Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 500: Đại Đạo Phù Văn Trận




Chương 500: Đại Đạo Phù Văn Trận





Sau đó liền nghe thấy một tiếng nổ vang, tiếp theo là một trận hỗn loạn, cuối cùng Tần Thọ nghe thấy giọng nói của Diêu Bá Phù, giọng nói của hắn không còn vẻ bình tĩnh như thường ngày nữa mà tức giận hơn rất nhiều:

-Tổ địa của Ngu Thị, kẻ bước vào phải chết!

Giọng nói của Câu Vân vang lên:

-Diêu Bá Phù, một đấu một ta còn không sợ ngươi, chiều hướng phát triển như bây giờ, ngươi còn có thể chống đỡ được sao?

Tiếp theo là một giọng nói ôn hòa công bằng vang lên:

-Các vị, xin hãy nghe bản vương nói...

Sau đó thì không nghe rõ nói gì nữa.

Nhưng mà chuyện đến đó, Tần Thọ cũng đoán được tàm tạm rồi, đoán chừng Câu Vân sẽ kéo theo một đám người đến ép vua thoái vị, hơn nữa bọn họ có khả năng ép cung thoái vị, khiến Diêu Bá Phù không thể ngăn được bọn họ.

Một bên là tình thế bắt buộc, nếu như Diêu Bá Phù không thỏa hiệp, thì bây giờ có lẽ là một trận đại chiến, trận đại chiến Tiên Thiên Linh Bảo!

Nhưng mà, nếu Diêu Bá Phù không thả Tiên Thiên Linh Bảo ra, vậy thì chứng tỏ, bọn họ đã bàn xong xuôi, có khi chẳng mấy chốc sẽ vào trong núi.

Nghĩ đến đây, Tần Thọ vội vàng nói với Hoa Trọng Nghiêu:

-Huynh đệ, cảm ơn nhiều. Bên ngoài có một đám người đến cướp mối làm ăn, chúng ta đi trước đây, khi nào về sẽ mời ngươi uống rượu!

Nói xong, Tần Thọ gọi lão già lừa đảo và Tôn Ngộ Không, ba người vội vàng chạy lên núi.

Khi đang chạy, giọng nói của Hoa Trọng Nghiêu từ xa truyền đến:

-Tuyệt đối đừng bay.

Mặc dù Tần Thọ không rõ vì sao Hoa Trọng Nghiêu lại nói như vậy, nhưng hắn cảm thấy, Hoa Trọng Nghiêu không có lí do gì để làm hắn sao nhãng.

Trái lại là lão già lừa đảo có chút nghi ngờ nói:

-Vì sao không được bay?

Sau đó liền nghe thấy một tiếng hét thảm từ phía sau truyền đến!

Ba người quay đầu nhìn lại, đúng lúc nhìn thấy một bóng người đang phóng thẳng lên trời, đột nhiên bị một tia sáng bắn trúng, hắn dường như bị mặt trời trên chín tầng mây làm chói mắt, nhưng sau khi hết chói mắt thì ngay cả cặn cũng không còn!

Cùng lúc này, Tần Thọ phát hiện ra, trên núi có rất nhiều phù văn kỳ lạ phát sáng, hắn nhìn có chút quen mắt, cũng không phải là biết rõ, mà là cảm thấy những phù văn này có hơi giống với phù văn trên chuỗi xích Đại Đạo.

Lão già lừa đảo kinh hãi kêu lên:

-Đây là Đại Đạo Phù Văn Trận!

Tôn Ngộ Không cau mày nói:

-Ta từng nghe sư phụ nói qua, Đại Đạo Phù Văn Trận không giống với các trận pháp thông thường. Các trận pháp thông thường đều là thuận thiên thì địa lợi, dùng quy tắc thiên địa làm nền móng, dùng các vật bên ngoài làm hỗ trợ, thuận theo thế đó để tạo nên trận pháp thiên biến vạn hóa.

Tần Thọ nói:

-Vậy thì Đại Đạo Phù Văn Trận là cái gì?

Lão già lừa đảo nói tiếp:

-Đại Đạo Phù Văn Trận, giống như cái tên, đó là dùng các chữ viết ở trên chuỗi xích trật tự của Đại Đạo để bố trí thành trận pháp.

Loại trận pháp này không giống với trận pháp bình thường, trận pháp bình thường tạo ra từ trời, tạo thành từ thế, mượn sức mạnh của thiên địa để xoay chuyển càn khôn, dẫn đến giết kẻ địch, khống chế kẻ địch hoặc các hiệu quả khác. Thế nhưng ở trong vạn biến cũng không rời khỏi đó, từ đầu đến cuối đều vận hành theo quy luật xoay chuyển của thiên đạo.

-Nhưng mà Đại Đạo Phù Văn Trận lại không giống vậy, Đại Đạo Phù Văn Trận, đầu tiên cần người bố trận phải có nhận thức sâu sắc đầy đủ về các loại đại đạo, ít nhất cũng phải có khả năng miêu tả đại đạo bằng phù văn mới được.

-Sau đó thông qua sự hiểu biết của mình về đại đạo, sự hiểu biết về phù văn, rồi tạo dựng lại các phù văn này, sắp xếp, sáng tạo ra một chuỗi xích trật tự thuộc về mình.

-Sau đó sử dụng những chuỗi xích này để thay trời đổi đất, thiết lập lại từ đầu quy tắc của một khoảng không gian, một khi có người vi phạm quy tắc, thì sẽ phải chịu sức mạnh trừng phạt của khoảng thiên địa này.

-Bởi vì sức mạnh của khoảng không gian này căn bản vẫn là đại đạo phù văn, do đó, khoảng không gian này được thiên địa công nhận, một khi bắt đầu sức mạnh trừng phạt, có nghĩa là bị Thiên Đạo trừng phát. Bất kỳ người nào có ý đồ chống đối, đều là chống đối với Thiên Đạo!

-Các phù văn được đưa vào càng nhiều, thì khả năng mở ra sức mạnh quy tắc Thiên Đạo lại càng mạnh, uy lực cũng càng lớn.

-Theo lý thuyết, nếu như có người có thể hiểu hết tất cả các đại đạo phù văn, sao chép được một cách hoàn hảo, thì có thể phục chế lại vùng thiên địa này, trở thành bậc đế vương tối thượng của vùng thiên địa này.

-Nhưng mà ở trong thiên hạ, có thể làm được điều này, đoán chừng cũng chỉ có Hồng Quân lão tổ thôi.

Tần Thọ nghe vậy, mắt liền sáng rực...

Lão già lừa đảo nhìn thấy bộ dạng kia của con thỏ, liền biết ngay hắn đang nghĩ cái gì, cười ha ha nói:

-Đừng nghĩ nữa, muốn biết bố trí Đại Đạo Phù Văn Trận khó như nào không? Đại đạo phù văn vô cùng phức tạp, một phù văn ẩn chứa vô số thông tin, sức hiểu biết không đầy đủ, e là một phù văn cũng phải mất đến hàng triệu, hàng chục triệu năm để lĩnh hội.

-Thiên Đạo có vô số các phù văn, năm nào tháng nào mới có thể lĩnh hội thông suốt?

-Theo những gì ta biết, cho dù là sự lĩnh hội của Đại La Kim Tiên về Thiên Đạo, cũng chỉ có thể bày trận nhỏ mà thôi.

-Bày trận quy mô lớn như thế này, không phải là Thuấn Đế tự bày trận, đoán chừng cũng là tác phẩm của vị đại đế khác.

-Nói tóm lại, đàng hoàng đi đi. Nếu không sẽ dẫm vào vết xe đổ của con ma đen đủi ban nãy.

Trong khi đang nói chuyện thì lão già lừa đảo đã đi được khá xa, Tôn Ngộ Không theo sát phía sau, Tần Thọ thì lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cả đoạn đường, trong lòng đoán nghĩ về vấn đề những tia sáng ban nãy, ánh sáng đó rất mạnh, cũng có nghĩa là nguyên khí rất nhiều...

-Con thỏ, đi nhanh lên, nghĩ gì vậy? - Lão già lừa đảo nói.

Tần Thọ nói:

-Ngươi nói xem, ánh sáng ban nãy ăn sẽ có vị gì?

Lão già lừa đảo:

-... -

Lão già lừa đảo xách con thỏ lên, nói:

-Đi nhanh lên, đừng nghĩ nhiều như vậy, ngươi yên phận một chút thì giỏi hơn tất cả.

Tần Thọ:

-... -

Tần Thọ liếc mắt nhìn Kim Cô Bổng trong tay Tôn Ngộ Không đi dẫn đường ở phía trước từ lúc đầu, vung tay ném Tương Phi Trúc tới, nói:

-Hầu ca, dùng cái này dò đường đi, khá đáng tin.

Tôn Ngộ Không nhận lấy Tương Phi Trúc, rồi nhét Kim Cô Bổng vào trong lỗ tai, nhận lấy cây trúc vừa rơi xuống đất, mọi người đều hét lên một tiếng kinh ngạc!

-Mau nhìn! - Con thỏ rống lên một tiếng.

Ba người đều nhìn xuống mặt đất, sau khi Tương Phi Trúc rơi xuống đất, các cây trúc xung quanh đều bắt đầu chuyển động! Toàn bộ lá cây đều chỉ về một hướng!

PS: Sắp Noel rồi có ai tặng cho tiểu muội chút quà thì gửi qua Momo 0981754165 - Nguyen Thanh giúp muội nha❤️❤️❤️. Donate tlt vào truyện bị trừ mất 50% xót quá đi :((




Bạn cần đăng nhập để bình luận