Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 643: Tu luyện


Chương 643: Tu luyện





Tần Thọ thăm dò đi qua hỏi:

-Này nhóc, ngươi gọi thỏ gia ta à?

Tiểu nam hài bịt lấy cái miệng nhỏ nhắn nói:

-A… ngươi còn biết nói chuyện? Phụ thân! Phụ thân! Ta nhìn thấy một phù văn tinh! Phù văn đại đạo thành tinh!

Nói xong, nội tâm tiểu nam hài chấn động, trực tiếp thối lui ra khỏi trạng thái lĩnh hội thiên đạo, biến mất!

Tần Thọ nhìn thấy, bĩu môi:

-Chỉ có tý định lực đấy mà cũng muốn tu hành? Vô dụng!

Sau đó Tần Thọ tiếp tục gặm phù văn…

Thế gian có vô số người tu hành, đại đa số thời điểm là mọi người lĩnh hội thiên đạo, nhưng mà thật ra là lĩnh hội công pháp càng nhiều hơn, cũng không thể thực sự tiến vào trạng thái ngộ đạo.

Đi vào trạng thái ngộ đạo, nhìn thấy trật tự dây xích đại đạo, đã là một loại cực kỳ may mắn, rất nhiều người cả đời cũng chỉ có một hai lần cơ hội như vậy. Cho nên…

-Ta xxx ngươi! Con thỏ chết tiệt, đừng để ta nhìn thấy ngươi ở thế giới hiện thực, nếu không ta sẽ giết chết ngươi! Ta nướng ngươi! Ta băm ngươi!

Ở nơi nào đó của Địa Tiên Giới, một nam tiểu nam hài áo trắng phẫn nộ gầm thét, trước mặt hắn là mười tám lão nhân, những lão nhân này sau khi nghe được tiểu nam hài gào thét, từng người đều là hai mặt nhìn nhau, dường như cũng không hiểu tiểu nam hài này gặp phải cái gì. Có điều vẫn có người nói:

-Thiếu chủ, không nên tức giận. Chỉ cần người kia có ở trên đời này, bất luận là trên trời dưới đất, chúng ta đều sẽ giúp người tìm ra.

Một lão nhân khác nói:

-Chúng ta ở đạo xem bói, vẫn là còn có chút bản lĩnh. Trong thiên hạ, chỉ cần hắn còn ở nhân gian, không ai có thể trốn qua con mắt của chúng ta. Thiếu chủ, ngươi thấy con thỏ này dáng dấp ra sao? Cắt vẽ ra, chúng ta xem bói tính toán liền biết. Sau đó phái người đi bắt hắn trở về, tùy thiếu chủ xử trí.

Tiểu nam hài nghe xong, hai mắt sáng lên, hỏi:

-Thật?

Lại có một vị lão nhân cười nói:

-Thiếu chủ, bản sự khác của Thiên Kinh Tông ta không nói đến, nhưng mà chút bản lĩnh này là vẫn phải có.

Tiểu nam hài vui vẻ cười nói:

-Được thế thì tốt! Nếu như các ngươi giúp ta đạt thành tâm nguyện, chờ lúc ta về nhà, tất nhiên sẽ giúp các ngươi nói thêm nhiều lời tốt. Đến lúc đó, Thiên Hỏa nhập Thiên Kình Tông, tông môn các ngươi đương nhiên sẽ có tiến bộ.

-Đa tạ thiếu chủ!

Ánh mắt của đông đảo lão nhân sáng lên, khom mình hành lễ.

Tiểu nam hài nhìn thấy, cười vui vẻ, hỏi:

-Phải bao lâu mới được?

-Thiếu chủ cứ việc đi về nghỉ, ngày mai mở mắt, là có thể biết được tung tích của con thỏ kia. - Một lão nhân nói.

Tiểu nam hài vui vẻ rời đi.

Một đám lão nhân nhìn bóng lưng của nam hài, cũng cười.

-Thiếu chủ, một ngày dẫn khí nhập thể, ba ngày Luyện Khí Hóa Thần, một tuần Luyện Thần Phản Hư, tốc độ tu luyện này có thể nói là tiến triển cực nhanh! Không hổ là tuyệt thế thiên tài của đại bàng nhất tộc.

Một lão nhân nói.

-Đúng vậy… có điều ta nghe nói đại bàng nhất tộc vì bồi dưỡng hắn, từ lúc hắn sinh ra đã bắt đầu lấy các loại thiên tài địa bảo luyện chế thành linh đan diệu được phụ trợ hắn trưởng thành. Hơn nữa, nhiều năm như vậy rồi hắn không có tu hành, chỉ là chờ thân thể đạt được trạng thái tốt nhất! Loại trạng thái hoàn mỹ này, gọi là Thân Đạo.

-Thân Đạo chính là hai bí pháp của đại bàng nhất tộc, đây cũng là cơ sở để đại bàng nhất tộc có thể duy trì vinh quang của mình trong nhiều năm như thế. Các ngươi không cần nhớ thương và hâm mộ, cái này không cần phải hâm mộ. nhưng nếu chúng ta có thể cùng Kim Sí Đại Bàng nhất tộc kéo được quan hệ, ngày sau sẽ có lúc lên như diều gặp gió. - Một lão nhân mặc áo bào đỏ thẫm nói.

-Đại trưởng lão nói rất đúng, có điều thực lực của thiếu chủ mới chỉ có Luyện Thần Phản Hư. Có thể cùng với hắn quan sát thiên đạo, cũng chỉ có tu sĩ Luyện Thần Phản Hư. Cấp độ này, chúng ta có thể dễ dàng ứng đối. Nếu không, là người đã đạt đến Địa Tiên thậm chí tầng Thiên Tiên, thì chúng ta cũng không tính ra được thân phận của đối phương. - Một người cười nói.

Lão nhân mặc áo bào đỏ đi theo gật đầu nói tiếp:

-Đúng thế, đi, nhất định phải tính cho ra, vẫn nên đi tính toán lai lịch của cái con thỏ kia đi. Có thể chạm đến thiên đạo ở khoảng cách gần như vậy, chắc cũng là một thiên tài.

-Thiên tài thì như thế nào? Còn không phải chết hay sao? Không cần các vị sư huynh động thủ, một con thỏ Luyện Thần Phản Hư mà thôi, ta tính toán một chút là biết được rồi. - Lão nhân xếp thứ mười tám ngạo khí nói ra, sau đó bấm tay.

Một phút đồng hồ trôi qua…

Một khắc đồng hồ trôi qua…

Nửa canh giờ trôi qua…

-Tiểu Thập Bát, xảy ra chuyện gì vậy? Còn chưa tính ra sao? - Lão nhân áo đỏ nhíu mày hỏi.

Trên mặt lão nhân xếp thứ mười tám đã rịn ra mồ hôi, một lát sau nói:

-Đại sư huynh, ta… xem không ra. Trên thân con thỏ kia đều là sương mù, nhìn không ra.

-Ồ? Đây là có người giúp hắn che lấp thiên cơ? Nghĩ đến cũng phải, thiên phú hắn tốt như vậy, được người khác coi trọng bảo hộ cũng là bình thường. Không qua thiên đạo vận chuyển, Thiên Kinh Tông ta cũng không yếu hơn người ngoài, chúng ta liên thủ, nhanh chóng phá đi! Miễn cho bị thiếu chủ chê cười. - Đại trưởng lão nói.

Đám người nhao nhao gật đầu, sau đó tập thể xuất thủ…

Tần Thọ cũng không biết trong lúc vô ý hắn đã gây ra phiền toái, có điều trên thực tế, coi như hắn có biết, chắc là cũng sẽ không để ý.

Giờ khắc này Tần Thọ đang tập trung tinh thần ôm lấy trật tự dây xích đại đạo điên cuồng gặm không ngừng, đồng thời lĩnh ngộ về Thiên Đạo càng ngày càng nhiều…

Có điều trật tự dây xích đại đạo lắc lư cũng là càng ngày càng lợi hại, cuối cùng, Tần Thọ vẫn là không thể nào nắm lại được, ba chít chít một tiếng bị quăng bay ra ngoài.

Đồng thời hai mắt Tần Thọ mở ra, lọt vào mắt là một vệt ánh sáng!

Tần Thọ kinh ngạc lẩm bẩm một câu:

-Bên trong Minh Hà còn có ánh sáng?

Sau đó sánh sáng dần tan biến, trước mặt Tần Thọ xuất hiện một khuôn mặt người, đó là một gương mắt em bé, hai mắt nhắm nghiền, nhìn cực kỳ điềm tĩnh đáng yêu, chính là Hàn Nguyệt.

Nhìn tình hình này, không biết Hàn Nguyệt đã tỉnh từ lúc nào, đồng thời sau khi tỉnh rượu, ở ngay trước mặt Tần Thọ bắt đầu tu luyện.

Tần Thọ sờ sờ cằm, không quấy rầy Hàn Nguyệt tu luyện, mà thận trọng xuống giường, làm chút gì đó ăn, sau khi ăn một miếng, liền ngồi ở đó ngẩn người.

Tần Thọ sớm đã thử qua, sau khi bị trật tự dây xích đại đạo vung ra ngoài, trong thời gian ngắn căn bản không có cách nào nhập định lĩnh hội thiên đạo, cho nên hắn cũng không có ý định tiếp tục tu luyện. Mà là tính toán tiếp theo làm cái gì…

Bạn cần đăng nhập để bình luận