõm ngồi ở kia, cười ha hả nói:

-Hay là cùng nói một lúc đi.

Đông Hoàng Thái Nhất và Cộng Công đều không có lên tiếng.

Tần Thọ vỗ bàn một cái nói:

-Vậy được rồi, nhà tắm này của chúng ta bắt đầu ngừng kinh doanh từ hôm nay. Ừm… xem như là còn chưa có khai trương đã thất bại đi! Các ngươi cũng đem người của các ngươi về đi.

Nói xong, Tần Thọ lập tức đứng dậy rời đi.

Đông Hoàng Thái Nhất đá Cộng Công một cước, Cộng Công cả giận nói:

-Ngươi đá ta làm gì?

Đông Hoàng Thái Nhất nói:

-Ngươi nói đi, ta nói thì không chắc là sẽ nói ra được cái gì.

Cộng Công bất đắc dĩ nhìn về phía Lỗ Ban nói:

-Ngươi nói đi…

Lỗ Ban gật gù đắc ý nói:

-Đừng, thực ra ta không biết cái gì cả. Hai vị biết, vẫn là hai vị nói đi.

Rơi vào đường cùng, Cộng Công đành phải đứng lên nói:

-Con thỏ, thực ra chuyện không có phức tạp như ngươi nghĩ đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận