Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 879: Lựa chọn của Trùng Bát


Chương 879: Lựa chọn của Trùng Bát





Đạo nhân lôi thôi nói:

-Đại nhân, ta to gan suy đoán như vậy, ta cũng dám đoán thì tại sao chúng ta không suy đoán lớn một chút! Những người ở nơi này của chúng ta không dám, nhưng không có nghĩa là người ở bên ngoài không dám!

Tên mập mạp bĩu môi một cái nói:

-Nói hươu nói vượn!

Đúng lúc này, nữ tử trầm lặng kia nói:

-Chưa chắc là nói bậy, tinh cầu kia là bay tới từ bên ngoài. Nếu như có người theo tới, cũng không kỳ quái. Xem ra… có trò vui chơi rồi.

-Thập Nhị nói có đạo lý. - Một tên nam tử khô gầy nói.

Tên mập mạp nói:

-Vậy cũng coi như là đúng.

Đạo nhân lôi thôi lập tức nói:

-Ta nhìn thấy bọn họ đi về hướng kia, mấy vị đại nhân, có cần dẫn đường không?

Tên mập mạp vỗ vỗ đạo nhân lôi thôi, lần đầu tiên lộ ra nụ cười nói:

-Ta bắt đầu thích ngươi rồi đó, dẫn đường đi, nếu như thật sự là một kẻ ngoại lai, về sau ngươi có thể ở bên trong hành cung của ta.

Đạo nhân lôi thôi nghe xong, con mắt lập tức sáng lên, kích động nói:

-Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân. Ta dẫn đường cho các ngài.

Đạo nhân lôi thôi kích động chạy trước.

Khóe miệng của mười hai Kim Tiên hoàng kim giáp cùng nhếch lên một chút, bên trong khóe mắt hiện lên một vẻ khinh miệt.

-Haiz, sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện.

Mèo béo cảm nhận được mười hai đạo khí tức có chút không kiêng kỵ gì đang nhào tới trước mặt, ngáp một cái nói.

Lò Bát Quái nói:

-Đều là Kim Tiên, ngươi định làm gì?

Hai mắt mèo béo khẽ đảo nói:

-Ngươi thật sự coi Kim Tiên đều là bùn à? Ta nhiều nhất chỉ có thể mê hoặc bọn họ nhất thời, không thể nào luôn mê hoặc bọn họ được. Nếu như bị phát hiện, vẫn là chạy đi, mười hai gia hỏa này, không dễ chơi.

Lò Bát Quái gật đầu nói:

-Cũng được.

Trùng Bát nghe vậy, yên lặng thở dài, trên mặt có chút cô đơn.

Lò Bát Quái nói:

-Trùng Bát, ngươi không cần như thế này.

Trùng Bát nói:

-Ta phát hiện trên cơ bản ta không giúp đỡ được cái gì cả, ài…

Lò Bát Quái an ủi:

-Đừng như vậy, chí ít mai rùa của ngươi nấu canh ăn rất ngon.

Trùng Bát:

-#@$#@...

Lò Bát Quái nói:

-Yên tâm đi, không sao đâu. Kim Tiên mà thôi, không phá được phòng ngự của lão tử đâu. Cho dù là những đại đế kia tới, mọi người vào trong này đứng, không mở cửa, bọn họ cũng không làm gì được chúng ta.

Trùng Bát nói:

-Nếu như bọn họ tấn công linh hồn của ngươi thì sao?

Lò Bát Quái trầm mặc trong nháy mắt…

Luận độ cứng của thân thể, Lò Bát Quái tự hỏi cho dù là Tiên Thiên Linh Bảo cũng chưa chắc đập hỏng được hắn.

Nhưng mà luận linh hồn… thì đúng là Lò Bát Quái không có sức mạnh gì.

Dù sao, lúc trước khi Lão Quân làm Lò Bát Quái, cũng không nghĩ tới làm linh hồn cho hắn, chỉ là muốn có một cái lò cường đại có thể luyện chế được đan dược và pháp bảo mà thôi. Cho nên thân thể của hắn cực kỳ kiên cố, nhưng mà phòng ngự của linh hồn thì đúng thật là vẫn rất khiếm khuyết.

Lò Bát Quái nói:

-Yên tâm đi, không có thần hồn, ta sẽ đóng mình lại, bọn họ vẫn không mở ra được.

Mặc dù Lò Bát Quái nói nhẹ nhõm, nhưng mà mèo béo và Trùng Bát nghe lời này lại cực kỳ khó chịu trong lòng…

Trùng Bát cúi đầu, không nói gì, móc từ trong ngực ra một viên đan dược màu đỏ, phía trên có hoa văn rồng, ánh mắt lấp lóe không yên, trong đầu hiện lên lời nói tuyệt tình của phụ thân năm đó: “Con của ta không thể nào là một con vật kỳ quái, chờ lúc nào ngươi thực sự trở thành Chân Long, thì lại tới tìm ta đi. Cầm lấy viên Long Hồn Đan này, nếu như cảm thấy ngươi có thể là rồng, thì hãy nuốt vào, nó sẽ nói cho ngươi biết, ngươi rốt cuộc có phải là rồng hay không. Hoặc là phi tiên, cá hóa rồng; hoặc là tan thành mây khói, từ đây không còn gặp nhau, tự ngươi đi đi.”

Đúng lúc này, mèo béo nói:

-Quá nhiều người, ta có chút không khống chế nổi.

-Không đúng, nơi này có vấn đề!

Một tên lão đầu khô gầy giống như là bộ xương bỗng nhiên nhìn chằm chằm phương hướng của Lò Bát Quái nói.

Mèo béo thấy vậy, hô to một tiếng:

-Chạy!

Dường như là đồng thời, Lò Bát Quái đã chạy!

Đi theo Tần Thọ lâu như vậy rồi, không nói bản lĩnh khác, bản lĩnh quả quyết chạy thì tuyệt đối là số một.

Quả nhiên, dường như là trong nháy mắt bọn họ chạy, lão đầy gầy khô đã móc ra một viên nhãn cầu màu bạc chiếu về phía bên này, mèo béo kêu lên một tiếng đau đớn.

Sau đó Lò Bát Quái liền hiện ra trong hư không.

-Hóa ra là ở chỗ này! - Lão đầu cười.

Những Kim Tiên còn lại cũng cười, mười hai người tăng tốc đuổi theo trong nháy mắt, trong chớp mắt đã đuổi kịp, chia ra mười hai phương hướng, vây Lò Bát Quái vào giữa.

-Chậc chậc, hóa ra là một cái lò luyện đan.

Trong lúc kinh ngạc lão Thập Nhị mang theo vài phần vui mừng nói.

-Thập Nhị, mặc dù ngươi là luyện đan sư, nhưng mà căn cứ vào quy củ, ai bắt được thì là của người đó. Ngươi cũng đừng có chen ngang. - Lão đầu khô quắt nói.

Thập Nhị hừ lạnh một tiếng nói:

-Lão Thất, không cần ngươi nhắc nhở.

Vừa nói, mười hai người đã xông tới, có điều có người nhanh hơn, chính là tên mập mạp đi đầu kia!

Trong nháy mắt, tên mập mạp đã xuất hiện ở bên cạnh Lò Bát Quái, túm lấy Lò Bát Quái, cười ha ha nói:

-Của ta!

Phốc!

Tên mập mạp còn chưa có cười xong, Lò Bát Quái trong tay đã biến thành tro bụi.

-Đáng chết, cái này vẫn là huyễn thuật! - Lão Thất cả giận nói.

Lão Thập Nhị cười ha hả nói:

-Lão Thất, ngươi tự nói huyễn thuật của ngươi là giỏi nhất, cầm trong tay bí bảo con mắt của Huyền Thiên lão tổ, vậy mà cũng bị người lừa gạt? Chậc chậc… Về sau ngươi đừng có nói mình ở đạo huyễn thuật này có năng lực gì, mất mặt.

Lão Thất trừng mắt liếc lão Thập Nhị nói:

-Đối phương cũng là cao thủ, không biết đối phương dùng pháp bảo gì phụ trợ để có thể dùng huyễn thuật ảo diệu đến như thế này. Cái lò này khẳng định là đồ vật ở bên cạnh hắn, hắn dùng vật đó huyễn hóa ra huyễn thuật, so với biến mất trong hư không hoặc là biến thành cái khác thì càng dễ mê hoặc chúng ta hơn. Có điều, mặc kệ hắn dùng pháp bảo gì, hôm nay, hắn đừng nghĩ chạy được khỏi tay lão Thất ta! Thần nhãn Huyễn Thiên, mở!

Lão Thất điểm một cái vào con mắt ở trong tay, con mắt bay lên không trung, bên ngoài con mắt giống như là có một tầng tinh lưới trong suốt, từ từ kéo ra, toàn bộ con mắt biến thành một loại tia sáng đâm tới ánh mắt!


Bạn cần đăng nhập để bình luận